TRỌNG SINH TRỞ VỀ: NỮ CHÍNH GIẾT LUÔN NAM CHÍNH RỒI?! - CHƯƠNG 37: NGƯỜI MẸ VÔ TÂM

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-04-14 16:08:31
Lượt xem: 57

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9ABI0AOJHL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mục Tuyết Ca nhìn thẳng về phía trước, vẻ mặt không có gì thay đổi.

Cô ấy chỉ nhàn nhạt hỏi: "Nhan Ly, cô ghét nhất ai?"

"Hoặc là nói, cô có từng hận… ai không?"

Nhan Ly tự giễu cười, ngón tay buồn chán vén một lọn tóc xõa tung lên, nhẹ nhàng quấn quanh ngón tay.

"Người tôi ghét, vậy thì nhiều lắm." Nhan Ly khẽ nói: "Nhưng tôi chán ghét Dương Thanh Y nhất, hận nhất… Bùi Tư Dạ."

"Được." Mục Tuyết Ca bình tĩnh thản nhiên, "Nếu tương lai có cơ hội, tôi thay cô g.i.ế.c hắn."

Trong giọng nói của Mục Tuyết Ca nghe không ra cảm xúc gì, phảng phất như chỉ đang nói một chuyện vô cùng bình thường.

Cô ấy không nói “hắn” là Dương Thanh Y hay Bùi Tư Dạ, nhưng trong lòng Nhan Ly lại chắc chắn, cô ấy đang nói Bùi Tư Dạ.

Nhan Ly thở dài, "Hắn sẽ trở nên rất mạnh."

Mạnh đến mức trên thế giới này không có dị năng giả nào là đối thủ của hắn.

Các cô đều là những đứa trẻ lớn lên trong xã hội pháp trị, tuân thủ pháp luật.

Chém g.i.ế.c zombie, có lẽ là chuyện có thể chấp nhận được.

Nhưng g.i.ế.c người…

Nhan Ly là người sống lại một đời, đã quen với “quy tắc đạo đức mới” của thế giới sau này, cũng đã thấy lòng người hiểm ác còn đáng sợ hơn cả zombie.

Cho nên lúc cần thiết, Nhan Ly sẽ không có bất kỳ gánh nặng tâm lý nào.

Nhưng những người khác thì sao?

Nói thật, Nhan Ly không để những lời này trong lòng.

Cô rất thích người bạn Tuyết Ca này, nhưng đồng thời cũng không cho rằng cô ấy sẽ vì mình mà g.i.ế.c người.

Huống chi đối tượng còn là Bùi Tư Dạ.

Nhan Ly siết chặt nắm tay, thù hận của bản thân, cô sẽ tự mình giải quyết.

————

Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương. Đọc xong nhớ phô lô tui nha, hoặc theo dõi tui bên page Mắm Muối Chanh Đường. Ngày nào cũng có truyện hay cho mấy ní đọc hoài không chán luôn nè :3

"Con nói gì? Con gặp Tiểu Ly rồi?" Dương Thu Lan lập tức bật dậy khỏi ghế, túm lấy vai Dương Thanh Y, kích động hỏi: "Thật sao? Con gặp nó ở đâu? Nó đâu rồi?"

Tốt quá rồi, con gái bà vẫn còn sống.

Bà biết mà, Tiểu Ly sẽ không chết, con bé từ nhỏ đã kiên cường như vậy, không có học phí thì tự mình kiếm, ăn không no thì tự mình nghĩ cách.

Rõ ràng điều kiện gian khổ như vậy, nhưng Tiểu Ly của bà vẫn sống tốt mà trưởng thành.

Tiểu Ly nhà bà quả nhiên rất lợi hại.

Xem ra sau này bà có người để dựa dẫm rồi.

Dương Thu Lan càng nghĩ càng vui, nếu không phải Dương Thanh Y là một đứa cháu gái nhẫn tâm không đáng tin cậy, bà cũng sẽ không nhớ đứa con gái ruột của mình như vậy.

Dương Thu Lan vươn cổ nhìn ra sau lưng Dương Thanh Y, bà thấy có rất nhiều người lục tục đi xuống, thế là càng thêm kích động.

Bà buông vai Dương Thanh Y ra, sốt ruột chạy vào trong đám đông, dáo dác tìm kiếm khắp nơi.

Dương Thanh Y không muốn để ý đến người cô vô dụng này, ở mạt thế không có dị năng thì chính là phế vật vô dụng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./trong-sinh-tro-ve-nu-chinh-giet-luon-nam-chinh-roi/chuong-37-nguoi-me-vo-tam.html.]

Hiển nhiên, cô của cô ta, là một phế vật chính hiệu.

Nếu không phải để tiếp tục tạo dựng hình tượng "chân thiện mỹ" lương thiện, Dương Thanh Y đã sớm vứt bỏ cô của mình, căn bản không muốn tiếp tục quan tâm đến sống c.h.ế.t của bà ta.

Tìm một vòng, phát hiện vẫn không thấy bóng dáng con gái đâu, Dương Thu Lan đành phải chạy về hỏi Dương Thanh Y.

"Y Y, chị họ con đâu? Còn xe nào chưa về sao? Có phải con bé ở trên xe phía sau không?"

Nhìn thấy đôi mắt thâm quầng vì mất ngủ mấy ngày nay của đối phương, liên tưởng đến thái độ của Nhan Ly trước đó, trong lòng Dương Thanh Y đột nhiên thoải mái hơn rất nhiều.

"Không còn xe nào nữa, mọi người đều về hết rồi. Cô à, chị ấy không muốn về đâu."

Dương Thu Lan vô cùng sốt ruột, tiếp tục tra hỏi: "Sao nó lại không muốn về? Nhiều người thì sức mạnh lớn, ở đây còn có các con là những người có dị năng, sẽ rất an toàn. Lẽ nào con không nói cho nó biết, mẹ nó ở đây sao?"

Nếu Tiểu Ly biết mẹ mình ở căn cứ, đứa nhỏ này không thể nào không quay về.

"Biết ạ." Dương Thanh Y mỉm cười đầy ác ý: "Cô à, cô nói xem có kỳ lạ không, ban đầu chị ấy còn có chút ý định muốn đi cùng chúng ta, nhưng vừa nghe thấy cô cũng ở căn cứ, chị ấy liền thay đổi ý định ngay lập tức, sống c.h.ế.t không chịu về cùng con."

"Con… con nói gì?" Dương Thu Lan như bị sét đánh.

Dương Thanh Y chỉ mong mối quan hệ giữa hai mẹ con họ càng ngày càng tệ, tốt nhất là sau này gặp mặt hận không thể bóp c.h.ế.t đối phương mới tốt.

Vì vậy Dương Thanh Y tiếp tục đổ thêm dầu vào lửa, tiến lại gần vẻ mặt đầy sầu lo, nói: "Cô à, hình như chị họ rất ghét cô, phải làm sao đây? Chị ấy lại không có dị năng, một mình ở bên ngoài nguy hiểm biết bao? Lỡ như ngày nào đó không cẩn thận bị zombie ăn thịt thì sao…"

"Sẽ không đâu!" Dương Thu Lan hoàn hồn từ trong khiếp sợ, sắc mặt trắng bệch, môi run rẩy: "Tiểu Ly sẽ không như vậy."

Con gái của bà, người làm mẹ như bà lẽ nào còn không rõ sao?

Nhan Ly, từ nhỏ đã hướng nội không thích nói chuyện, quen chịu đựng nghịch cảnh.

Hơn nữa con bé xử lý mọi việc một mình, trước nay không cần sự giúp đỡ của người khác.

Phảng phất như chuyện khó khăn đến đâu trên đời này, rơi vào tay Nhan Ly, cuối cùng cũng đều sẽ được xử lý tốt.

Dương Thu Lan lờ mờ nhớ lại nhiều năm trước, có một ngày Nhan Ly tan học về với đầy vết thương trên người.

Tóc bị cắt đến mức lộn xộn, quần áo cũng bị rách vài chỗ, trên người càng thêm bẩn thỉu, giống như vừa lăn một vòng từ trong hố bùn về.

Lúc đó, Tiểu Ly nói với bà có người bắt nạt con bé.

Dương Thu Lan chỉ chán ghét trừng mắt nhìn đối phương mấy cái, hơn nữa còn nói: "Một bàn tay vỗ không kêu, tại sao bọn họ chỉ bắt nạt mày, mà không bắt nạt người khác?"

Sau đó Dương Thu Lan không hề ra mặt thay con gái giải quyết chuyện này.

Thời gian đầu, ngày nào Tiểu Ly cũng về nhà với đầy vết thương.

Cho đến một ngày sau đó, con bé không còn thê thảm chật vật trở về nữa, con bé sạch sẽ, cuộc sống dường như lại quay về như trước kia.

Xem đi, Tiểu Ly của bà giỏi giang biết bao, từ chuyện nhỏ này là có thể nhìn ra.

Rõ ràng bà không làm gì cả, cũng không nhúng tay vào chuyện này, nhưng Tiểu Ly của bà vẫn có thể tự mình giải quyết.

Điều này chứng tỏ điều gì?

Cho dù trời có sập xuống, con gái của bà - Dương Thu Lan cũng có thể tự mình chống đỡ.

Cho nên, Tiểu Ly sẽ không chết.

Đây là cảm nhận trực quan nhất của Dương Thu Lan.

Hiện tại điều khiến bà ta không thể chấp nhận được là, con gái không thèm để ý đến bà ta nữa.

Loading...