Trọng Sinh Trở Lại, Ta Nhất Định Sẽ Bên Em - Chương 594
Cập nhật lúc: 2024-11-03 21:10:28
Lượt xem: 5
Đường Thiếu Đình đưa mắt ra hiệu với DJ, DJ nhanh chóng đi ra cửa sau của quán, mở cửa ra, sơ tán khách khứa ra ngoài!
Cửa vừa mở, mọi người liền như đàn ong vỡ tổ mà tràn ra ngoài, cũng có mấy người lớn gan, ở lại hóng chuyện, có người còn nghĩ trong lòng, sợ là sau này quán bar Căn Cứ không thể kinh doanh nữa rồi.
Cho dù anh Đình có trâu bò, không sợ trời không sợ đất, chống đỡ được ở khu này, nhưng anh có trâu bò thế nào thì sao có thể trâu lại bang Hắc Ưng kia chứ?!
Trong tay mấy tên đàn ông kia còn cầm d.a.o găm, gậy gộc, bước đi về phía anh.
Người trong quán bar cũng rời đi gần hết, mấy người nhân viên cũng đã ra ngoài, Đường Thieus Đình vốn tưởng rằng Ưu Ưu cũng sẽ sợ tới mức ôm đầu chạy ra ngoài, nhưng không ngờ, vật nhỏ vẫn vô cùng bình tĩnh mà đứng ở đó, không chút sợ hãi.
Cô bạn gái nhỏ của Đường Thiếu Đình anh cũng gan dạ đó chứ!
Chỉ là, an toàn của cô là quan trọng nhất.
“Ngona, ra ngoài trước chờ anh!” Anh đi đến trước mặt cô, cúi đầu dịu dàng mà nói.
Anh sợ sẽ dọa cô sợ.
“Anh Đình, em muốn bảo vệ anh!” Cô nhóc con trông có vẻ mềm yếu, nhưng vừa lên tiếng, lại có được một nguồn sức mạnh kiên định đến dị thường, tràn đầy khí thế!
Cô muốn bảo vệ anh?
Đường Thiếu Đình bật cười.
Lúc này, cảm giác từ phía sau có một luồng gió mạnh lướt, đầu anh lách sang trái, tránh được cây gượng của đối phương, đưa tay lên dùng sức bắt được, anh dùng sức lực to lớn mà giành lấy cây gậy!
“Ưu Ưu, tránh ra!” Anh cất tiếng nói.
Ưu Ưu nghe lời mà lùi về sau vào bước, nhìn thấy sau khi anh giành được cây gậy bóng chày, liền bắt tay vào giải quyết mấy tên lưu manh, cô đứng bên cạnh im lặng mà quan sát!
Cô đúng thật là muốn bảo vệ anh.
Nếu như một mình anh thật sự không chống đỡ nữa, cô sẽ ra tay giúp anh, cô không muốn đám lưu manh kia động đến một sợi tóc của anh!
Người đàn ông cầm gậy đưa chân đá vào bụng tên đang tấn công mình, đối phương lập tức lảo đảo về phía sau, thân người nặng nề mà va vào bàn, tên thứ hai xông đến, anh lập tức phóng chiếc gậy qua bên đó!
Lấy một chọi năm, từng đòn từng chiêu, đều vô cùng dứt khoát cũng tàn nhẫn!
Không phải là anh không biết Hắc Ưng, nhưng anh khinh, trước kia anh đã từng vì chuyện nhập hàng mà giao thủ với bọn họ!
Trong khi đang giải quyết mấy tên lưu manh đó, khóe mắt anh vẫn luôn liếc nhìn về dáng người nhỏ nhắn ở bên phải, anh không thể để cho đám lưu manh đụng đến cô dù chỉ một chút!
Rất nhanh năm tên côn đồ đều đã ngã xuống, chỉ còn lại tên cầm đầu kia, đang phẫn nộ mà nhìn về phía Đường Thiếu Đình, dáng vẻ như nổi lên ác tâm mà muốn độc chiến với anh, còn cong ngón tay lên mà khiêu khích anh.
Đường Thiếu Đình vì đánh nhau mà đổ mồ hôi nóng rực cả người, khóe miệng cong lên, đôi tay nắm lấy cổ áo thun, một phát kéo lên, cởi áo ra, để lộ dáng người trán kiệt thấm đẫm mồ hôi.
Cơ bắp tráng kiện gợi cảm, từng khối từng khối một, hoàn toàn không giống với việc ăn bột protein trong phòng tập thể hình, trông anh càng nam tính càng hoang dã hơn!
Tên lưu manh cầm đầu hét lớn một tiếng, cầm lấy cây gậy mà lao về phía anh!
Đường Thiếu Đình cầm chiếc ghế nhựa ở bên cạnh đạp vào người anh ta, một đòn này cũng đủ làm cho đối phương choáng váng, tiếp theo đó lại đạp vào chân, làm cho đối phương ngã xuống đất.
Bảy người, toàn bộ đều bị thương.
“Không biết tự lượng sức!” Đường Thiếu Đường khinh miệt mà nhìn bọn họ, vừa khinh thường lại mỉa mai mà nói, “Nhớ kỹ! Quán bar Căn Cứ, cùng với toàn bộ cửa hàng trên cong phố này, sẽ không nộp cho bọn mày một đồng tiền nào, toàn bộ đều do Đình Tử tao bảo kê! Cút!”
Mấy tên lưu manh vật vã mà bò dậy, cò chưa đứng thẳng người lên đã đi ra ngoài, tên cầm đầu còn có chút không phục mà đi đến trước mặt Đường Thiếu Đình trừng mắt với anh một cái!
Đường Thiếu Đình lau đi mồ hôi trên trán, khi xoay người lại, liền nhìn thấy côn bạn gái nhỏ của anh mặt không biến sắc mà đứng ở đó!
Anh đúng thật là phải hoàn toàn thay đổi cách nhìn đối với cô!
“Rất có phong cách của chị dâu!” Anh nhìn cô, nở nụ cười mà nói.
Ưu Ưu đi đến bên cạnh anh, cô nhướng mày lên, “Anh có ý gì? Em vốn không phải là chị dâu sao?”
Anh vừa thở hổn hển vừa lau mồ hôi, mới định mặc áo vào liền nhíu mày lại, nhận thấy được cách biểu đạt của mình đã bị hiểu lầm, “Là rất có phong cách của chị dâu trong lòng anh!”
Bóng dáng của Diệp Kiều chợt lóe lên trong đầu anh.
Tám năm trước, ở Hồng Kông, lần đầu tiên gặp Diệp Kiều anh đã cảm thấy, người phụ nữ của Đường Thiếu Đình phải nên như vậy.
DTV
Gan dạ, quả cảm, lại còn xinh đẹp!
Chính vì vậy, đến tận cách đây không lâu, lúc anh muốn tìm chị dâu, thì cảm nhận của anh về nửa kia cũng sẽ giống như Diệp Kiều, mặc dù anh đã không còn tình cảm nam nữ với cô từ rất lâu rồi.
Ưu Ưu nhìn anh xỏ tay vào áo thun, nhướng mày lên mà hỏi: “Hoá ra trong lòng anh còn có hình mẫu chị dâu lý tưởng sao?”
Cô biết quá khứ của anh, với tâm tư người con gái vừa khôn khéo lại tỉ mỉ, trong lòng cô đột nhiên có hơi chua, bởi vì cô biết, hình mẫu chị dâu lý tưởng trong lòng anh là ai.
Đường Thiếu Đình đã mặc áo vào, anh nhìn thẳng vào cô, “Trước kia thì có! Còn sau này, em như thế nào, thì chị dâu chính là như vậy!”
Nói xong liền nâng gáy cô lên, áp sát người cô vào chính mình, hôn một cái thật mạnh lên trán cô!
Nghe được câu nói của anh, chút ít ghen tuông trong lòng Ưu Ưu biến mất tức thì!
Cô vòng tay lên ôm cổ anh, đôi mắt to tròn nhìn thẳng vào anh, “Anh học mấy lời đường mật này với ai vậy? Deo miệng như vậy!”
“Anh Đình em muốn nói lời mật ngọt mà còn phải học sao? Bớt đùa đi, 12 tuổi là bắt đầu ghẹo gái đó, có biết không?” Anh đắc ý mà nói, vứt dứt lời, anh liền nhận ra được mình nói sai rồi, chỉ nhìn thấy bé thỏ trắng nào đó đã đen mặt lại!
“Đường! Thiếu! Đình!” Ưu Ưu gằn từng chữ tên anh, đưa tay lên nhéo tai anh.
Khi nhân viên của quán trở lại, thì đã nhìn thấy được anh Đình của bọn họ đang bị Ưu Ưu nhéo tai, hình như là đang giáo huấn, làm cho mọi người đều choáng váng!
“Chậc chậc, mấy hôm trước anh Đình còn ghét bỏ Ưu Ưu, bây giờ thì lại thành đồ sợ vợ rồi!” DJ mỉa mai anh.
“Ba mươi năm Hà Đông ba mươi năm Hà Tây, chị dâu, chị phải trả thù cho đáng nha, ngàn vạn lần đừng quên trước kia anh ấy đã đối xử với chị thế nào!” Bartender cũng châm ngòi thổi gió.
Cực kỳ thích nhìn thấy anh Đình khí phách của bọn họ bị giáo huấn!
Nhìn thấy bọn họ giễu cợt người đàn ông của mình, Ưu Ưu lập tức buông tay ra, “Chuyện vợ chồng chúng tôi, không đến lượt đám lâu la các người xen vào! Mọi người mau chóng bắt tay vào dọn dẹp đi, dọn xong rồi thì tối nay chúng ta tan ca sớm!”
!!!
Bọn họ có lòng tốt giúp cô vừa trở mình lật mặt anh Đình, kết quả, không những chị dâu nhỏ không cảm kích, mà còn mắng ngược lại bọn họ.
Mọi người buồn bực mà nhìn theo chị dâu tràn đầy khí phách mà chỉ huy bọn họ, tức giận như không dám nói gì.
“Đám nhóc con kia còn đến quậy, nhớ call cho tôi trước!” Đường Thiếu Đình vô cùng nghiêm túc mà nói, rồi lại kéo tay Ưu Ưu đi mất.
Anh biết là lại gây thù chuốc oán với bang Hắc Ưng, nhưng Đường Thiếu Đình anh chưa bao giờ là người sợ gây chuyện!
Chiếc xe máy dừng lại trước cửa sân, người đàn ông dùng đôi chân dài chống đỡ thân xe, Ưu Ưu ở phía sau nhanh chóng xuống xe, chạy vào bên trong viện. Hai chú chó bị nhốt trong viện, lập tức quẫy đuôi lấy lòng cô, đi theo Ưu Ưu muốn vào trong phòng.
Người cha kính yêu đuổi theo kịp bọn chúng, nhanh chóng lớn tiếng mà quát, sau này phòng ngủ chính là cấp địa của bọn chúng, anh tuyệt đối sẽ không chiều theo bọn chúng nữa!
Sau này chỉ cưng chiều một mình bạn gái nhỏ!
Mới vừa bước vào, cửa lớn đã bị anh khóa trái lại, hai chú chó đáng thương lại bị nhốt bên ngoài, Đường Thiếu Đình đuổi theo Ưu Ưu lên lầu.
Vừa đến phòng ngủ, cô đã bị anh đặt lên cửa!
“Anh Đình, không phải hôm nay anh nên tiếp tục ngủ với hai chú chó hay sao?” Hơi thở nóng bỏng của anh vây lấy cô, cô cố tình hỏi như vậy, bởi vì cô biết anh muốn làm gì.
“Lúc ở quán bar đã đồng ý đêm nay cho anh ăn, nhanh như vậy đã quên rồi sao?” Anh cất tiếng nói, trông như là muốn cắn lên môi cô, hơi thở nóng rực làm trong lòng cô cũng căng theo.
Người đàn ông mới vừa nhảy một đoạn, rồi đánh nhau, thật là gợi cảm c.h.ế.t người mà!
Cô không kháng cự lại được.
“Không cần phải mệt người nữa!” Cô kiêu ngạo mà nói.
“Ngoan nào, chú đã đồng ý rồi, phải dịu dàng mà ăn em!” Anh tiếp tục dụ dỗ cô, ngón tay thô ráp nhẹ nhàng miết lên đôi môi cô.
Phòng tuyến tâm lý của Ưu Ưu từng chút một mà sụp đổ, đúng là thử rồi mới biết, tuy rằng sau khi xong chuyện thì nhức mỏi cả người, nhưng mà, trong quá trình đau đớn đó cũng có chút vui sướng, tựa như độc hoa anh túc, làm người ta phát nghiện.
Cô nuốt nước bọt, “Vậy phải làm biện pháp tránh thai, cậu em nói, không thể có thai trước khi cưới được.”
Trước khi chấp hành nhiệm vụ, cô đã uống thuốc tránh thai khẩn cấp, bởi vì lúc trước tên cầm thú này cũng chỉ biết “Trừng phạt” cô, mua biết bao tt cũng chưa dùng tới!
“Đều đồng ý với em hết!” Anh thô bạo mà nói, rồi đưa ta nắm lấy cằm cô, hôn lên môi cô.
Sau này cô mà còn tim mấy lời ma quỷ của anh, thì cô là heo!
Ưu Ưu giống như xác c.h.ế.t mà dựa lên chiếc giường lớn hỗn độn, đôi bàn tay nắm chặt lấy khăn trải giường, trong lòng cô đang có một chục ngàn, không, hàng tỉ con ngựa bùn cỏ* chạy qua!
*Ngựa bùn cỏ (草泥马): nghĩa bóng là đmm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./trong-sinh-tro-lai-ta-nhat-dinh-se-ben-em/chuong-594.html.]
Đồ khốn a………Cầm thú a!
Cô thầm mắng trong lòng, bởi vì không còn sức mà mắng thành tiếng tiếng nữa, cả người bị buộc phải hướng về phía trước, hai tay lại bị anh kéo ra sau, mà đôi bàn tay to lớn thô ráp đó, lại đang giữ chặt lấy eo cô!
Eo cô đau như sắp bị chặt đứt vậy!
Rất nhanh, một cảm giác mê đắm lại tràn đến nơi sâu nhất của cơ thể……..
Bỏ cuộc thôi bỏ cuộc thôi!
Trong lòng cô hò hét đủ kiểu, nơi sâu thẳm đó lại có một âm thanh khác kêu lên: Nhanh chút nữa, nhanh chút nữa!
Điên rồi!
……….
Cuối cùng, tên cầm thú nào đó cũng tốt bụng mà dừng lại, bế cô đặt vào trong bồn nước nóng mát xa, dòng nước ấm áp đó cũng làm vơi đi cảm giác đau nhức của cô. Cô dựa người vào bồn tắm, nhắm mặt lại nghỉ ngơi…….
Đến khi cô mơ màng sắp thiếp đi, hai chân đột nhiên bị nâng lên, cô liền trợn mắt nhìn vào gương mặt vừa tuấn tú lại tà mị của anh, nụ cười xấu xa bên khóe môi anh, giúp cô nhận thức được nguy hiểm!
“Đường Thiếu Đình! Anh TRánh ra! Em không bao giờ tin lời ma quỷ của anh nữa! Anh chính là cái tên lừa đảo!” Cô cuồng loạn mà hét lên với anh.
Tiếng hét của người con gái vang vọng khắp phòng tắm to lớn, còn có tiếng vang.
Anh nhếch môi đầy ám muội, không nói gì, mà lại tiếp tục hành động như dã thú!
“Ào” một tiếng, nước trong bồn tràn ra ngoài vì sự va chạm nhẹ nhàng nhưng có lực, cô gái nhỏ ngồi đối diện anh, miệng chu lên thành hình chữ O, đôi mắt đen láy cũng trừng lớn!
Vậy mà anh lại ở trong nước đem cô………
“Đường! Ưm….” Vừa muốn cất tiếng mắng, nhưng lại bị anh hôn xuống……….
Đường Thiếu Đình!
Anh c.h.ế.t chắc rồi!
Cả linh hồn của Ưu Ưu đều đang hò hét!
Cũng may cô là nữ quân nhân, thể lực cũng tốt hơn những cô gái bình thường rất nhiều, còn nếu không, nhất định là cô sẽ bị anh làm đến chết!
Mà càng tức hơn là, anh lại không nghe lời chút nào!
Chính là anh nếm được quả ngọt, mà cô lại phải chịu đau khổ!
Cái này gọi là, sự vui sướng của anh lại được thiết lập trên sự đau đớn của cô!
Thật đáng giận!
Cô thề, phải cho anh cấm dục một tháng!
Đường cầm thú không màng hậu quả mà cần cù cày cấy, tận lực mà hưởng thụ ham muốn trong nhất thời, mãi đến khi sợ sẽ làm vật nhỏ c.h.ế.t thật, anh mới bằng lòng mà buông tha cho cô…………..
Đây đã lần thứ tư Đường Thiếu Đình vào phòng ngủ gọi cô dậy, lần này, cuối cùng Ưu Ưu cũng tỉnh rồi, trời cũng đã tối.
Nhìn thấy cầm thú bước tới, cô liền cầm chiếc gối lên ném về phía anh, anh cũng không tránh, còn nở nụ cười không biết xấu hổ mà nhìn cô trừng lớn mắt như muốn ăn thịt anh, cô lại xụ mặt xuống, không nói lời nào.
Vẻ ngoài đáng yêu đó, đã thôi thúc anh phải bắt lấy cô, ôm vào trong ngực, thỏa mãn được mong muốn chơi đùa của mình.
Cả người cô từ trên xuống dưới, mỗi một tấc thịt mỗi một nơi, đều làm anh yêu thích đến không nỡ buông tay!
“Bé đáng yêu à, đêm qua hao tốn biết bao sức lực, mau chóng thức dậy ăn chút gì đi, chính tay chú đã làm bánh kếp sầu riêng cho em đây! Từ làm vỏ bánh, đánh bông kem, đều là tự tay tôi làm. Em cũng biết mà, chú ghét nhất là vị sầu riêng! Đừng giận nữa, được không? Rõ ràng là em cũng rất hưởng thụ mà đúng không?” Anh ngồi xổm bên mép giường, nhìn mặt cô, nở nụ cười mà nói, nhưng trong mắt Ưu Ưu, đều là sự xấu xa!
Anh còn không biết xấu hổ mà nói cô hưởng thụ?!
Mặt mũi đâu ra mà nói vậy chứ?!
Quay đầu đi nơi khác, tiếp tục không quan tâm anh!
Anh mặt dày mà vòng qua bên kia thành giường, nở nụ cười xấu xa mà nhìn cô, nói tiếp: “Chuyện này, thật ra không trách tôi được, phải trách em!”
“Ha?! Trách em?! Đường Thiếu Đình! Là anh luôn miệng nói đồng ý với em, nghe theo em, phải dịu dàng! Kết quả thì sao?!” Ưu Ưu thật sự bị sự mặt dày của anh kích thích tinh thần đến không nhịn được nữa, lớn tiếng mà mắng.
Thật muốn xé nát gương mặt đang nở nụ cười của anh ra!
Lúc anh cười, vừa đẹp lại vừa hư hỏng, giống một người đàn ông trăng hoa, làm cho phụ nữ không từ chối được loại hư này!
“Đương nhiên là trách em rồi! Trách em quá ngọt ngào! Chỉ cần anh lại gần liền không dừng lại được!" Anh tủm tỉm cười mà nhìn cô, cực kỳ nghiêm túc nói.
Ưu Ưu đang xấu hổ bỗng sửng sốt!
Đột nhiên không kịp chuẩn bị, bị lời âu yếm của anh đánh bại!
Khuôn mặt nhỏ đỏ lên, tức cũng không được, không tức cũng không được: "Nói dễ nghe như vậy cũng vô dụng! Em sẽ không để bị lừa nữa đâu! Trừ khi anh để em đùa giỡn một đêm!"
Đùa một đêm?
Đường Thiếu Đình đột nhiên nhớ tới ba tháng trước, lúc bọn họ chưa ở bên nhau, lúc cô giả làm bạn gái anh, vì để cho đôi vợ chồng giả dối kia xem biểu hiện thảm thiết ở trên giường của cô, anh đã hành hạ cô cả một đêm!
Làm chuyện xấu sớm muộn rồi cũng phải trả giá!
Vẻ mặt của anh ngượng ngùng, có chút mặt mũi mà thẹn thùng, nhưng lát sau đã biến mất!
“Bảo bối, muốn ngủ anh, thì phải dựa vào bản lĩnh, vậy trước tiên em phải rèn luyện thể lực, ok?" Đường Thiếu Đình nhìn bạn gái nhỏ trước mặt, cười tủm tỉm nói.
Anh đang châm chọc cô không có thể lực!
Ưu Ưu tức giận đến nỗi muốn tát anh một cái!
Tiếp tục thở phì phì mà không để ý tới anh!
……
Lúc xuống tầng, đã thấy anh làm sẵn bánh pancake sầu riêng để ở tủ lạnh, tủ lạnh cũng vẫn còn dư lại sầu riêng, tuy rằng dỗi anh, nhưng mà sao lại bạc đãi mình cơ chứ?!
Cô ăn uống thỏa thích.
Đáng thương thịt kho tàu với cơm tẻ, còn bị nhốt ở bên ngoài, chúng nó cạy cửa kính sát đất, đi vào phía trong xem.
“Ưu Ưu, người của bang Hắc Ưng lại đi vào quán bar, em ngoan ở nhà đi, đừng có đi đâu, ok?" Anh vừa mặc áo sơmi vừa nhìn xem cô ăn cái gì, trầm giọng nói.
Đám ô hợp Hắc Ưng này, thật không biết trời cao đất dày!
Bọn họ không chỉ có hoành hành ngang ngược, còn nhiễu loạn trật tự xã hội, ức h.i.ế.p người dân! Thế lực xấu xa như vậy, cần phải nhanh chóng diệt trừ!
Ưu Ưu tiếp tục ăn không nói chuyện, một người đàn ông mặc trang phục đen, đi tới, hôn lên trên má cô một cái.
Anh rất nhanh đã đi xa.
Quán bar có thể như ngày thường buôn bán, chỉ là bán được không lâu, cửa liền tụ tập hai đám người.
Mấy tên lưu manh ở bang Hắc Ưng ở quán bar thu "phí quản lý" không được, còn bị đánh, chuyện này chọc giận đại ca giúp quản lý bang Hắc Ưng, anh Côn!
Mang theo mấy chục người tới cửa, lại bị Đường Thiếu Đình mang theo người ngăn lại.
Ánh mắt anh Côn khinh miệt mà nhìn Đường Thiếu Đình, trong miệng ngậm thuốc lá, những tên đàn em của anh ta, vẻ mặt cũng cực kỳ ngạo mạn.
Đường Thiếu Đình vẫn chấn định, hai tay khoanh ngực.
“Anh Đình, đúng không?" Anh Côn ngoài miệng hỏi, gật gật đầu, ánh mắt đánh giá anh một lượt từ đầu đến chân, cực kỳ xem thường anh.
“Anh em của tao đều gọi tao như vậy, nhưng loại cặn bã như mày, nên gọi tao một tiếng ông nội!" Anh giương giọng nói, khi nói chuyện cười như không cười.
Anh vừa nói ra lời này, thực sự đã chọc giận anh Côn, đàn em của anh ta bị chọc giận, đồng thời tiến lên, muốn đánh người!
Anh Côn giơ tay, để bọn họ im lặng.
“Họ Đường, tao hỏi mày một lần nữa, rốt cuộc có giao ra phí quản lý không?!" Anh Côn lớn tiếng chất vấn.
“Không giao! Hơn nữa, tất cả các cửa hàng trên phố này cũng không giao!" Anh giương giọng trả lời, người qua đường vây xem cũng sững sờ.
Anh Côn cắn răng, giống như là nghe chuyện cười: "Mày dựa vào cái gì mà không giao?"
“Bằng bản lĩnh!” Anh khinh miệt nói.
“Có thể đánh đúng không? Được, anh Côn hôm nay không đánh c.h.ế.t tên mặt đẹp mày, tao không gọi là anh Côn!"
“Một mình đấu! Nếu tao đánh đến mày gọi một tiếng ông, quán của tao đến toàn bộ phố, người của bang Hắc Ưng đừng có động vào, cũng không được thu phí quản lý!" Đường Thiếu Đình tiến lên một bước, trầm giọng nói.
Anh Côn như là nghe chuyện cười: "Muốn tao gọi mày một tiếng ông? Tao sẽ bắt mày gọi một tiếng ông cố!"