Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trọng Sinh Trở Lại, Ta Nhất Định Sẽ Bên Em - Chương 637

Cập nhật lúc: 2024-11-05 07:40:28
Lượt xem: 2

Mà càng làm cho người ta phẫn nộ hơn đó chính là, cậu của hiện tại hoàn toàn không biết tiết chế!

Cô mới vừa tỉnh lại, cả người con đang nhức mỏi đến khó chịu, vậy mà cậu lại bắt đầu!

Hạ Hoà cũng không còn sức để khóc nữa, hai mắt đẫm lệ mà khô khốc nhìn cậu, trong ánh mắt mờ mịt, Dạ Thất như biến thành một con sói hoang dã, không biết là thỏa mãn mà ăn lấy chú thỏ trắng là cô!

Mỗi khi sự độc ác của cậu trào dâng, cô đều bị ép phải kêu lên, đầu ngón tay nhỏ nhắn ngọc ngà cấu lên lưng cậu, tạo ra những vệt m.á.u kéo dài……….

Cảm giác đau rát nóng bỏng truyền đến từ sau lưng đối với cậu mà nói chỉ càng thêm kích thích, nơi yết hầu sâu thẳm phát ra tiếng kêu gợi cảm, động tác cũng càng thêm mạnh mẽ, đưa cô lên đến đỉnh cao hơn.

Cũng không biết lại qua thêm bao lâu, Tiểu Thất gia vừa phá giới, bóc tem mới cảm thấy thỏa mãn, buông tha cho Tiểu Hạ Tử chỉ còn thoi thóp.

“Dạ! Thất!” Cô theo thói quen mà kêu thẳng cả họ tên cậu ra, mỗi một chữ như cố gắng chui ra khỏi kẽ răng của cô.

Cả người cậu đầy mồ hôi nóng, ngon tay thon dài xoa nhẹ gương mặt đỏ bừng, ướt đẫm mồ hôi của cô, khoé môi cong lên thành một nụ cười xấu xa mà nói: “Bên hồ Đại Minh, bây giờ em đã tin Thất gia đây vô cùng lợi hại hay chưa?!”

Lúc này đây, cậu lại có cảm giác thật nở mày nở mặt!

Chỉ nhìn thấy Hạ Hoà đang nằm thoi thóp, lại đột nhiên bừng bừng sức sống, nửa người bò dậy, nắm tay đánh lên người cậu, chỉ là còn chưa đụng tới được, thì đã bò trở về!

Đến bây giờ cô vẫn không hiểu được, tại sao cậu lại đột nhiên thông suốt đến như vậy!

“Tiểu Hạ Tử đáng thương, tối qua tôi đã bảo em uống rượu, nhưng em lại không uống, vậy thì nên trách ai đây?” Dạ Thất đưa tay vuốt tóc cô, nhìn thấy dáng vẻ muốn xử cậu nhưng lại không được của Hạ Hoà, cất tiếng xấu xa mà nói.

Nếu như cô uống rượu vào rồi, thì sức chiến đấu cũng sẽ mạnh hơn đôi chút, cậu cũng là muốn tốt cho cô mà thôi, kết quả, cô sống c.h.ế.t cũng không chịu uống, chỉ có thể để cho cậu tuỳ ý bắt nạt!

!!!

Nghe cậu nói, Hạ Hoà mới muộn màng mà hiểu ra mọi chuyện!

Nhớ tới tối hôm qua bản thân còn chọc ghẹo cậu mấy lần, cuối cùng còn bảo cậu giúp cô kéo khoá áo xuống, bây giờ nghĩ lại đúng thật là tự tìm đường c.h.ế.t mà!

Sao cô lại có thể ngốc như vậy chứ?!

“Tiểu Hạ Tử, bây giờ đã là ba giờ chiều, chắc là em đói bụng rồi đúng không? Tôi đi lấy chút thức ăn cho em!” Dạ Thất dịu dàng mà nói.

Ba giờ chiều?!

Hạ Hoà lại lần nữa có cảm giác muốn g.i.ế.c người!

“Đúng rồi, tôi còn giúp em xin phép nghỉ bệnh, ca trực buổi tối có thể không cần đi.” Cậu nói tiếp.

Nghỉ bệnh?

Ha ha………

Dạ Thất ân cần mà đi vào nhà bếp múc một chén cháo bát bửu nấm tuyết hạt sen mình đích thân nấu, nhưng sau khi cậu mua thêm bánh bông lan về, Hạ Hoà lại ngủ mất tiêu.

Tiểu Hạ Tử thật là đáng thương mà!

Nhưng mà, lúc trước cô chọc ghẹo cậu cũng rất đáng giận!

Lúc Dạ Thất một mình bước qua cửa lớn của tứ hợp viện, đại ma vương Lục còn đang cùng chú Đình của cậu chơi cờ tướng Trung Quốc dưới bóng cây đại thụ trong sân, hai người đàn ông vừa hút thuốc, vừa tán gẫu về thế cục trên quốc tế.

Cả Diệp Kiều lẫn Ưu Ưu, rồi em gái nhỏ Đường Đường cậu nữa, đều không thấy đâu hết cả.

Khi hai người đàn ông nhìn thấy Dạ Thất mặc chiếc quần jean phối với chiếc áo thun cotton có cổ bước đến gần, cả hai liền tỏ vẻ ghét bỏ cậu.

“Đại tá Lục, hơn hai năm rồi, sao con trai của cậu vẫn không có chút tiến bộ nào hết vậy? Tôi cũng phải sốt ruột thay cậu rồi!” Đường Thiếu Đình cất tiếng gây tổn thương.

Dạ Thất kéo chiếc ghế mây qua rồi ngồi xuống, cùng không nói tiếng nào, cầm gói t.h.u.ố.c lá Trung Hoa trên bàn đá lên lấy một cây ra, tự mình châm thuốc, còn vô cùng đàn ông mà rít một hơi.

Đại ma vương Lục một tay kẹp điếu thuốc tay còn lại để chơi cờ, cũng chỉ đưa mắt liếc nhìn qua Dạ Thất một cái, “Tôi thì gấp cái gì? Độc thân cả đời là chuyện của nó, liên quan gì đến tôi?”

DTV

“Cùng đúng!” Đường Thiếu Đình đáp lại, anh ta tiếp tục đánh cờ, lựa chọn ngó lơ Dạ Thất giống như anh.

Đối với kẻ bất tài không vực dậy nỗi này, cũng chỉ có thể ngó lơ đi mà thôi.

Tiểu Thất gia vẫn cứ thong thả hút điếu thuốc, dáng vẻ vô cùng ung dung tự tại, mãi một hôi lâu sau mới cất tiếng nói: “Cha, chú Đình, mẹ con cùng thím Đình đi đâu rồi vậy?”

“Mẹ cháu với thím Đình đi làm đẹp rồi! Lát nữa chú với cha cháu đi đón hai người họ!” Đường Thiếu Đình cất tiếng đáp lại.

“Đi từ lúc nào vậy?” Dạ Thất nhàn nhạt hỏi tiếp.

“Khoảng một giờ chiều là đi rồi, mà cháu hỏi cái này để làm gì?” Đường Thiếu Đình liếc nhìn cậu một cái rồi nói.

Trong lúc lơ đãng, nhìn thấy dáng vẻ hút thuốc của tên nhóc con này, trông đúng thật là có mấy phần đàn ông.

Dạ Thất lấy gạt tàn qua, gõ nhje tro tàn xuống, cong khoé môi lên: “Một giờ hai người họ đã đi rồi? Đi sớm thế? Lớn tuổi nhưng vẫn chưa già mà………Con thấy người nên bảo dưỡng phải là hai người mới đúng đó! Khoa tuyến tiền liệt ở bệnh viện của Hạ Hạ vô cùng có tiếng!”

Đại ma vương Lục còn đang muốn chơi cờ, nghe thấy vậy, gương mặt tuấn tú màu đồng nghiêm nghị liền quay sang, ánh mắt tối sầm lại, “Tên nhóc thúi này! Con lại muốn nói bậy bạ cái gì đó? Ông đây cũng muốn đưa con đi khám ở khoa tuyến tiền liệt từ lâu rồi!”

Dạ Thất của trước kia chỉ cần nghe thấy đại ma vương Lục nổi giận muốn dạy dỗ, thì đã hèn nhát đến mức bị dọa sợ chạy mất, nhưng Dạ Thất của bây giờ thì vẫn cứ ngồi yên ở đó, dáng vẻ như gặp chuyện bất ngờ cũng không thấy kinh ngạc, thậm chí khoé môi còn cong lên thành nụ cười.

“Cha, ý của con là, cha với chú Đình nên đi khám nam khoa đi, nếu không thì sao hôm nay sao mẹ con với thím Đình còn bước ra khỏi cửa được cơ chứ? Hạ Hạ nhà con còn đang ngủ kia kìa, bởi vì tối qua đã quá mệt mỏi!” Dạ Thất buồn rầu mà nói.

Cậu vừa dứt lời, hai người đàn ông đang ngồi chơi cờ lập tức bốn mắt nhìn nhau, rồi hiếm hoi mà cùng nhau quay đầu nhìn về Dạ Thất ngồi phía bên kia như người đàn ông thực thụ.

!!!

Hoá ra là tên nhóc này đang cố ý khoe mẽ với bọn họ, còn thuận thế mà chế giễu bọn họ!

Rất nhanh, hai người đàn ông lập tức đứng lên, Dạ Thất cũng đột nhiên đứng dậy, thân thủ nhanh nhẹn mà tránh ra, “Cha, chú Đình, trước kia còn hèn nhát, là vì con chưa thành niên, không phải là vì con thật sự không được!”

Dạ Thất của hiện tại cùng không còn sợ đại ma vương Lục nữa!

Cậu cười tủm tỉm mà nói, dứt lời lập tức xoay người đi.

Đường Thiếu Đình cảm giác như bản thân bị sỉ nhục, nắm tay lại mà bước đến, muốn gõ lên đầu cậu giống như lần trước vậy, nhưng mà, Dạ Thất nào cho anh ta có cơ hội đó, nhắm chuẩn thời gian mà khom lưng xuống, thân thủ nhanh nhẹn mà xoay người, tránh ra vào bước né khỏi anh ta, khoé môi còn cong lên thành nụ cười đắc ý, sau đó liền nhanh chân rời đi!

Khi Hạ Hoà tỉnh lại, cô mới vừa tìm thấy điện thoại thì đã nhìn thấy tin tức được đẩy lên, quả nhiên mấy bức ảnh tối hôm qua cô nắm tay Dạ Thất, cô ôm bó hoa hồng trong ngực, đã được đưa lên mặt báo rồi!

Cậu mặc bộ đồ vest với đôi giày da, trên khoé môi còn mang theo nụ cười, thoạt nhìn trông hai người họ vô cùng hạnh phúc, ngọt ngào!

Cho nên, đây cũng là do cậu cố ý!

Tối hôm qua cậu còn nói với cô sẽ bảo truyền thông không đưa tin tức về bọn họ nữa, lấy năng lực xã giao của cậu mà nói, thì tuyệt đối có thể làm cho toàn bộ truyền thông phải ngậm miệng!

Được lắm, bây giờ thì cả thế giới đều biết, Hạ Hoà cô lúc trước phủ nhận quan hệ bạn trai bạn gái giữa hai người bọn họ, là đang nói dối!

Cho nên, cái tên khốn này cũng thích cô từ lâu rồi đúng không?

Nhưng cô lại thấy suy nghĩ này của mình có chút buồn cười, nếu như cậu khốc thích cô, vậy thì suốt mấy năm nay, làm sao cậu có thể đối xử tốt đến mức biến thái với cô như vậy?!

Trong phòng ngủ có chút tối tăm, lại đột nhiên sáng đèn lên, nhìn thấy cậu bước đi về phía này, Hạ Hoà lập tức cảm thấy sợ hãi như con chim sợ cành cong, không ngừng lui về phía sau, “Dạ Thất! Nếu cậu còn dám chạm vào tôi nữa, cậu có tin là tôi lập tức dọn ra khỏi đây không?!”

Dạ Thất cong môi nở nụ cười, nhìn thấy dáng vẻ vô cùng hèn nhát của cô, trong đầu cậu liền tràn ngập cảnh tượng trước kia cô trêu ghẹo cậu, “Đúng vậy! Chị phải dọn ra khỏi đây!”

Hạ Hoà sửng sốt, trái tim đột ngột vỡ vụn, cậu nói như vậy là có ý gì?

Ăn sạch sẽ cô rồi, cũng “Trả thù” cô xong hết rồi, thì không cần cô nữa?

Cậu ngồi xuống bên mép giường, nhìn thấy cô nép sát vào bên trong giường, còn ôm chặt lấy gối đầu vào lòng, nở nụ cười mà nói: “Sau này chúng ta chỉ nên ngủ một chiếc giường mà thôi! Tối nay dọn qua phòng tôi ở đi!”

Trốn cậu còn không kịp, lại còn phải chung chăn chăn gối với cậu?!

Hạ Hoà mang theo vẻ mặt oán giận, muốn đánh c.h.ế.t cậu mà cầm lấy chiếc gối trong lòng dùng hết sức lực vứt sang Dạ Thất đang ngồi bên mép giường! Dáng vẻ thoạt nhìn trông như có thể đánh cậu tơi bời, kết quả, cô vừa nâng cánh tay lên, thì chiếc gối đã rơi xuống!

Hạ Hoà gục đầu xuống, vẻ mặt ngây ngốc mà nhìn chiếc gối, hai bên cánh tay không ngừng truyền đến cảm giác đau nhức, cô đang trong tư thế đứng thẳng, thì lại bị cậu chạm vào vết bầm ở phía sau! Nghĩ đến tư thế đáng xấu hổ đó, cô đột nhiên ngẩng đầu lên, trừng mắt với tên chó săn ngồi bên mép giường, trên mặt còn nở nụ cười xấu xa!

Rõ ràng chỉ là một chú cún con ngọt ngào ngốc nghếch, tối hôm qua cũng là lần đầu tiên chủ động, vậy mà lại biết được bao nhiêu là tư thế!

Rốt cuộc thì cậu làm thế nào được như vậy?!

Dạ Thất nhìn Hạ Hoà mặc chiếc áo ngủ hai dây, mái tóc xõa dài, vừa sợ hãi lại vừa uất ức mà nhìn mình, sao nhìn thế nào cũng thấy cô thật đáng yêu!

Sau này cô chắc chắn sẽ không dám ghẹo cậu nữa!

“Dạ Thất! Có phải hai tháng nay, cậu có cún khác ở bên ngoài hay không?” Cuối cùng Hạ Hoà cũng chịu lên tiếng, cô trừng mắt với cậu, lạnh giọng mà chất vấn.

Dạ Thất nhướng mày, hoàn toàn không hiểu được ý của cô.

“Nhất định là cậu có cún khác ở bên ngoài rồi! Nếu không thì sao lại đột nhiên thông suốt như vậy, lại còn biết bao nhiêu là tư thế?!” Hạ Hoà lại oán hận mà nói.

Lúc này Dạ Thất mới hiểu được “Có cún” có nghĩa là “Có người con gái” khác!

Cậu cũng không vội vàng giải thích mà bước vòng qua cuối giường, hướng đi về phía cô, làm cho Hạ Hoà sợ hãi đến mức ngã lộn nhào, bởi vì, cô thật sự sợ cậu sẽ lại ăn cô một trận nữa!

Cậu bắt lấy mắt chân cô, mạnh mẽ mà kéo về!

“Dạ Thất! Cậu còn dám chạm vào tôi dù chỉ một chút, tôi lập tức cầm d.a.o phẫu thuật lên thiến cậu!” Hạ Hoà xoay người, vừa yếu ớt mà xua tay, vừa tức giận mà nói.

Chuyện thiến cún này, cô là chuyên nghiệp nhất!

Khả Khả là bác sĩ thú y, đôi lúc cô cũng sẽ đến bệnh viện thú cưng của cô ấy để luyện tập, thậm chí cô còn có cả chứng chỉ hành nghề bác sĩ thú y.

Dạ Thất vây giữ cô trên giường.

Hạ Hoà nhìn thẳng vào cậu, cậu mặc áo sơ mi trắng, thoạt nhìn trông vẫn còn thuộc hệ cấm dục, nhưng cũng chính người con trai tuấn tú thoạt nhìn trông phúc hậu cùng vô hại này, vào tối ngày hôm qua đã biến thành người sói, đem cô vờn qua vờn lại đến chết!

Đưa tay ra muốn cào cậu, nhưng lại bị cậu bắt được, ấn lên má mình, “Tiểu Hạ Tử, tôi xin thề, từ trước đến nay tôi chỉ có một cún cái là em thôi!”

“Cậu mới là cún!”

“Đúng vậy, tôi vẫn luôn là chó săn!” Cậu cất tiếng nói không biết xấu hổ, nói xong còn không nhịn được mà hôn lên đôi môi còn sưng đỏ của cô!

“Ưm ưm………ưm………..” Cô phát ra âm thanh của sự kháng nghị, chỉ là không có tác dụng, Dạ Thất tham lam mà ngấu nghiến miệng của cô, giống như muốn bổ sung vào cho đủ số lần không ăn được đêm qua vậy!

Ăn miệng cô còn chưa đủ, dời xuống, vùi đầu, tiếp tục…………..

Mãi cho đến khi cô thở hổn hển thì mới chịu buông tha cho cô.

Mới vừa buông cô ra, cậu đã bế ngang người cô lên, đi vào phòng ngủ chính, đặt cô lên chiếc giường lớn của mình!

“Tiểu Hạ Hạ, sau này chúng ta không còn là quan hệ giữa chủ nhà cùng khách trọ nữa, mà là…….quan hệ người yêu!” Cậu nở nụ cười đắc ý mà nói, bàn tay cứ niết lấy mặt cô.

Hạ Hoà sủng sốt, hoài nghi mà nhìn gương mặt tươi cười kia, hoàn toàn như một người khác với Dạ Thất của trước kia, không chỉ cậu đột nhiên biết rõ về chuyện nam nữ, chỉ một chút đã biến thành lão làng, mà cả chuyện tình cảm cũng thống suốt!

“Tại sao chúng ta phải làm người yêu của nhau?” Hạ Hoà yếu ớt mà hỏi lại.

“Bởi vì em thích tôi! Tôi cùng thích em! Quan trọng nhất đó chính là, sự trong sách của Tiểu Thất gia tôi đã bị em huỷ hoại rồi, em phải chịu trách nhiệm cả đời với tôi!” Cậu vô cùng tự tin, cũng không biết xấu hổ mà nói.

Hạ Hoà vốn còn đang giận cậu, nhưng đột nhiên nhìn sang cậu đang ngồi bên mép giường, hiểu ý mà nở nụ cười, cô biết ngay mà, cậu cũng thích cô!

Cô chủ động tiến lên, vòng lấy cổ cậu, “Vậy sau này cậu có còn nghe lời tôi giống như trước kia nữa hay không?”

Cậu cảm thấy câu nói của cô thật vô nghĩa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./trong-sinh-tro-lai-ta-nhat-dinh-se-ben-em/chuong-637.html.]

Trước kia cậu đã ngoan ngoãn phục tùng cô, bây giờ là bạn trai của cô, đương nhiên sẽ càng nghe lời cô hơn, cho nên, cậu liền không chút do dự mà gật đầu thật mạnh.

Chính vì thế, cô đã bảo cậu đi làm cho chút thức ăn, bởi vì cô thật sự vừa mệt mỏi lại vừa rất đói, không muốn bước chân xuống giường nữa.

Dạ Thất lập tức đi múc một bát cháo nóng, còn lấy thêm bánh kem cho cô lấp đầy bao tử. Tuy rằng cậu rất muốn đút cho cô, nhưng lại bị cô từ chối, Cô bảo cậu đi mở máy tính lên trước, sau đó mở Word ra, cô nói cái gì, cậu đánh vào cái đó.

“Tiêu đề: Những quy tắc khi làm bạn trai.”

Dạ Thất dùng cách gõ ngũ bút đánh trong Word mấy chữ cô vừa nói, rồi còn in đậm căn giữa, điều chỉnh kích thước phông chữ. Cậu nghĩ thầm trong bụng, Tiểu Hạ Tử là đang muốn lập quy định với cậu đây mà.

“Điều thứ nhất, cấm bạn trai được hút thuốc ở nhà, cùng tất cả các phòng, bao gồm nhà vệ sinh.”

“Điều thứ hai, một tháng bạn trai chỉ có thể hút một gói thuốc lá.”

Tuy rằng hai điều kiện này quá hà khắc, nhưng cậu biết, Tiểu Hạ Tử cũng là vì muốn tốt cho cậu, cho nên cậu vẫn ngoan ngoãn đánh ra.

“Điều thứ ba, thời gian make love do bạn gái định đoạt, bạn gái đồng ý thì bạn trai mới được làm, mỗi lần cần phải chuẩn bị tốt biện pháp tránh thai, mỗi lần chỉ được phép làm một lần, thời gian không được quá nửa tiếng.”

Hạ Hoà ngồi trên chiếc ghế sofa bên cửa sổ sát đất, vừa ăn bánh kem, vừa khí phách mà nói.

Chỉ là cô nói xong một câu rồi, nhưng người đàn ông ngồi trước máy tính, vẫn không chịu đánh một chữ, cậu nghiêng đầu ngơ ngác mà nhìn cô.

“Đánh đi, sai lại không đánh?” Hạ Hoà nghiêm túc mà hỏi, giọng điệu giống hệt như khi sai bảo cậu trước kia, chỉ là tại sao, Thất cún con của bây giờ lại chỉ im lặng không nói gì mà nhìn cô, làm trong lòng cô bỗng có cảm giác e ngại khó hiểu.

Trông cậu giống như một tên đàn ông trong ngoài bất nhất, đột nhiên đứng dậy xông tới đánh mình.

Cô của trước kia nào có biết rằng, Hạ Hoà cô sẽ có một ngày phải khuất phục trước uy dâm của bé thụ yếu đuối là cậu.

“Thời gian make love, do em quyết định.” Cậu ngồi bên đó thong thả mà nói.

“Đúng! Cậu có ý kiến gì sai?” Cô xụ mặt xuống hỏi.

Nhìn thấy cậu ngồi ở đó với dáng vẻ lạnh lùng cấm dục, nhưng từ “make love” phát ra từ miệng cậu lại gợi cảm đến cực độ.

“Đùa thôi, do em quyết định, một năm tôi cũng có thể ăn em vài lần.” Cậu nở nụ cười giễu cợt, lập tức lộ rõ bản chất lưu manh.

“Thưa cô bạn gái mỗi lần không quá nửa tiếng đồng hồ ơi, bạn trai em không có bệnh về tuyến tiền liệt đâu!” Cậu lại cười khẽ mà nói, không quá nửa tiếng đồng hồ, đùa kiểu gì vậy.

Ý của anh là, một lần của đàn ông kéo dài dưới nửa tiếng, vậy là đồng nghĩa với việc người đó đang có bệnh.

Thất cún con trở mình cất tiếng hát ca, hừ, cậu muốn lên trời luôn sao?!

Bác sĩ Hà đã từng công tác tại nam khoa không nhịn được mà phổ cập kiến thức cho cậu: “Lục tiên sinh, cậu là muốn đắc tội với 90% đàn ông trên toàn thế giới hay sao? Theo y học, khả năng kéo dài trên hai phút đã tính là không có vấn đề rồi, cậu hiểu chưa?”

Cho nên, mỗi một lần của cậu bằng gấp mấy lần đàn ông khác, cô cũng không phải là nữ siêu nhân, không chịu nổi sự dày vò của cậu.

Nghĩ như vậy, cô càng cảm thấy bản thân của trước kia, đúng thật là đang tự đào mồ chôn mình.

“Em không cần phải so sánh tôi với đàn ông bình thường khác!” Tiểu Thất gia vô cùng khí phách mà nói.

“Ha ha, mới vừa rồi còn đồng ý nghe lời tôi xong, mới có vậy đã không chịu rồi.” Hạ Hoà hừ lạnh mà nói.

dạ Thất đứng dậy, bước đi về phía cô, Hạ Hoà lập tức sợ hãi, vội vàng co người trên sofa, vô cùng hèn nhát, cô bảo đảm, nếu như đêm nay cậu lại ăn cô, cô nhất định sẽ không làm bạn gái của cậu nữa.

Hai tay cậu chống xuống tay vịn của sofa, khom người xuống, khoé môi cong lên, “Tiểu Hạ Tử, nhưng chuyện khác, em bảo tôi đi hướng Đông, tôi sẽ tuyệt đối không đi hướng Tây, nhưng chuyện này, em không thể quá hà khắc với tôi như vậy, chỉ cần em nghỉ ngơi, vậy thì phải để tôi sủng hạnh em, không thể hạn chế số lần cùng thời gian được, tự tôi sẽ có tính toán.”

Hạ Hoà, “Thất gia, cảm ơn cậu đã sủng hạnh tôi, nhưng mà trong lòng cậu tự có tính toán, tôi tin cậu mới lạ đó!”

Cô vừa nói, vừa đưa tay nhét miếng bánh bông lan đã ăn hết một nửa vào chặn miệng cậu.

Hạ Hoà ngồi trên sofa, quay đầu đi không nhìn cậu, không thèm quan tâm đến cậu!

Ai da, sao Tiểu Hạ Tử lại khôn lanh đến như vậy?!

Cái đồ tinh ranh này, nắm gọn tâm lý của cậu trong lòng bàn tay!

Dạ Thất lấy miếng bánh kem trong biện ra, ném vào thùng rác, rút một tờ giấy trên bàn lau miệng,

Cậu còn đang định lên tiếng, thì điện thoại đặt trên bàn đã reo lên.

“Lục tổng, không hay rồi, trong toà nhà tổng bộ của chúng ta có một nhân viên nữ ái mộ cậu đang làm loạn đòi nhảy lầu tự tử, cô ta đòi gặp cậu, nếu không sẽ lập tức nhảy xuống!”

“Chuyện này đã làm rầm rộ trên Weibo rồi, cư dân mạng đang lướt Weibo để coi phát sóng trực tiếp chuyện này!”

Là trợ lý An Thần gọi đến.

Đúng thật là chó ch*t!

Dạ Thất tức giận mà nghĩ.

“Báo cảnh sát chưa?”

“Báo cảnh sát rồi! Chuyên gia đàm phán cũng đã tới! Xe cứu hoả cũng tới luôn rồi, đang bày đệm hơi ở bên dưới! Nhưng mà, với độ cao này của toà nhà chúng ta, cho dù có lót đêm hơi dày đến mức nào đi nữa, cũng không ăn thua gì đâu!”

An Thần vừa gác máy, cuộc gọi của Kiều nữ vương liền nối bước theo sau.

Cậu lập tức nhấc máy.

“Lục Chiến Kỳ, chuyện lần này con phải đích thân ra mặt giải quyết! Bởi vì con là tổng giám đốc, đó là nhân viên của con, chuyện này sẽ ảnh hưởng đến danh dự của con cùng với Dạ thị!” Diệp Kiều trong điện thoại nghiêm túc mà nói, cô vẫn đang ăn sinh nhật của hai tiểu tổ tông đây này, ai mà ngờ lại phát sinh ra chuyện vớ vẩn này, còn gây nên một trận sóng to gió lớn.

“Còn về biến pháp cụ thể, con nghe mẹ nói……..”

“Mẹ! Chuyện này mẹ đừng nhọc lòng nữa, con sẽ xử lý tốt! Cứ yên tâm mà ăn sinh nhật của anh chị con đi!” Dạ Thất tự tin mà nói, vừa gác điện thoại, cậu lập tức bước đi đến bên cạnh tủ quần áo.

Hạ Hoà đã nghe được có chuyện gì đó đang xảy ra, cô bước xuống sofa, chỉ là mới vừa đi hai bước đã cảm thấy chân vẫn còn rất đau, “Xảy ra chuyện gì rồi?!”

Dạ Thất nhìn vào hình ảnh phản chiếu toàn thân của cô ấy trong gương, vừa mặc áo sơ mi vào vừa nói: “Nghe nói là một nữ nhiên viên vì tôi mà nhảy lầu! Tiểu Hạ Tử, nhìn xem mị lực của bạn trai em này, phải nên quý trọng đó nha!”

Cậu vô cùng tự luyến mà nói.

Nếu như cậu không phải là tổng giám đốc, vậy thì còn lâu cậu mới quan tâm đến sống c.h.ế.t của bọn họ!

Hạ Hoà: “.............”

Cậu cũng không mặc quần áo chỉnh tề, chỉ thay một chiếc áo sơ mi đen, khoác lên dáng vẻ lạnh lùng.

“Mạng người quan trọng, cậu đi dỗ người ta xuống đàng hoàng đi, tôi sẽ không ghen đâu.” Hạ Hoà bình tĩnh, hào phóng mà nói.

Dạ Thất thầm cười ha ha hai tiếng, nghĩ trong bụng, cô không ngại nhưng cậu ngại!

hai năm trước Dạ thị đã thành lập chi nhánh ở thành phố J, toà nhà cao 322 tầng, nơi nhân viên nữ đó đòi nhảy lầu là ở trên mái nhà, cô ta đứng trên bậc thang cạnh toà nhà, trên bậc thang đó có mộ lan can phòng hộ, một chân của nhân viên nữ đó đã vượt ra bên ngoài, hai tay nắm chặt lấy lan can!

Chuyên gia đàm phán khuyên ngăn mãi, cô ta cũng không chịu thu chân lại, cả người lung lay như sắp ngã, có thể rơi xuống bất cứ lúc nào!

Tuy rằng lúc đó đã là đêm tối, nhưng bên dưới toà nhà vẫn có rất nhiều người vây quanh, còn có người sau khi lướt thấy trên mạng thì cố tình đến xem.

Có người còn vì để gây sự chú ý, liền vác theo máy móc chuyên nghiệp đến quay lại cảnh tượng của người chị em trên mái nhà kia, livestream lên mạng.

“Các người đừng qua đây! Sao Lục tổng vẫn chưa tới nữa?! Anh ấy không tới tôi liền nhảy xuống dưới!” Nhân viên nữ cuồng loạn mà rống lên.

“Tôi tới rồi, cô không định nhảy sao?!” Lúc này, một âm thanh lạnh lùng vang lên, trên mái nhà sáng trưng như ban ngày, một dáng người cao lớn bước ra từ giữa mấy người cảnh sát.

Cả người cậu lạnh lùng, giống như nơi người phụ nữ kia đứng không phải là tầng 32 cao chót vót vậy, căn bản là không sợ cô ta ngã chết!

“Lục tổng, lúc ngài đàm phán, cũng nên chú ý đến thái độ một chút.” Chuyên gia đàm phán bước đến, sợ cậu sẽ kích thích nhân viên nữ kia, nên mới đến gần cậu, thấp giọng mà nói.

Dạ Thất chỉ gật đầu nhẹ, sau đó đi đến bên cạnh sân thượng!

“Lục tổng! Anh, cuối cùng anh cũng đến rồi! Em, em thích anh lâu lắm rồi! Nhưng sao đột nhiên anh lại có bạn gái?! Em yêu thầm anh bao lâu nay, sao anh lại có thể có bạn gái được?! Em, sau này em phải làm sao đây?!” Người phụ nữ kích động, nhìn sang cậu mà nói.

Dạ Thất thật sự là không có chút ấn tượng nào đối với nhân viên nữ này, mà những lời cô ta nói, chỉ làm cho cậu thấy vô cùng buồn cười!

Lúc đó, có một kênh đang livestream, hiện đang phát đến cảnh cậu bước đến gần nhân viên nữ kia, trông cậu căn bản là không giống như đang khuyên bảo cô ta!

Hạ Hoà ngồi trước máy tính, vô cùng bĩnh tĩnh mà xem.

“Lục tổng, ! Nếu như tối nay anh không đồng ý với yêu cầu của em, em sẽ lập tức nhảy xuống dưới!” Người phụ nữ kích động mà kêu lên, trong livestream còn có thể nghe thấy được giọng nói của cô ta.

Đúng vào lúc mọi người cho rằng Dạ Thất sẽ dừng bước nói với cô ta mấy lời dễ nghe dỗ cô ta bước xuống, bóng dáng cao lớn của cột đột nhiên linh hoạt mà nhảy lên, đến bên cạnh sân thường, một tay đã bắt lấy cánh tay của người phụ nữ!

Cái đ*t!

Mọi người đứng vây xem đều kinh ngạc mà kêu lên!

Lúc này, Hạ Hoà luôn giữ vững sự bình tĩnh cũng đã hoảng sợ, cô kích động mà đứng dậy, đôi tay nắm chặt thành quyền!

Cậu như vậy là muốn làm gì?! Không biết nguy hiểm đến thế nào sao?!

Tất nhiên là nhân viên nữ kia cũng không ngờ tới cậu sẽ làm như vậy, liền sợ hãi tới mức kích động mà xua tay, Dạ Thất vẫn đứng vững vàng ở đó, một tay khác nắm lấy quần áo của cô ta, đơn giản mà thô bạo, trực tiếp nhấc cô ta lên, sau đó đẩy vào bên trong sân thượng!”

Thoe tác dụng của quán tính, người đứng bên ngoài sân thượng như cậu liền bị ngã ra sau, cư dân mạng ngồi trước màn hình máy tính cũng phải hít một hơi, cả người Hạ Hoà cũng lung lay như sắp ngất.

Vào khoảnh khắc mà cô cho rằng Dạ Thất sẽ rơi xuống dưới, thịt nát xương tan, thân người ngửa ra phía sau của cậu đột nhiên nhảy lên, vượt qua, tiến vào vòng bảo hộ!

Chời đ*!

Vị tổng giám đốc trẻ tuổi bá đạo này còn biết khinh công sao?!

Không sợ c.h.ế.t sao?

Cư dân mạng lại một lần nữa kinh ngạc đến ngây người!

Vốn dĩ cậu không nói lời nào, chỉ đơn giản thô bạo mà kéo nhân viên nữ kia xuống, đã là cho mọi người vô cùng kinh ngạc rồi!

Dạ Thất vũng vàng đáp xuống đất, ánh mắt dựng lại trên người nhân viên nữ đang bị cảnh sát khống chế kia, rất nhanh cô ta đã bị đem xuống dưới lầu, Dạ Thất cũng đi theo, vừa đi còn vừa nghe người cảnh sát lải nhải rằng vừa rồi nguy hiểm đến thế nào.

Nhân viên nữ đang đi tới, thì đột nhiên bị Dạ Thất bắt lấy kéo đi đến khoảng sân rộng trên tầng 30, Dạ Thất nắm lấy vạt áo của cô ta, để cho nửa người trên của cô ta ngã ra ngoài.

“Lục, Lục tổng? Anh, anh làm gì vậy?!” Người phụ nữ quay đầu nhìn lại, nhìn thấy bên dưới người xe tấp nập, liền kích động mà kêu lên.

Nơi đây không có ai vây xem, cũng không ai chú ý đến chỗ này.

“Không phải cô muốn c.h.ế.t hay sao? Vừa rồi, là tôi sợ bị người ta chụp được, nên mới không cho cô chết, bây giờ không ai nhìn thấy nữa, tôi cũng không sợ có ảnh hưởng xấu gì! Quyền lực của tôi thế nào cô cũng biết rồi đó! Muốn bức c.h.ế.t một người, cũng không ai dám động đến tôi!” Cậu hung tợn mà nói, giọng điệu lạnh băng mà tàn nhẫn, m.á.u lạnh đến cực độ!

Người phụ nữ sợ đến mềm nhũn hai chân, cả người càng ngừa ra sau nhiều hơn, giống như có thể dùng đầu tiếp đất bất cứ lúc nào!

“Không cần đâu! Lục tổng! Tôi không muốn tự sát! Thật ra có người sai khiến tôi! Anh đừng g.i.ế.c tôi!” Người phụ nữ bị dọa đến run cả giọng.

Đôi mắt của Dạ Thất còn tối hơn cả màn đêm, một tia quỷ quyệt bỗng xẹt qua, cậu cong môi nở nụ cười lạnh.

“Ai sai khiến cô làm như vậy?!” Cậu lạnh lùng mà nói, vốn muốn cho người phụ nữ này một bài học, cứ ép cô ta phải chủ động đăng bài tỉnh ngộ thanh minh gì đó, thật không ngờ……….

Quả nhiên, lại là người nhà Dạ gia!

Dạ Thất liền vứt cô ta sang một bên, người cảnh sát vội vàng tiến đến giữ chặt lấy cô ta.

Mấy người cảnh sát lại lần nữa nhận thức được bản chất tàn nhẫn cùng tà ác của Dạ Thất!

Thật sự cũng chỉ có cậu!

Mới giải quyết mọi chuyện một cách đơn giản thô bạo như vậy!

Sau khi xử lý mọi chuyện xong xuôi, lúc về đến nhà đã là 10 giờ tối, mới vừa bước vào nhà, Dạ Thất đã nhìn thấy Hạ Hoà cuộn tròn trên sofa phòng khách, trông như không nhìn thấy cậu bước vào.

Loading...