TRỌNG SINH TRỞ VỀ: NỮ CHÍNH GIẾT LUÔN NAM CHÍNH RỒI?! - CHƯƠNG 30: ĐỨNG TRÊN ĐỈNH CAO CỦA ĐẠO ĐỨC ĐỂ CHỈ TRÍCH

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-04-13 04:33:08
Lượt xem: 76

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2fxtBlY6PS

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thanh niên mím môi, nhìn sâu vào khuôn mặt đẫm nước mắt của bạn gái, sau đó lùi lại mấy bước.

Giây tiếp theo, anh ta lại quay lại.

Anh ta tiện tay kéo một đứa bé trong hiện trường hỗn loạn, vào khoảnh khắc zombie sắp nhào lên người bạn gái, đẩy mạnh đứa bé về phía trước zombie.

Một đứa bé 11 tuổi, sức lực làm sao có thể so được với một người đàn ông trưởng thành?

Đứa bé kia sắc mặt trắng bệch, gầy như que củi.

Nhưng không biết có phải ảo giác hay không, thanh niên luôn cảm thấy lúc cậu bé ngẩng đầu nhìn về phía zombie, động tác và tốc độ của con zombie kia đều chậm lại.

Là anh ta hoa mắt sao?

"Bịch!"

Một con d.a.o phay từ trên trời giáng xuống.

Zombie... đầu rơi rồi.

Dưới ánh trăng lạnh lẽo, mọi người nhìn thấy chỗ cổ zombie.

Đó là một đường cắt có thể nói là hoàn hảo.

Nhan Ly trượt một cái, đá ngã một con zombie đang lảo đảo, sau đó khi con zombie kia còn đang giãy giụa đứng dậy, cô nhanh chóng giơ xẻng trong tay lên.

Mấy nhát đập xuống, xẻng biến dạng rồi.

Zombie cũng biến dạng rồi.

Trong không gian của cô có rất nhiều xẻng, không thiếu một cái này.

Nhan Ly ném xẻng cho Mục Tuyết Ca ở bên kia, người sau nhận lấy xẻng bị biến dạng, tay không bẻ gãy đầu bị hỏng, sau đó làm một tư thế rất tiêu chuẩn, đem cán xẻng còn lại coi như phi tiêu nhắm ngay một con zombie ném qua.

"Phập" một tiếng.

Zombie bị đóng đinh trên tường, phát ra tiếng gào thét đinh tai nhức óc.

Nhưng con zombie kia ngoài việc làm cán xẻng dính đầy nước dãi, thì không có tác dụng gì khác.

Nhan Ly chạy một bước nhỏ, nhặt con d.a.o phay lên, kéo đứa nhóc còn đang ngây người qua, nhắm ngay con zombie đang lảo đảo đi về phía mình vung d.a.o c.h.é.m xuống.

Một mặt cắt hoàn hảo lại xuất hiện trong tay Nhan Ly.

Lạc Ninh nghiêng đầu nhìn chị gái xinh đẹp đang nắm c.h.ặ.t t.a.y mình, chớp chớp mắt, trong mắt hiện lên vẻ hiếu kỳ.

Con zombie trung cấp duy nhất tại hiện trường phát ra một tiếng gầm, đôi mắt đỏ ngầu lồi ra, mang theo mùi hôi thối nồng nặc nhào về phía Nhan Ly.

Mùi hôi đó cực kỳ thối, tốc độ mùi lan tỏa cũng khá nhanh.

Đôi tình nhân đang ôm đầu khóc lóc cũng không nhịn được, nôn mửa tại chỗ. Những người khác cũng đều cảm thấy trong dạ dày một trận cuồn cuộn, bắt đầu nôn khan.

May mà khoảng thời gian này bọn họ đều ăn không no, một miếng bánh mì chia thành mấy bữa. Dẫn đến trong dạ dày không có thức ăn thừa.

Nếu không trên quảng trường nhỏ này sợ là khắp nơi đều là đồ nôn của con người…

Cảnh tượng đó quá đẹp, Nhan Ly không dám nghĩ.

Zombie trung cấp…

Nhan Ly theo bản năng nín thở, kỳ thật lúc này đổi thành Mục Tuyết Ca có dị năng đến đối phó mới là lựa chọn tốt nhất.

Nhưng xung quanh lại có một người dị hoá, Mục Tuyết Ca không rảnh tay.

Nhan Ly vung con d.a.o phay trong tay lên.

Không biết có phải ảo giác của cô hay không, sao cô cảm thấy con zombie trung cấp này thật ra cũng chỉ có vậy?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./trong-sinh-tro-ve-nu-chinh-giet-luon-nam-chinh-roi/chuong-30-dung-tren-dinh-cao-cua-dao-duc-de-chi-trich.html.]

Tốc độ của con zombie trung cấp này sao lại chậm lại rồi?

Thậm chí còn không bằng zombie cấp thấp.

Dễ dàng giải quyết vấn đề tưởng chừng như nan giải, cô còn có chút chưa kịp phản ứng.

Nhan Ly nhíu mày, đột nhiên nghĩ đến gì đó, theo bản năng cúi đầu xuống, bốn mắt nhìn nhau với cậu bé phía sau.

Cậu bé 11 tuổi này, cũng quá bình tĩnh rồi?

Từ đầu đến cuối, cậu bé đều không khóc.

Ngay cả khi bị đôi tình nhân kia đẩy ra làm kẻ c.h.ế.t thay, trên mặt cậu bé vẫn là biểu cảm thản nhiên.

Đứa trẻ này, sao lại có sự trưởng thành không phù hợp với độ tuổi như vậy?

Hay là còn nhỏ tuổi đã mà người đạm như cúc rồi?

Đối mặt với sự xuất hiện đột ngột của Nhan Ly và Mục Tuyết Ca, mọi người đều sững sờ.

Nguyên nhân thứ nhất, hai cô gái trẻ vừa xuất hiện, chưa đến năm phút, liền lần lượt giải quyết hết đám zombie đang cắn xé khắp nơi tại hiện trường.

Tốc độ này cũng quá nhanh rồi.

"Trời ạ, các cô ấy có phải là có siêu năng lực như trong tin tức nói không?"

"Được cứu rồi! Được cứu rồi... tốt quá hu hu hu."

Có người vui mừng, có người khóc lóc, cũng có người bị dọa sợ đến mức vẫn còn run rẩy, dường như dưới thân còn có vệt nước gì đó đang nhỏ giọt.

"Các cô ấy từ trong trung tâm thương mại ra!" Đột nhiên có người đứng ra kêu lên.

Nhan Ly buông tay nhóc con kia ra, ngẩng đầu, "Sao vậy?"

Đó là một người đàn ông khoảng ba mươi tuổi, dáng người béo phì, đeo một cặp kính gọng đen, mặt đầy rỗ.

Người đàn ông mặt rỗ hùng hổ chỉ trích: "Cô còn dám hỏi sao vậy! Hai người các cô đã là người có dị năng như trong tin tức đưa tin, tại sao không sớm đứng ra cứu chúng tôi? Các cô chỉ cần ra sớm một chút, chúng tôi cũng không đến mức c.h.ế.t nhiều người như vậy!"

Lời này vừa nói ra, trong đám người bắt đầu có người như bừng tỉnh, cũng đứng ra theo giọng điệu của người đàn ông mặt rỗ chỉ trích Nhan Ly các cô.

Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương. Đọc xong nhớ phô lô tui nha, hoặc theo dõi tui bên page Mắm Muối Chanh Đường. Ngày nào cũng có truyện hay cho mấy ní đọc hoài không chán luôn nè :3

"Đúng vậy đúng vậy, rõ ràng có siêu năng lực, lại không ra sớm."

"Vừa rồi bên ngoài ồn ào đến vậy, tiếng động chắc chắn không nhỏ, các cô ấy không thể nào không nghe thấy. Nhất định là trốn bên trong xem thảm trạng của chúng ta, sau đó đến thời điểm mấu chốt mới đứng ra, để giả vờ."

"Đều là lỗi của các cô! Các cô hại c.h.ế.t chồng tôi." Một người phụ nữ khóc lóc đứng dậy, xông lên định đánh Nhan Ly.

Mục Tuyết Ca vừa định đứng ra ngăn cản, liền nhìn thấy một bóng dáng không nhìn rõ lao tới. 

Trực tiếp đ.â.m người phụ nữ kia bay ra xa mấy mét.

"Tiếu Tiếu, cậu luyện Thiết Đầu Công từ lúc nào vậy?" Nhan Ly kinh ngạc nói.

Hàn Tiếu Tiếu từ trung tâm thương mại chạy nhanh tới ôm đầu: "Ui da ui da... chóng mặt quá chóng mặt quá."

Mắt thấy Hàn Tiếu Tiếu sắp ngã xuống, Mục Tuyết Ca một bước nhanh, tiến lên đỡ lấy cô ấy, sau đó ôm Hàn Tiếu Tiếu đứng không vững vào người.

"Cậu đỡ hơn chưa?" Trong mắt Mục Tuyết Ca xẹt qua một tia lo lắng.

Nhan Ly: "Đừng nói là đ.â.m hỏng đầu rồi chứ? Nói chứ không phải cậu nhát gan sao? Bảo cậu ngoan ngoãn ở nơi an toàn, sao cậu lại chạy ra rồi?"

Hàn Tiếu Tiếu nhịn cái đầu choáng váng, nói: "Chúng ta dù sao cũng là một đội, có người bắt nạt các cậu, tôi đương nhiên không thể tiếp tục trốn."

Cô đúng là nhát gan thật, nhưng cô sợ là zombie, không phải người sống.

Nhan Ly dường như đoán được cô ấy đang nghĩ gì trong cái đầu choáng váng, vì thế đột nhiên thấp giọng nói một câu.

"Đôi khi, lòng người còn đáng sợ hơn zombie nguy hiểm gấp trăm lần."

Người phụ nữ bị Hàn Tiếu Tiếu đ.â.m bay ra ngoài ôm bụng nhe răng trợn mắt bò dậy, tiếp tục gào thét: "Chồng tôi chính là bị các cô hại chết!"

"Đồ thần kinh nhà cô." Nhan Ly trợn trắng mắt: "Chồng cô biến thành zombie là tôi cắn à?"

Loading...