Trọng Sinh Trở Lại, Ta Nhất Định Sẽ Bên Em - Chương 651
Cập nhật lúc: 2024-11-05 07:40:51
Lượt xem: 1
Cái đám cháu chắt này chắc chắn là đang cố ý hãm hại anh!
Ông nhỏ nhà họ Lục rất muốn cầm kim mà khâu cái mồm ti tiện của Trình Đại Phi lại!
Trong lúc anh đang xấu hổ không biết nên trả lời như thế nào thì Ninh Giai âm đã mở miệng:
“Mấy anh, đã bao nhiêu năm trôi qua rồi chứ? Còn nhắc đến cái chuyện xưa xửa xừa xưa đó làm gì?!”
“Đúng đấy! Người ta không muốn thấy anh Trì của em sống tốt đấy!”. Lục Bắc Trì phụ họa theo.
Ninh Giai âm mỉm cười: “Chuyện năm đó, bản thân em cũng không nhớ rõ nữa, mấy năm nay bạn trai cũng thay đổi theo từng mùa!”
Trông cô vô cùng ung dung!
Bạn trai thay đổi theo từng mùa!
Những lời này đánh trúng vào tâm khảm của Lục Bắc Trì!
Cả bàn người hò hét nhốn náo, cũng không nhắc lại chuyện trước kia nữa.
Trên bàn ăn, Lục Bắc Trì thường xuyên không kiềm chế được mà quan tâm đến người phụ nữ bên cạnh một tí, biểu hiện của cô vô cùng phóng khoáng, nói chuyện với anh vô cùng tự nhiên, như thể năm đó chưa từng xảy ra chuyện gì vậy.
Anh thật sự không thể nào liên hệ được báu vật mỹ lệ gợi cảm, tính cách lại vô cùng hào phóng trước mắt đây với cô nhóc mập mạp cúi thấp đầu, thẹn thùng tỏ tình với anh năm đó!
Mọi người hầu như không uống rượu, thấy cái đám trai già đầu này đều cố gắng thể hiện chủ nghĩa đàn ông vậy thôi, chứ thật sự đều bị vợ quản nghiêm!
Ăn cơm xong, họ lại đến karaoke ở tầng năm hát, những bài hát trong này đều là những ca khúc cũ kinh điển.
Cả đám người già đầu cùng nhau hát lên bài hát của nhóm nhạc Beyond thời niên thiếu…
Ninh Giai âm ngồi trên ghế salon, rất yên tĩnh vỗ tay, trong căn phòng mờ tối, ánh mắt cô thỉnh thoảng nhìn lên người người nào đó.
Lúc ở trong thang máy, cô đã nhận ra anh rồi.
Ánh trăng sáng trong lòng cô, cũng là một vết thương trong lòng cô.
…
Trách nhiệm đưa cô gái độc thân về nhà đương nhiên rơi lên đầu của ông nhỏ nhà họ Lục cũng độc thân, mấy người khác đều không thích hợp, hai người phụ nữ khác có chồng tới đón rồi.
“Ninh Ninh! Chuyện năm đó, em đừng trách anh Trì của em nhé! Còn nhỏ dốt nát, không biết ăn nói!”. Lục Bắc Trì vừa lái xe vừa cười nói.
Lục Bắc Trì không biết, những lời này đã đ.â.m thẳng vào nơi yếu ớt nhất trong tim Ninh Giai âm ngồi ở đằng sau, nhưng mà, chỉ thoáng qua một cái rồi cô nở nụ cười: “Anh Trì Tử, đừng nói nữa, em gần như không nhớ nổi vụ đó rồi!”
“Thế mấy năm nay sao em vẫn chưa kết hôn? Anh nhớ em chỉ nhỏ hơn anh bốn năm tuổi! Trưởng thành rồi!”. Lục Bắc Trì lại nói.
“Sao anh không kết hôn đi?”. Cô hỏi lại. Nói như thể cô không kết hôn là bởi vì không quên được anh vậy đó!
“Không phải là chưa gặp được người thích hợp sao! Em thì sao? Người theo đuổi em không ít mà!?”. Anh bật đèn xi nhan, cất giọng nói.
“Hẹn hò với không ít người, nhưng chưa từng đi vào tim! Người đàn ông em thích nhất, lại không thể ở bên nhau!”. Ninh Giai âm nói bằng giọng ung dung.
“Vì sao không thể ở bên nhau?”. Lục Bắc Trì tò mò hỏi.
Anh chua chát trong lòng, anh hổ thẹn vì chuyện của năm đó, kết quả người ta đã sớm quên anh rồi, còn đổi không ít bạn trai, trong đầu còn có người yêu!
“Anh Trì Tử, anh quan tâm em như vậy à?”. Ninh Giai âm sâu xa hỏi lại.
Lục Bắc Trì: “…”.
Tiếng bước chân khiến Lục Bắc Trì đang nằm mất hồn hồi tưởng lại quá khứ trên giường phải ngồi dậy, cô thế mà lại ở nhà!
“Lục Bắc Trì! Anh xem “Đơn ly hôn” này một chút, nếu không có ý kiến gì thì ký đi!”. Ninh Giai âm bước tới trước, lạnh lùng nói, đặt một tập tài liệu ba tờ lên đùi anh.
DTV
!!!
Cô ấy muốn ly hôn?!
Lục Bắc Trì như thể bị đánh lên đùi một gậy!
Tình huống gì đây?!
Từ trước đến nay đều là anh đòi ly hôn! Cô thế nào cũng không chịu ly!
Lục Bắc Trì nhìn dòng chữ “Đơn xin ly hôn” trên tập tài liệu, sợ đến mức có thể nói là hồn bay phách tán! Anh hoàn toàn không ngờ là cô sẽ chủ động đề cập đến chuyện ly hôn với anh!’
Cô khá lắm!
“Đơn ly hôn” đã gõ xong cả rồi!
Không giống anh, lần nào cũng chỉ gọi điện thoại làm rộn với cô, lừa cô một chút, chứ chưa từng hành động thật sự!
“Cái này do luật sự của em soạn thảo, nhìn quy định chi tiết, nếu có chỗ nào không hài lòng thì có thể sửa chữa! Nhưng mà, sau khi kết hôn, chúng ta không có con cái cũng không có tài sản chung, cũng không cần sửa cái gì đâu”. Người phụ nữ mặc áo lông màu đen, chân váy kẻ sọc và quần tất đen, đứng ở cách đó không xa, nìn người đàn ông toàn mùi rượu đang ngồi trên mép giường với vẻ mặt ngơ ngác, cô thản nhiên nói.
Lục Bắc Trì nhìn Ninh Giai âm không tim không phổi, nghe lời cô nói mới hiểu, cô thật sự nghiêm túc!
Anh chợt đứng lên: “Bà xã, không lầm chứ? Ban sáng chúng ta mới công khai chuyện chúng ta kết hôn bí mật, bây giờ lại muốn ly hôn? Ly hôn với anh rồi cũng không tốt cho em, sau này em lại bị chửi, bị bêu xấu!”
Cái người phụ nữ c.h.ế.t bầm này!
Rốt cuộc là vẫn không có tình cảm đối với anh, nói ly hôn là muốn ly hôn!
Ông nhỏ Lục tan nát cõi lòng thành vụn thủy tinh!
Ninh Giai âm đã sớm đoán ra anh sẽ nói như vậy rồi, cái đồ tiện nhân vừa có bệnh vừa tinh ranh này!
Rõ ràng trong lòng không muốn ly hôn với cô, nhưng mỗi tháng phải ầm ĩ một hai lần! Từ sau khi nhận được điện thoại của Trần Đào và biết được chân tướng, cô lập tức suy nghĩ, có phải trong lòng anh cũng có cô hay không, nên mới cố ý tìm kiếm cảm giác tồn tại bằng cách đòi ly hôn với cô?
“Lục Bắc Trì, chúng ta có thể kết hôn bí mật thì cũng có thể ly hôn bí mật, chỉ cần cái miệng anh không đê tiện mà đi nói cho đám phóng viên biết chúng ta ly hôn thì ai mà biết? Toàn bộ thành phố J, thậm chí là toàn quốc, ngoài anh ra, ai lại dám phanh phui cuộc hôn nhân của chúng ta?!”. Cô ép hỏi từng chút một.
“Ban, ban sáng không phải đã có phóng viên phanh phui chuyện chúng ta kết hôn rồi sao?!”. Lục Bắc Trì vẫn còn giả vờ mà nói.
“Lục Bắc Trì! Anh còn giả vờ à? Trần Đào đã lỡ miệng nói, đám phóng viên kia đều do anh bảo anh ta tìm đến!”. Ninh Giai âm lên giọng phản bác, ngửa mặt lên nhìn anh, đôi mắt đen láy, ánh mắt sáng quắc.
!!!
Cái đồ đồng đội heo Trần Đào này!
Ông nhỏ Lục bị nắm thóp, tức giận đến mức đỏ mặt lên, xoay người lại.
Ninh Giai âm lại cười, nhìn bóng lưng cao lớn của anh, viền mắt hơi nóng lên.
Trước đây, dù thế nào cô cũng không ngờ tới là đời này mình sẽ có cơ hội gả cho anh, trở thành người gần gũi nhất với người đàn ông ngoài tầm với này!
Mặc dù đó là mệnh lệnh của cha mẹ và lời nói của bà mối, nhưng có thể gả cho anh, trong lòng cô thật sự rất vui mừng, chẳng qua người đàn ông vô tình này luôn mồm nói với cô: “Ninh Giai âm, sau này chúng ta cũng chỉ là một cặp bạn giường hợp pháp thôi! Cũng không phải là anh có tình cảm gì với em nên mới cưới em!”
Cô đã từng tổn thương một lần ở thời niên thiếu, nghe lời nói vô tình của anh, cô thề trong lòng, tuyệt đối không được mất mặt trước mặt anh nữa!
Vì vậy, sau khi kết hôn, cô không thể hiện ra bất cứ tình cảm gì đối với anh, quan tâm cũng không.
Chỉ có mấy ngày lễ tết là cô sẽ tỉ mỉ chọn quà cho anh thôi.
Lúc gặp nhau, cái chuyện làm nhiều nhất là làm tình, gần như không có bất cứ trao đổi gì!
Cô cảm thấy như vậy cũng rất tốt, ít nhất…thỉnh thoảng lúc nhớ đến anh, cô sẽ vì cái danh là vợ của Lục Bắc Trì anh mà thấy hơi vui lòng một chút.
Anh chính là người mà lấy năm nay cô luôn nhớ mãi không quên, muốn cai cũng không cai được…
“Lục Bắc Trì! Lẽ nào anh yêu em!? Nếu không thì…rõ ràng không muốn ly hôn với em, anh còn tìm kiếm cảm giác tồn tại bằng cách làm loạn làm gì?”. Nhìn bóng lưng của anh, cô lấy hết dũng khí mà hỏi, khóe miệng nở nụ cười.
Cô muốn dùng “Đơn ly hôn” này để ép anh một phen!
Tiêu Đề: Buồn nôn!
Đã nói không nói chuyện tình cảm, chỉ nói chuyện t.ì.n.h d.ụ.c trong cuộc hôn nhân này, ai động lòng trước thì người đó thua!
Huống gì là ông nhỏ Lục anh trời sinh đã kiêu ngạo!
Cho nên, sao anh có thể thừa nhận, lần đầu tiên gặp cô ở trong thang máy đã bị cô mê hoặc rồi chứ!
“Ninh Giai âm! Em đùa gì thế?! Anh yêu em? Kiếp sau nhé!!”. Lục Bắc Trì kích động xoay người lại, nhếch miệng lên, giễu cợt nói.
Lời của anh hoàn toàn là một chậu nước lạnh dội từ trên đầu cô dội xuống, lòng lạnh tanh.
Nhưng, cô cũng là một người kiêu ngạo, sao có thể để anh nhìn ra sự thất vọng của mình, cô nhếch môi: “Thế anh nói xem, rốt cuộc gì sao anh lại làm ra chuyện hèn hạ như vậy?! Lục Bắc Trì, anh có bị bệnh không?!”
Hay là, anh đang khẩu thị tâm phi?
Nếu không thì, tại sao lại muốn tuyên bố chủ quyền đối với cô với bên ngoài?!
Cô rất hy vọng anh yêu cô, khiến cho cái người sau khi bị anh làm tổn thương một lần là cô đây, đã không còn ôm mộng tưởng với tình yêu nữa, giả vờ như người vô tâm vô tư trước mặt anh, sẽ lại lấy dũng khí mà yêu anh lần nữa…
Lục Bắc Trì rất muốn tát cho mình một cú bởi lời nói của cô!
“Ninh Giai âm, em dùng thái độ này để hỏi anh vấn đề đó, em có ý gì? Anh hiểu, em rung động với anh, có phải không?”. Lục Bắc Trì vội vàng ngắt lời, khóe miệng còn nhếch lên một nụ cười đê tiện.
“Nhàm chán! Lục Bắc Trì! Anh đúng thật không phải là đàn ông! Mau ký đi cho em!”. Cô ép hỏi anh, anh lại ép hỏi ngược lại cô, Ninh Giai âm cắn răng nói.
“Ninh Giai âm, em nói ai không đàn ông?!”. Lục Bắc Trì vốn dĩ nở nụ cười bỉ ổi trên khóe môi, bây giờ vẻ mặt nghiêm túc lại, anh bỏ lại “Đơn ly hôn” và tới gần cô, xám mặt hỏi.
“Em nói anh đó! Em chưa từng thấy người đàn ông nào đê tiện như anh, mỗi tháng đều ầm ĩ đòi ly hôn, nhưng lần nào cũng tìm được lý do để không đến cục dân chính, ngày hôm nay khó khăn lắm mới đến được, còn tìm phóng viên đến, công khai mối quan hệ của chúng ta! Nếu anh không muốn ly hôn thì ầm ĩ với em làm gì?! Nếu anh muốn ly hôn thì lại gọi phóng viên tới làm gì?!”. Ninh Giai âm nhìn anh chằm chằm, tức giận nói: “Loại đàn ông như anh, em cũng chịu đựng đủ rồi, mau ký đi! Ly hôn cho xong hết mọi chuyện!”
Nói ra câu tàn nhẫn này xong, cô xoay người muốn đi, lại bị anh kéo về!
“Lục Bắc Trì! Anh làm gì thế?!”. Vừa dứt lời, cô đã bị anh bế lên!
Cô bị anh ném lên giường!
“Có biết vì sao ông đây cứ đến lúc là lại không chịu ly hôn không? Bởi vì con mẹ nó mỗi lần nhìn thấy em, là lại muốn cơ thể của em, không muốn cho người đàn ông khác chiếm!”. Nói xong, anh lập tức ngăn chặt đôi môi đỏ bừng căng mọng của cô, giở trò lưu manh với cơ thể thướt tha của cô!
Cô vừa tức giận vừa đau khổ, liều mạng giãy dụa nhưng không thể nào thoát ra được tên khốn lưu manh này, cơ thể còn nghe theo lời anh nói, chốc lát sau đã khuất phục dưới dâm uy của anh!
Mà lần này anh dữ dội dị thường, làm đi làm lại như muốn dồn cô vào chỗ c.h.ế.t vậy, bình thường cô ngang tài ngang sức với anh, lần này phải cam chịu bái phục!
…
Hậu quả khi cô vợ nhỏ của ngài Lục đòi ly hôn chính là bị ngài Lục chỉnh đốn đến mức ngủ mê man, anh dồn hết hai tháng tô thuế nộp một lần vào kho bạc của cô luôn!
Lúc Ninh Giai âm tỉnh lại thì tên khốn đó đã không thấy đâu, cô dựa lên chiếc giường trống rỗng, nhìn căn phòng trống rỗng, nhớ lại những lời anh đã nói trước đó, một người luôn vô tâm vô tư như cô, thế mà lại lặng lẽ rơi lệ…
Uổng công cô còn tưởng rằng anh thật sự yêu cô!
Chỉ là bạn giường hợp pháp mà thôi!
Thân dưới dinh dính, cô nhíu mày, lúc này mới nhớ ra là quên tránh thai rồi, cô ngồi dậy tìm thuốc tránh thai trong ngăn kéo tủ đầu giường, cô nhớ trước đây có mua, tên khốn này mấy lần đầu còn chịu phối hợp đeo đồ bảo vệ, sau này thì không chịu nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./trong-sinh-tro-lai-ta-nhat-dinh-se-ben-em/chuong-651.html.]
Cô lục tìm hết tất cả các ngăn kéo cũng không tìm được thuốc!
Quái lại, cô nhớ rõ ràng bên trong có mấy hộp thuốc tránh thai chưa mở, thế mà lại biến mất toàn bộ!
…
Trong xe, người đàn ông ngậm t.h.u.ố.c lá trong miệng, cầm trong tay một cái họp trang sức mà đờ người ra, trong hộp là một chiếc nhẫn kim cương được tạo hình tinh xảo.
Đây là món quà anh tặng cho cô vào lễ tình nhân này.
Lục Bắc Trì chỉ cảm thấy nực cười, để ý đến cái người phụ nữ c.h.ế.t bầm không tim không phổi đó làm gì?! Quà cô tặng anh vào các dịp lễ tết đều do cô bảo trợ lý của cô mua cả!
Anh dập tắt tàn thuốc, đang định lái xe đi thì nhận được một tin nhắn do vợ gửi đến: Lục Bắc Trì, chuyện ly hôn, em nghiêm túc đấy, anh hãy thận trọng suy nghĩ kỹ càng. Trước khi anh hiểu rõ, chúng ta đừng gặp mặt, ba tháng tiếp theo em sẽ ở trong đoàn phim!
Lúc anh gọi tới thì cô đã tắt điện thoại rồi.
…
Ninh Giai âm có thể cảm nhận được một cách rõ ràng, giữa cô và Lục Bắc Trì đã không còn như trước đây nữa rồi.
Trước đây mặc dù bọn họ không yêu nhau, nhưng anh sẽ thường xuyên gọi điện nhắn tin cho cô, trêu đùa cô gì gì đó.
Bây giờ, tròn hai tháng, anh không liên lạc với cô.
Thậm chí tết anh cũng không liên lạc với cô, nhưng cha mẹ chồng, ông bà nội đều gọi cô bảo cô về nhà ăn tết.
Cô cũng nghe Diệp Kiều nói mới biết anh ra nước ngoài chấp hành nhiệm vụ rồi.
Rốt cuộc là trong lòng cũng không có cô!
Đến chị dâu của anh còn có thể biết anh đang ở đâu, mà người vợ là cô đây lại không biết!
Lúc còn trẻ thì chê cô mập, bây giờ thì tham lam cơ thể của cô.
Không yêu chính là không yêu.
“Chị Ninh, ăn cơm! Gần đây chị ăn uống không được tốt, nay em cố ý chọn một số món thanh đạm cho chị đó!”. Trợ lý Hoa Hoa đi tới, đưa hộp đựng cơm cho cô, nói với cô đang mặc áo khoác quân đội, trang điểm đậm.
Vai diễn của cô chẳng mấy chốc sẽ quay xong!
Món tôm xào bông cải xanh với cơm trắng trông rõ là thanh đạm, nhưng dưới cái nhìn của cô lại buồn nôn, cô vội vàng lắc đầu.
“Chị Ninh! Hai là chị xin nghỉ đi, vào thành phố gặp bác sĩ, mấy bữa rồi chị chưa ăn gì đấy!”. Hoa Hoa lại nói.
“Để chị nhẫn nhịn một tí, chờ quay xong rồi nói!”. Cô nói xong, uống vài ngụm nước nóng rồi sang bên cạnh học thoại.
Không có mấy người biết cô từng mắc chứng kén ăn, cho nên cô tưởng chứng kén ăn của mình lại tái phát!
…
Sau chuyến công tác từ nước ngoài, thiếu tướng Lục trở về phòng làm việc của mình, vội vàng mở máy tính lên, tìm kiếm “Ninh Giai âm” trên trình duyệt, sau đó xem video tin tức gần đây của cô.
Đây là chuyện anh thường làm!
“Ừm, tôi và chồng tôi xem như là thanh mai trúc mã!”
“Tôi tỏ tình với anh ấy trước, lúc đó tôi đang ở tuổi dậy thì, rất béo, rất xấu!”
Phóng viên: “Kết quả thì sao? Có tỏ tình thành công không?!”
“Đương nhiên là thành công rồi! Anh ấy dám không đồng ý?”
Trong video, Ninh Giai âm tiếp nhận phỏng vấn của phóng viên, mặt nở nụ cười hạnh phúc.
Lục Bắc Trì không khỏi cảm thán, đúng là diễn viên, diễn như thật vậy!
Anh đang định châm điếu thuốc thì có một dòng bình luận rất dài phía bên dưới đã hấp dẫn sự chú ý của anh.
“Tôi là bạn học của cô ấy, thật ra cô ấy đang nói dối đó, năm đó, cô ấy tỏ tình với chồng, cô ấy bị ghét bỏ vì mập, chứ không thành công đâu. Tôi nhớ sau đó cô ấy vì chứng kén ăn mà nghỉ học một học kỳ, sau khi quay lại, nói không phải phô trương chứ cô ấy gầy đến mức chỉ còn lại có da bọc xương thôi, cơ thể cũng không khỏe! Có lẽ là bị kích thích vì tỏ tình thất bại nên mới thành ra bệnh này!! Bây giờ cô ấy với chồng đều có ý tưởng và không gian sống riêng, không hề hạnh phúc như vẻ bề ngoài đâu!”
Cô từng mắc chứng kén ăn?
Lục Bắc Trì sửng sốt…
Tiêu Đề: Đến thăm vợ anh không được sao?
Ánh mặt trời ấm áp buổi chiều đầu xuân tràn qua khung cửa sổ, người đàn ông ngồi dựa vào ghế trước máy vi tính, miệng ngậm thuốc lá, ánh mắt thâm trầm nhìn vào màn hình, cả người vẫn không nhúc nhích, như một bức tượng điêu khắc vậy.
Khói thuốc không ngừng lượn lờ, chứng tỏ anh không phải là tượng điêu khắc.
Ông nhỏ Lục, tiểu bá vương trong đại viện quân đội, từ nhỏ đến lớn vẫn không sầu không lo, không tim không phổi, chưa từng thâm trầm như thế bao giờ…
Trên màn hình máy tính là một tấm ảnh tập thể của một lớp học sinh lớp chín, trong số mấy chục học sinh non nớt, nữ sinh đứng ngoài cùng hàng thứ hai gầy đến mức như một cây gậy trúc, cô cột tóc đuôi ngựa cao, mặc váy trắng không tay, cánh tay gầy teo như que củi khô.
Gầy một cách bệnh hoạn.
Nếu như không phải bạn học cùng lớp của cô đăng tấm hình kỷ niệm tốt nghiệp cấp hai này lên diễn đàn trường thì anh cũng sẽ không nhận ra, cô gái gầy như que củi này lại chính là bông hoa “nặng ký nhất” đại viện năm đó, Ninh Giai âm.
Cô nhóc mập mạp tỏ tình với anh bị anh từ chối ngay trước mặt các anh em.
Bạn học của cô nói, bởi vì tỏ tình với anh thất bại, nên cô điên cuồng giảm béo thành bệnh…
Vừa rồi anh gọi điện cho anh cả nhà chú hai của Ninh Giai âm, xác định rằng năm đó cô vì điên cuồng giảm béo mà bị chứng kén ăn.
Anh vẫn cho rằng chuyện năm đó sẽ không gây ảnh hưởng bất cứ điều gì với cô, bởi vì, người phụ nữ không tim không phổi đó, rất hào hiệp.
Tuy cô đã sớm không để bụng đến quá khứ m.á.u chó đó rồi, nhưng trong lòng anh thật sự không thoải mái!
Một điếu thuốc cháy hết, Lục Bắc Trì rốt cuộc cũng tỉnh táo lại, lại tìm kiếm từ khóa “Ninh Giai âm” trên weibo một chút, sau đó mới phát hiện ra, hai ngày nay thế mà lại có không ít blogger đang công kích vợ anh!
“Có thông tin tiết lộ rằng Ninh Giai âm và chồng thiếu tướng đã ly hôn rồi!”
“Đến thăm đoàn phim, và Ninh Giai âm – người đang vướng phải tin đồn ly hôn – có trạng thái không tốt, NG nhiều lần!”
“Làm dâu nhà quân nhân truyền thống không dễ, nghe đồn Ninh Giai âm cũng không chịu đựng nổi!”
Nhìn thấy tin tức như vậy, Lục Bắc Trì tức giận đến mức chửi tục!
Nhà truyền thông nào muốn tìm đường chết, lại dám công kích vợ của ông nhỏ Lục như vậy?
…
“Chị Ninh, kẻ tiện nhân nào mua “thủy quân” bêu xấu ấy?! Quá ghê tởm!”. Trợ lý Hoa Hoa nhìn thấy tin tức trên weibo thì tức giận nói.
“Hoa Hoa, nói nhỏ chút!”. Trong đoàn phim còn có không ít diễn viên khác nữa, để tránh họ nghe thấy lại phiền phức, Ninh Giai âm mắng Hoa Hoa. Cô xem những tin tức đó rồi, ngoài tin “đã ly hôn” là giả ra thì người ta nói cô “không được yêu thương”, “vợ chồng không có tình cảm” đều là thật.
Hai ngày nay tuồn ra những thông tin này, rất có thể là paparazi đào ra được chuyện cô nhờ luật sư tư vấn ly hôn, cũng có thể là nhà sản xuất phim cố tình tung ra nhằm mục đích thổi phồng, cũng có thể là đối thủ cạnh tranh của cô nói xấu cô.
Kể từ khi thân phận làm dâu quân nhân của cô bị phanh phui, hai ba tháng nay cô luôn lọt vào top tìm kiếm.
“Chị Ninh, đây cũng có một cái! Nói trước đây lúc mười mấy tuổi chị tỏ tình với anh rể thất bại, giảm béo thành bệnh kén ăn! Còn nói hai người kết hôn vì lợi ích!”. Hoa Hoa lại nói.
Cô vì buồn nôn mà thân thể không thoải mái, nhìn thấy tin tức như vậy thì tâm trạng rất buồn bực.
Cũng nhớ lại chuyện cũ đáng sợ năm đó.
Lúc ấy còn trẻ không biết suy nghĩ, cho rằng vì mình quá béo nên Lục Bắc Trì mới từ chối mình, cô điên cuồng ăn kiêng để giảm béo, cuối cùng xảy ra sự cố, suýt nữa mắc bệnh xương, sau đó tạm nghỉ học hai năm, khám không ít bác sĩ mới chữa khỏi.
Ai moi móc lại câu chuyện cũ m.á.u chó này của cô vậy?!
“Chị Ninh, theo em thấy, chị mau mời anh rể tới đi, khoe ân ái một chút, chặn miệng mấy người này!”. Hoa Hoa tức giận nói.
“Chị ấy mời nổi sao?!”. Lúc này, một giọng nói sâu kín vang lên, là của diễn viên nhỏ Hách Giai Giai – một vai phụ trong đoàn phim, cũng là người phụ nữ thích Lục Bắc Trì mà lúc trước anh đã đề cập đến.
Cái cô Hách Giai Giai này lại còn là đàn em của Ninh Giai âm.
Ninh Giai âm nhìn Hách Giai Giai, mày hơi nhướn, trước đây lúc Lục Bắc Trì nói cô gái này thích anh, ngày hôm sau cô đã tìm cô ta, nói đôi ba câu đã dọa được cô ta, cô ta cam đoan không hề qua lại với Lục Bắc Trì.
Thật ra, Lục Bắc Trì chỉ muốn kích thích Ninh Giai âm nên mới dùng tiền thuê cô diễn viên này về diễn kịch thôi.
“Có ý gì?! Chỗ này có phần cho một vai phụ nhỏ bé như cô lên tiếng à?!”. Hoa Hoa tức giận nói, cái cô diễn viên mờ nhạt này không muốn làm nghề nữa à, dám chế giễu chị Ninh nhà cô ấy!
“Ý của tôi là, những gì trên mạng nói đều là sự thật, anh rể Ninh căn bản không yêu chị Ninh, sao anh ấy có thể bằng lòng đến khoe khoang tình yêu được!”. Hách Giai Giai giễu cợt nói, lúc Lục Bắc Trì tìm đến cô ta, cô ta đã hiểu ngay là cặp đôi này không có tình cảm rồi.
Hơn hai tháng nay, hầu như mỗi ngày cô ta đều gặp mặt Ninh Giai âm, nhưng chưa từng thấy cặp đôi này liên lạc với nhau lần nào, cô ta nhớ lại chuyện trước đây Ninh Giai âm lại còn tuyên bố chủ quyền với Lục Bắc Trì trước mặt cô ta là cô ta lại đắc ý.
Nghe cô ta nói vậy, Hoa Hoa tức giận đến mức muốn xông lên trước nói lý, nhưng đã bị Ninh Giai âm ngăn lại.
“Nhìn đi, chủ của cô cũng ngầm thừa nhận kìa!”. Hách Giai Giai lại chua xót nói: “Anh Trì Tử đã nói rồi, anh ấy bất đắc dĩ mới cưới chủ của cô!”
“Chị Ninh! Như thế cũng có thể nhịn à?! Mau gọi anh rể đến đây!”. Hoa Hoa tức giận nói.
“Hoa Hoa! Chị đi quay phim! Đừng gây chuyện cho chị!”. Ninh Giai âm quát lên.
“Là vì, căn bản không gọi đến được!”. Hách Giai Giai lại đắc ý nói.
Đúng lúc này, đoàn phim rùm beng lên.
“Anh Lục! Tới thăm à?!”. Lúc này, trong đám đông vang lên giọng nói của đạo diễn.
“Đúng vậy! Ra ngoài làm việc hơn hai tháng, vừa về! Đến thăm chị dâu!”. Giọng nói của Lục Bắc Trì vang lên, nhìn theo tiếng nói, chỉ thấy một người đàn ông mặc áo khoác màu xám đậm đang đi về phía bên này.
Anh còn mang theo túi đồ.
Ninh Giai âm thấy anh đột nhiên tới thì không khỏi nhướn mày, Hoa Hoa bên cạnh thì kích động đến mức giậm chân, cũng vô cùng hả giận mà nhìn về phía Hách Giai Giai đang trợn mắt há hốc mồm bên cạnh: “Thế nào, mất mặt chưa?!”
Hách Giai Giai thấy Lục Bắc Trì tới thật thì sợ đến mức vội vàng xoay người lại.
Hoa Hoa vội vã lấy điện thoại ra chụp ảnh cho Lục Bắc Trì, chuẩn bị đăng lên mạng, chặn miệng mấy tài khoản đó lại!
Ninh Giai âm bên cạnh sau khi thất thần một lúc thì nhanh chóng hoàn hồn lại, diễn viên dù sao cũng là diễn viên, ngay sau đó, cô đã nở nụ cười hạnh phúc ngọt ngào, bước tới nghênh đón.
Lục Bắc Trì thấy Ninh Giai âm ăn mặc phong phanh, mặc dù là mùa xuân, nhưng đây là vùng núi, lạnh teo, anh nhíu mày: “Mặt ít như thế, có lạnh không?”
Lời quan tâm xuất phát từ đáy lòng, giản dị mà không giả tạo.
Ninh Giai âm sửng sốt, anh đã cởi áo khoác ra khoác lên vai cô, hành động và sự quan tâm vô cùng tự nhiên này trông thật giống một cặp vợ chồng già ân ái!
Nhưng bọn họ không phải!
“Đây là trang phục diễn của em, sắp đến lượt em rồi! Sao lại đột nhiên tới đây?”. Xung quanh đều là người, còn có người đang chụp ảnh, cô chỉ có thể phối hợp diễn kịch.
Cô ngửa đầu lên, nhìn người đàn ông nở nụ cười dịu dàng, cô cảm thấy bây giờ mình như đang đóng phim thật vậy!
“Vừa về nước ban sáng, hơn hai tháng không gặp, đến thăm vợ anh không được sao? Em cũng nhớ anh chứ?”. Anh vòng qua eo cô, cúi đầu nhìn cô, thân mật hỏi.