Trọng Sinh Trở Về Cuộc Sống Vương Giả Của Mỹ Nhân Bé Nhỏ - Chương 199
Cập nhật lúc: 2024-07-20 14:17:07
Lượt xem: 211
Quế ma ma nói xong, Kỷ Lan bình tĩnh đi tới trước người Quế ma ma, cũng không tranh cãi với bà, mà không nói hai lời đã tát Quế ma ma một cái, lạnh lùng nói:
"Câm miệng! Nơi này có chỗ cho ngươi nói chuyện sao? Đừng lấy việc ngày thường lão phu nhân nuông chiều ngươi, thì ngươi liền có thể cãi lại trước mặt chủ tử, tránh ra cho ta.”
Tống Ngọc Tịch cũng nói với Quế ma ma: "Quế ma ma, người buông ta ra đi, chuyện này không liên quan đến người, người chăm sóc cho lão phu nhân là được rồi.”
Quế ma ma làm thế nào cũng không chịu buông tay, bảo vệ Tống Ngọc Tịch ở phía sau, nói với Kỷ Lan:
"Không, lão phu nhân hiện giờ đã bị hại biến thành bộ dạng này, phu nhân không đi tìm hung thủ hại lão phu nhân thành như vậy, ngược lại lại ở chỗ này bắt bẻ Thất tiểu thư. Nô tỳ cho dù là nô tỳ, cũng là có người có m.á.u chảy trong người, có tình cảm, ngài hôm nay rõ ràng là muốn đẩy Thất tiểu thư vào chỗ chết, trước khi Quốc công trở về, ta sẽ không để cho các ngươi làm tổn thương Thất tiểu thư.”
Kỷ Lan lại muốn tiến lên tát Quế ma ma, thế nhưng lúc này, Quế ma ma đã gạt tay bà ta ra trước. Kỷ Lan không đánh được bà, nhất thời cảm giác đánh mất thể diện. Phu nhân phủ Trữ Quốc công còn đang ở bên cạnh nhìn chằm chằm bà ta, khóe miệng thế tử phu nhân cũng hơi nhếch lên. Hôm nay bà ta gọi bọn họ qua tuy nói là làm chứng, nhưng hai người này đến đây lại thật sự giống như là đến xem kịch, trong lòng có chút bất mãn, vội gọi bà tử ở hai bên, tức giận nói:
"Còn nhìn cái gì vậy hả, bắt điêu nô này lại cho ta!"
Hai ma ma ở một bên giữ hai cánh tay Quế ma ma, Quế ma ma lại không cam lòng yếu thế, tiếp tục nói:
"Phu nhân, nô tỳ nói từng câu là thật, phu nhân, cho đến hôm nay, vì sao ngươi không đi tra nguyên nhân chân chính lão phu nhân từ lầu các rơi xuống? Vì sao không tra chuyện hai ma ma ở cùng với lão phu nhân ở lầu các lúc trước tại sao vô cớ rời đi? Vì sao không tra chuyện hai ma ma kia rời đi mấy ngày, đã liền c.h.ế.t ở bãi tha ma? Lúc này giờ phút này, lại dùng thủ đoạn vụng về này, muốn hãm hại Thất tiểu thư mưu hại lão phu nhân? Nô tỳ chính là liều cái mạng già này, cũng phải thay Thất tiểu thư nói một câu công bằng! Lúc trước ở cùng với lão phu nhân ở trên lầu các kia, ngoại trừ hai ma ma đã qua đời, còn có đại tiểu thư và Ngũ tiểu thư. Nô tỳ vẫn nghẹn đến hôm nay mới nói ra, là không muốn khó xử phu nhân, nhưng phu nhân ngươi lại cho rằng, trên dưới phủ này tất cả đều là đồ ngốc, người mù, nhìn không thấy, nghĩ không ra sao?”
Kỷ Lan biến sắc, trừng mắt nhìn mặt Quế ma ma, hận không thể nhào tới cắn Quế ma ma thành từng mảnh nhỏ, chỉ vào bà nói: "Thật sự là điêu nô! Ăn nói bậy bạ, ý ngươi là sao? Chẳng lẽ ngươi còn muốn lên án Đại tiểu thư và Ngũ tiểu thư hại lão phu nhân thành bộ dạng như bây giờ sao? Điêu nô xảo quyệt ăn nói bậy bạ như ngươi, chỉ bằng chuyện ngươi cáo buộc chủ nhân, là ta đã có thể để cho ngươi c.h.ế.t không có chỗ chôn! Nào, còn đứng ngây ra đó làm gì, còn không mau kéo bà ta xuống, đánh, dùng sức đánh! Trước tiên rút đầu lưỡi cho ta, ta ngược lại muốn nhìn xem, không có đầu lưỡi, lão điêu nô này còn dùng cái gì để vu hãm Đại tiểu thư.”
Mấy ma ma sửng sốt liếc mắt nhìn nhau, tỏ vẻ khiếp sợ đối với hình phạt này của Kỷ Lan. Bởi vì nếu chỉ là kéo người xuống đánh một trận, thì bọn họ biết làm như thế nào, nhưng kỹ thuật cắt lưỡi quá cao siêu rồi, bọn họ trước kia cũng chưa từng làm qua đâu đấy, nhất thời lại không biết nên làm như thế.
Kỷ Lan chờ bọn họ, lạnh lùng nói: "Còn đứng ngây ra đó làm gì, đi mau! Chẳng lẽ muốn ta tự động thủ sao?”
Quế ma ma không đợi ma ma hai bên động thủ, lại lớn tiếng nói với phu nhân Trữ Quốc công đang ngồi bên giường Tần thị:
"Tần lão phu nhân, lão phu nhân nhà ta là cô nãi nãi trong phủ ngài, hiện giờ bà ấy bị người hại thành bộ dạng này, nô tỳ cầu ngài, thay lão phu nhân làm chủ!"
Kỷ Lan tự mình xông lên đánh Quế ma ma hai cái, nói với ma ma bên cạnh: "Đến mức này rồi, còn để cho bà ta ở đây nói xằng nói bậy, ta thấy có phải các ngươi cũng không muốn làm hay không. Nếu không muốn làm thì cứ trực tiếp nói ra, có rất nhiều người muốn làm! Bịt miệng bà ta, lôi ra ngoài, đánh mạnh cho ta!”
Mấy ma ma cuối cùng cũng phản ứng lại, kéo Quế ma ma muốn đi ra ngoài, đúng lúc này, Tần lão phu nhân mở miệng nói chuyện:
"Chậm đã."
Thế tử phu nhân nhìn mẹ chồng nhà mình, có chút ngoài ý muốn, bình tĩnh đứng ở một bên, chỉ thấy sống lưng Kỷ Lan cứng đờ, lại thấy Tần lão phu nhân nói tiếp:
"Ta ngược lại không biết chuyện cô nãi nãi rơi xuống từ trên lầu các còn có nội tình. Không ngại buông điêu nô này ra, đợi ta tỉ mỉ hỏi một chút tình huống ngày đó của bà."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./trong-sinh-tro-ve-cuoc-song-vuong-gia-cua-my-nhan-be-nho/chuong-199.html.]
Kỷ Lan làm sao có thể để Tần gia lão phu nhân đến hỏi chuyện này, vội nói: "Lão phu nhân có điều không biết, sau khi mẫu thân rơi xuống từ lầu các, ta đã điều tra qua việc này, đã chứng thực là do mẫu thân trượt chân rơi xuống mà ra. Sự việc xảy ra lúc đó, có Đại tiểu thư, Ngũ tiểu thư, còn có hai ma ma của mẫu thân đều ở trong phòng, chỉ có mẫu thân một mình ở ngoài phòng, cũng không có người khác ở đấy, chuyện này đã vô cùng rõ ràng. Điêu nô này hiện giờ chẳng qua là muốn thay Thất tiểu thư giải vây, lúc này mới dẫn sự tình sang chỗ khác, mong lão phu nhân không nên bị bà ta mê hoặc.”
Lão phu nhân Tần gia cười đứng lên, Thế tử phu nhân lập tức tiến lên đỡ lấy bà, chỉ nghe Tần lão phu nhân nói:
"Có phải bị mê hoặc hay không, ta đương nhiên tự hiểu lấy, ngươi buông bà ấy ra, ta có chuyện muốn hỏi bà ấy."
Nói xong, lập tức muốn để người đi theo phía sau bà tiến đến đưa Quế ma ma đến trước mắt. Kỷ Lan khẩn trương, ngăn cản ở giữa, nói với Tần lão phu nhân: "Lão phu nhân đây là có ý gì, là không tin được ta sao? Chuyện mẫu thân ngã xuống từ lầu các, làm sao ta có thể không tra hỏi chứ. Chuyện lớn như vậy, nếu ta cái gì cũng không tra, đừng nói không thể giải thích với ngài hôm nay, mà ta cũng không có cách nào bàn giao với chỗ Quốc công, ngài ngàn vạn lần đừng bị điêu nô này lừa gạt, bà ta chính là muốn chuyển hướng sự tình, giải vây cho nghịch nữ muốn mưu hại tổ mẫu.”
Tần lão phu nhân ngăn Kỷ Lan lại, nhìn lướt qua nàng ta từ trên xuống dưới. Trong lòng Kỷ Lan như nổi trống, căng thẳng đến mức ngay thở cũng không dám thở mạnh. Chuyện này tuyệt đối không thể để Tần lão phu nhân nhúng tay vào. Tần lão phu nhân trầm ngâm một lát sau, cũng không ở ngay trước mặt Kỷ Lan mặt đối mặt thương lượng, mà xoay người, lần nữa ngồi trở lại bên cạnh giường Tần thị. Trong lòng Kỷ Lan buông lỏng, cho rằng đây là Tần lão phu nhân có ý muốn từ bỏ, đang muốn quay đầu lại sai người dẫn Quế ma ma và Tống Ngọc Tịch đi, nhưng lại nghe thấy Tần lão phu nhân lại mở miệng nói:
"Chuyện bà cô của ta rơi xuống từ lầu rơi các, từ đầu đến cuối, Tần gia chúng ta cũng chỉ nghe nói qua, vẫn chưa thấy phủ Trấn Quốc công các ngươi nói cho chúng ta biết về bất kỳ chứng cứ và kết quả nào. Nếu hôm nay Quế ma ma đã nói đến việc này, bà ấy được biết đến là người gốc Tần gia, trước kia ở trong phủ hầu hạ bà cô nhà ta. Người khác nói chuyện, ta không tin, nhưng lời nói của bà ấy, ta ít nhiều vẫn tin tưởng một chút, thế nào, ngươi đây là không có ý định bàn giao với Tần gia chúng ta?”
Kỷ Lan cứng đờ người, trong lòng vô cùng hối hận vì hôm nay đã tìm hai người Tần gia tới, vốn là muốn để các nàng chứng kiến tội ác của Tống Ngọc Tịch, nhưng không ngờ bọn họ lại không có mắt nhìn như vậy? Vậy mà lại nhìn chằm chằm chuyện này, muốn làm cho to chuyện, thật không biết bọn họ có chủ ý gì, sớm biết vậy đã không gọi bọn họ qua.
Nhưng bây giờ đã gọi tới, cũng không thể dễ dàng đuổi đi, chỉ có thể cứng đầu nói:
"Bàn giao đương nhiên là có, bằng không chờ ta hôm nay xử trí nha đầu này xong, hôm khác sẽ đích thân đến cửa bẩm báo việc này cho lão phu nhân. Được không?”
Kỷ Lan nói như vậy đã là nhượng bộ tương đối lớn, chỉ nghĩ hôm nay nhất định phải xử trí Tống Ngọc Tịch, cho dù phải tìm lý do đánh Tống Ngọc Tịch đến tàn phế, cũng không thể để cho nó có thể có cơ hội bay lên đầu cành trong tương lai.
Vân Mộng Hạ Vũ
Nhưng ai ngờ Tần lão phu nhân lại dây dưa không ngớt với nàng ta: "Không cần hôm khác, ta thấy không bằng hôm nay làm luôn, hiếm khi ta tới đây, lại gặp phải chuyện như vậy trong phủ ngươi. Ngươi cứ nói đầu đuôi rõ ràng chuyện này với ta, cũng đỡ ngươi lại phải chạy một chuyến vào hôm khác đúng không? Ta cũng muốn biết, điều Quế ma ma này nói có phải là thật hay không, lúc trước bà cô nhà ta rốt cuộc là vì sao mà rơi từ trên lầu xuống, ngươi phải kể rõ ràng mọi việc bất kể lớn nhỏ cho ta biết! Kể cả hai ma ma đã rời khỏi Tống gia kia, cũng phải nói rõ ràng cho ta mới được.”
Biểu tình của Kỷ Lan thật sự không nhịn được nữa, cứng ngắc nói:
"Lão phu nhân, nhất định, nhất định phải làm luôn lúc này sao?"
Tần lão phu nhân cũng rất cường thế, lúc này trả lời: "Đúng, ngay bây giờ!”
Kỷ Lan cuối cùng cũng hiểu được, vị lão phu nhân này hôm nay tới đây, căn bản cũng không phải là theo lời nàng ta mời đến thay nàng ta chứng kiến tội ác của Tống Ngọc Tịch, mà là đến khó xử nàng ta. Thế tử phu nhân nghe mẹ chồng nhà mình nói như vậy, cũng vô cùng ngạc nhiên, lúc trước nàng còn cho rằng mẹ chồng không muốn cứu Tống Ngọc Tịch, muốn cho Kỷ Lan một ân tình, hiện giờ xem ra, quả thật mẹ chồng không cần nàng cứu Tống Ngọc Tịch, mà là muốn tự mình ra trận, đúng là lão thái thái mà!
Kỷ Lan cụp mí mắt xuống, suy nghĩ một lát, liền hiểu không thể tốn thời gian ở trên chuyện này nữa, vốn nàng ta muốn thừa dịp Quốc công không có ở đây, một phát giải quyết dứt khoát Tống Ngọc Tịch, cho dù Quốc công trở về, cũng đã quá muộn, mà hết thảy chỉ cần có hai phu nhân Tần gia ở đây, cho dù bọn họ không nói lời nào, thì Quốc công cũng sẽ không làm gì được nàng ta. Đây là suy nghĩ và sách lược của Kỷ Lan, không ngờ vào thời điểm mấu chốt này lại xảy ra chuyện như vậy, cũng không còn thời gian cho nàng ta trì hoãn được nữa, lý trí của Kỷ Lan nói rõ cho nàng ta biết nếu chuyện này thật sự không giải quyết được, thì càng kéo dài, sẽ càng bất lợi đối với nàng ta.
Lúc này nàng ta ưỡn lưng, nói với Tần lão phu nhân:
"Hiện tại chỉ sợ không được, lão phu nhân cũng nhìn thấy, trong phủ ta xảy ra chuyện lớn như vậy, nếu không lão phu nhân vẫn nên chờ ta xử lý tốt chuyện này, rồi mới tới bẩm báo lại." Xoay người lại, nói với ma ma đã chuẩn bị sẵn sàng đứng ở một bên:
"Đưa Quế ma ma cùng Thất tiểu thư ra ngoài, ta muốn đích thân thẩm vấn."