TRỌNG SINH TRỞ VỀ: NỮ CHÍNH GIẾT LUÔN NAM CHÍNH RỒI?! - CHƯƠNG 24: ZOMBIE Ở ĐÂY ĐI ĐÂU HẾT RỒI!

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-04-09 16:47:21
Lượt xem: 115

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/706qrPyEa2

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nhan Ly lấy ra một chiếc đèn pin từ trong không gian, không dám bật quá sáng, để tránh quá bắt mắt. Hai người cứ như vậy dựa vào ánh sáng mờ nhạt của đèn pin mà tiếp tục tiến về phía trước.

Trước khi mạt thế hoàn toàn ập đến, Nhan Ly đã từng đến siêu thị này "càn quét" qua một lần. Một phần vật tư trong không gian của cô cũng là lấy từ đây.

Mục Tuyết Ca chọn một chiếc ba lô du lịch. Chiếc ba lô màu đen đó to hơn của Nhan Ly rất nhiều. Ba lô có dung tích càng lớn, khi nhét đầy sẽ càng nặng. Người bình thường nếu chọn loại ba lô này chắc chắn sẽ không tiện, ít nhất là khi đối mặt với nguy cơ từ zombie, một chiếc ba lô lớn như vậy sẽ trở thành gánh nặng.

Nhưng loại ba lô này lại rất thích hợp với Mục Tuyết Ca. Cô ấy là dị năng giả hệ sức mạnh, cộng thêm mấy ngày nay hấp thu rất nhiều năng lượng tinh hạch, dị năng của cô ấy cũng được nâng cao đáng kể.

Mục Tuyết Ca hiện tại, có thể dùng bốn chữ "sức mạnh vô biên" để hình dung.

Cứ đi một đoạn lại gặp phải những thứ ghê tởm trên mặt đất, có lúc là nội tạng người, có lúc là óc người... Trong đó có một kệ hàng, phía trước còn có mấy mét ruột người ngoằn ngoèo kéo dài... Nhìn đến buồn nôn.

Trong tình huống này, nếu bọn họ nhìn thấy một khu vực toàn là vết m.á.u khô, mà không có những thứ hỗn loạn khác, thì đã có thể khen một câu "thật sạch sẽ".

Cho dù là người điềm tĩnh như Mục Tuyết Ca, sau khi liên tục nhìn thấy những cảnh tượng này, cũng có chút buồn nôn. Đặc biệt là khi bắt buộc phải bước qua, cảm giác nhờn dính, trơn trượt dưới đế giày khiến người ta buồn nôn đến tận óc.

Mục Tuyết Ca mượn ánh sáng yếu ớt của đèn pin để nhìn Nhan Ly bên cạnh, cô ấy vốn tưởng rằng sẽ thấy Nhan Ly với vẻ mặt muốn nôn mà không nôn được như say xe. Nhưng điều bất ngờ là Nhan Ly vẫn luôn rất bình tĩnh.

Nhan Ly mặt không đổi sắc, cho dù hết lần này đến lần khác gặp những cảnh tượng kinh tởm, khiến người ta buồn nôn hiện ra trước mắt, Nhan Ly vẫn bình tĩnh, thản nhiên bước qua.

Điều này khiến Mục Tuyết Ca nhướng mày: "Tâm lý cô tốt thật đấy."

Nhan Ly cười nhạt: "Cũng bình thường thôi."

Nhân tiện, Nhan Ly thản nhiên nói dối: "Vì trước đây tôi rất thích những bộ phim nặng đô của nước ngoài, không che đậy gì cả."

Thực ra là vì kiếp trước cô đã nhìn thấy quá nhiều cảnh tượng như thế này, nội tâm đã sớm tê liệt rồi. Dù sao thì những cảnh tượng ghê tởm hơn cô cũng đã từng thấy qua.

Cảnh tượng hàng ngàn zombie nằm chồng chất lên nhau ăn thịt mới gọi là kinh tởm. Những thứ này chẳng qua chỉ là "tàn dư thức ăn" còn sót lại mà thôi.

"Xem ra nơi này đã phải hứng chịu một tai họa không nhỏ." Nhan Ly nhìn quanh.

Nhan Ly nói: "Phần lớn thức ăn ở đây đã bị người ta quét sạch rồi, những kệ hàng còn sót lại cũng đổ ngổn ngang, hòa cùng với những thứ... nhầy nhụa trên mặt đất, chắc là nếu không đến mức thực sự không tìm thấy thức ăn, mọi người sẽ không lấy đâu."

Vì quá kinh tởm.

Mục Tuyết Ca gật đầu ra vẻ đã hiểu, đành phải từ bỏ những món đồ ăn này, đi đến khu vực quần áo.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./trong-sinh-tro-ve-nu-chinh-giet-luon-nam-chinh-roi/chuong-24-zombie-o-day-di-dau-het-roi.html.]

Thực ra đồ ăn có lấy hay không cũng không quan trọng. Vì có Nhan Ly ở đây, cô không lo thiếu ăn thiếu uống.

Nhan Ly luôn khiến cô bất ngờ, ngày càng nhiều hơn. Mục Tuyết Ca vốn tưởng rằng Nhan Ly chỉ có đồ ăn nhanh, không ngờ buổi sáng lại lấy ra cho cô ấy một đĩa bò Wellington, một đĩa trái cây tươi, cộng thêm một đĩa mì Ý tinh tế, thậm chí còn nóng hổi.

Thế giới chỉ sau một đêm đã biến thành cái dạng quỷ quái này, Mục Tuyết Ca vốn không hy vọng sau này có thể ăn được đồ ăn nóng.

Mục Tuyết Ca từng nghĩ, có lẽ theo thời gian, có thể ăn được đồ ăn bình thường đã là một điều xa xỉ. Dù sao thì trong phim cũng đều diễn như vậy.

Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương. Đọc xong nhớ phô lô tui nha, hoặc theo dõi tui bên page Mắm Muối Chanh Đường. Ngày nào cũng có truyện hay cho mấy ní đọc hoài không chán luôn nè :3

Cho đến khi Nhan Ly liên tục lấy ra cho cô những món ăn tinh tế và đắt tiền, Mục Tuyết Ca mới giác ngộ. Sau này đi theo cô gái nhỏ này, cho dù là ngày tận thế cũng có thể sống một cách thoải mái.

Trong không gian của Nhan Ly tự nhiên cũng chuẩn bị rất nhiều quần áo, đồ ngủ và trang phục hàng ngày, bốn mùa đầy đủ. Nhưng tất cả đều được chọn theo chiều cao và cân nặng của cô, phù hợp với vóc dáng của Nhan Ly, nhưng Mục Tuyết Ca chắc chắn không thể mặc vừa.

Nhan Ly nói: "Trong không gian của tôi có ba lô."

"Những vật tư tôi không tìm được, cô lại đưa cho tôi." Mục Tuyết Ca nói, "Bây giờ siêu thị này có thứ gì thì cô đừng đưa cho tôi nữa."

Như vậy sẽ không lãng phí.

Đi dạo một vòng, Mục Tuyết Ca chọn được mười mấy bộ quần áo, bao gồm cả đồ lót. Trong hoàn cảnh khắc nghiệt đến đâu, con người cũng cần phải tắm rửa. Không tắm, sẽ bốc mùi.

"Nhét vào không gian của tôi đi." Nhan Ly đề nghị, "Cô có thể chọn thêm những bộ cô thích, dù sao không gian của tôi cũng rất rộng, có thể nhét được rất nhiều. Đúng rồi, bên kia tôi nhớ có rất nhiều đồ dùng một lần, cô có thể tìm kích cỡ của mình."

Đồ lót dùng một lần, trong không gian của Nhan Ly cũng tích trữ rất nhiều. Chỉ tiếc là lúc đó cô ấy tích trữ đồ, hoàn toàn không nghĩ đến sau này mình sẽ gặp được người đồng đội đáng tin cậy để cùng nhau tiến bước.

Mục Tuyết Ca cao hơn cô ấy mười phân, tổ hợp một mét bảy và một mét sáu, giống như một người chị phương Bắc đang dẫn dắt một người em gái phương Nam.

Cô ấy còn khỏe hơn Nhan Ly rất nhiều, trông có vẻ là một vận động viên. Cho nên quần áo của hai người, từ đầu đến cuối hoàn toàn không cùng kích cỡ.

"Zombie ở đây đi đâu hết rồi?" Mục Tuyết Ca nhìn quanh.

Ban đầu cô ấy còn lo lắng vào trong sẽ có một trận chiến ác liệt, không ngờ rằng đừng nói là zombie, ngay cả nửa bóng người cũng không thấy.

Nhan Ly cố gắng lục lọi trong ký ức kiếp trước, giải thích: "Bởi vì quái vật như zombie cũng cần săn mồi, ở lâu một chỗ mà không thể ăn uống, bản năng của chúng sẽ thúc đẩy chúng tiếp tục lang thang, cho đến khi đến gần khu vực có sinh vật hoạt động mới dừng lại."

Khi một khu vực xảy ra khủng hoảng zombie, sẽ chỉ xảy ra một tình huống. Người may mắn sẽ trốn thoát thành công, sau đó đi đến những vùng đất chưa biết khác. Người bị cắn, trong tuyệt vọng và đau đớn sẽ bị nhiễm virus zombie, sau đó biến dị, trở thành một phần của đội quân zombie.

Sau đó khu vực này trong thời gian ngắn sẽ tập trung rất nhiều zombie, cho đến cuối cùng vì lâu ngày không được ăn mà thúc đẩy bản năng đi đến nơi khác lang thang.

Loading...