TRỌNG SINH TRỞ VỀ: NỮ CHÍNH GIẾT LUÔN NAM CHÍNH RỒI?! - CHƯƠNG 25: HÀN TIẾU TIẾU, HÀN KHÓC NHÈ?

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-04-10 16:56:59
Lượt xem: 73

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cho nên từ một góc độ nào đó, cũng coi như là có lợi cho bọn họ. Ít nhất hiện tại xem ra, bọn họ có thể tùy ý tìm kiếm, coi nơi này như nhà mình cũng được. Không cần lo lắng về những con zombie thỉnh thoảng xuất hiện, có thể yên tâm, không cần phải nơm nớp lo sợ nữa.

Bọn họ vừa đi, vừa thu thập những vật tư còn sót lại trong siêu thị. Gặp phải kệ hàng đổ chắn đường phía trước, Mục Tuyết Ca trực tiếp tiến lên dùng một tay nhấc lên.

Nhìn cô ấy không tốn chút sức lực nào đã nhấc lên được vật nặng như vậy, sự ngưỡng mộ trong mắt Nhan Ly sắp trào ra ngoài. Dị năng giả hệ sức mạnh, thật tiện lợi.

Dường như nhìn ra Nhan Ly đang nghĩ gì, Mục Tuyết Ca cong môi, nói: "Nếu cô đi mệt thì nhớ nói với tôi."

"Hả?" Nhan Ly không hiểu.

Chẳng lẽ là muốn cõng cô đi sao?

Mục Tuyết Ca chớp mắt, mỉm cười: "Tôi có thể một tay nhấc bổng cô lên rồi đi."

Nhan Ly: "..."

Ở cùng với Nhan Ly lâu, Tuyết Ca cũng trở nên hoạt bát hơn không ít. Cũng biết nói đùa rồi.

Ra khỏi siêu thị, hai người lại đi đến một trung tâm thương mại lớn cách đó không xa. Vừa vào cửa, đã gặp phải một... không, là nửa con zombie. Sau đó một giây sau liền bị Mục Tuyết Ca một chưởng đánh bay đầu.

Nhan Ly bên cạnh thuần thục đeo găng tay dùng một lần bắt đầu lấy tinh thạch. Hai người phối hợp cực kỳ ăn ý, liền mạch, trôi chảy.

"Không ngờ vẫn còn zombie sót lại." Mục Tuyết Ca nói.

Nhan Ly vứt đôi găng tay đã bẩn, loại găng tay cao su dùng một lần này lúc trước cô đã mua hơn một trăm thùng. Một thùng có năm mươi hộp, một hộp có một trăm đôi. Cho nên cô dùng một đôi vứt một đôi, hoàn toàn không lo lắng đến tình trạng không đủ dùng.

Họ định kiểm tra kỹ trung tâm thương mại này, giải quyết hết đám zombie, sau đó tìm một cái giường để ngủ một giấc. Nhan Ly nhớ tầng hai có một cửa hàng chuyên bán đồ dùng trên giường, bên trong có mấy chiếc giường lớn mềm mại.

"Chia nhau ra hành động đi, như vậy tốc độ sẽ nhanh hơn." Nhan Ly đề nghị, sau đó lại lấy ra một chiếc đèn pin từ trong ba lô.

Mục Tuyết Ca không có ý kiến gì, gật đầu đồng ý. Họ không làm những việc không có sự chuẩn bị, Nhan Ly cũng không phải là người hấp tấp, lỗ mãng. Đã chọn chia nhau ra hành động, chính là vì đã phán đoán nơi này khá an toàn, không có nguy hiểm gì lớn.

Sự thật cũng đúng như vậy. Sau khi tách ra, ngoại trừ con zombie gặp ở cửa lúc đầu... không, là nửa con zombie, thật sự không gặp phải con zombie nào nữa.

Bất quá, Nhan Ly lại gặp phải một... người.

Tiếng sột soạt từ trong góc truyền đến, Nhan Ly dừng bước, đứng lại. Cô chĩa đèn pin về phía phát ra âm thanh: "Ai? Ra đây!"

Giọng Nhan Ly không lớn, nhưng chắc nịch, tràn đầy cứng rắn và lạnh lùng. Xẻng sắt được cô giơ cao, chỉ chờ thứ bên trong chui ra, nếu có gì không đúng sẽ trực tiếp đập mạnh xuống.

Cửa tủ được mở ra, kèm theo tiếng thút thít khe khẽ, một cô gái run rẩy bò ra từ bên trong.

"Là cô à." Nhan Ly thở phào nhẹ nhõm, hạ xẻng sắt trong tay xuống.

Nhan Ly nhớ cô gái này, là cô gái trẻ tuổi đã kiên nhẫn giới thiệu sản phẩm cho cô khi cô đến quầy chuyên dụng mua mỹ phẩm trước mạt thế. Cô gái này hình như tên là Hàn Tiếu Tiếu, lúc đó còn giúp cô mang tất cả đồ đạc về tận nhà.

Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương. Đọc xong nhớ phô lô tui nha, hoặc theo dõi tui bên page Mắm Muối Chanh Đường. Ngày nào cũng có truyện hay cho mấy ní đọc hoài không chán luôn nè :3

"Cô không bị cắn chứ?" Nhan Ly hỏi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./trong-sinh-tro-ve-nu-chinh-giet-luon-nam-chinh-roi/chuong-25-han-tieu-tieu-han-khoc-nhe.html.]

Hàn Tiếu Tiếu đỏ mắt lắc đầu, vẫn cúi gằm mặt.

Nhan Ly cầm đèn pin, dùng ngón tay đẩy mạnh công tắc, chỉnh độ sáng lên mức cao nhất. Dùng đèn pin chiếu lên Hàn Tiếu Tiếu, soi toàn bộ từ trên xuống dưới, xác định trên người cô ấy không có bất kỳ vết thương hay vết m.á.u đáng ngờ nào, Nhan Ly mới tiến lên đỡ cô ấy đứng dậy.

"Chân cô sao vậy?" Nhan Ly nhận ra cô gái này hình như có triệu chứng yếu cơ, đứng cũng không vững.

Hàn Tiếu Tiếu vừa nức nở, vừa nói: "Ngồi xổm... ngồi xổm lâu quá, đứng không... nổi rồi."

Cô ấy run rẩy, sự căng thẳng và sợ hãi trong thời gian dài đã khiến tâm lý cô ấy bị kích thích rất lớn. Cho dù bây giờ đã được cứu, vẫn là bộ dạng tinh thần hoảng hốt.

Nhan Ly chú ý đến sắc mặt cô ấy trắng bệch như tờ giấy, hai mắt đỏ ngầu, mí mắt càng sưng đỏ đáng sợ. Cô nhận ra đối phương bình thường chắc là người nhát gan, mạt thế đột ngột ập đến khiến cô ấy trở tay không kịp, đồng thời cũng nhốt cô ấy ở cái nơi quỷ quái này.

"Có muốn uống chút nước không?" Nhan Ly đến gần mới phát hiện môi Hàn Tiếu Tiếu toàn là vết nứt nẻ. Cô mở chai nước khoáng rồi đưa cho Hàn Tiếu Tiếu, đỡ cô ấy uống từng chút một. Có thể thấy cô ấy khát nước cực kỳ.

Hàn Tiếu Tiếu uống một hơi hết nửa chai nước, sau đó mới dừng lại thở hổn hển.

"Không sao, đừng vội, không đủ tôi còn có." Nhan Ly dịu giọng, ôm vai cô ấy vỗ nhẹ. "Không sao rồi, an toàn rồi."

Câu nói này như chạm vào bức tường phòng thủ nào đó, Hàn Tiếu Tiếu đột nhiên bật khóc nức nở. Cô ấy dựa vào vai Nhan Ly, nước mắt từng giọt lớn từ khóe mắt lăn xuống.

Hàn Tiếu Tiếu nhát gan, sau khi thế giới xảy ra biến đổi long trời lở đất, cô ấy liền trốn trong tủ, không dám ra ngoài. Cô ấy sợ chết, sợ đau, càng sợ zombie ghê tởm. Cô ấy thà c.h.ế.t đói trong tủ, cũng tuyệt đối không bước ra ngoài nửa bước.

Có lẽ là ông trời thương xót cô ấy, ngay khi cô ấy tưởng rằng mình sẽ c.h.ế.t một cách hèn nhát như vậy, một luồng sáng đã chiếu vào.

"Có đi được không?" Nhan Ly đỡ cô ấy.

Hàn Tiếu Tiếu thành thật lắc đầu.

Nhan Ly thở dài, buông cánh tay cô ấy ra, sau đó khom lưng trước mặt cô ấy.

"Lên đi." Nhan Ly nói.

Hàn Tiếu Tiếu vẫn còn thút thít.

"Tôi cõng cô." Nhan Ly nói, "Lên đi, bên ngoài rất an toàn, zombie đều đã đi đến nơi khác rồi, zombie còn sót lại ở đây cũng bị chúng ta xử lý rồi."

Hàn Tiếu Tiếu lúc này mới run rẩy trèo lên lưng cô.

Lưng Nhan Ly không rộng, thậm chí có thể nói là gầy gò. Nhưng khi cô cõng Hàn Tiếu Tiếu, không hề có chút lắc lư nào, đi lại cũng không hề xóc nảy, vững vàng vô cùng.

Sau này Hàn Tiếu Tiếu mới biết, cô gái này vẫn luôn vững vàng, đáng tin cậy như vậy. Là ánh sáng duy nhất trong mạt thế này, chiếu sáng bản thân, cũng chiếu sáng người khác.

"Cô mấy ngày không ăn không uống rồi?" Nhan Ly vừa cõng Hàn Tiếu Tiếu, vừa hỏi.

"Không biết..." Hàn Tiếu Tiếu nhỏ giọng trả lời.

Cảm nhận được giọt nước ấm áp rơi xuống cổ, Nhan Ly không khỏi cảm thán cô gái này cũng khóc giỏi quá nhỉ?

Hàn Tiếu Tiếu, Hàn Khóc Nhè?

Loading...