TRỌNG SINH TRỞ VỀ: NỮ CHÍNH GIẾT LUÔN NAM CHÍNH RỒI?! - CHƯƠNG 38: LỜI LẼ MÊ HOẶC LÒNG NGƯỜI

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-04-14 16:08:54
Lượt xem: 66

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/60EI2qC27h

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vừa nghĩ tới đây, cơn giận của Dương Thu Lan lập tức bùng lên.

"Đủ lông đủ cánh rồi phải không? Cả ngày giở thói ngang ngược, không có mệnh công chúa lại mắc bệnh công chúa! Tôi chỉ nói nó vài câu, nó liền giận dỗi với tôi đến tận bây giờ, cái đồ đê tiện! Đồ lỗ vốn! Sớm biết sinh ra cái thứ này, còn không bằng lúc còn trong bụng đã phá nó đi…" Dương Thu Lan giận đến không lựa lời, dùng hết tất cả những lời lẽ thô tục nhất trên đời để mắng nhiếc con gái mình.

Người phụ nữ trung niên mắng chửi người, khí thế chấn nhiếp bốn phía.

Đây chính là cảnh tượng mà Dương Thanh Y muốn thấy.

Cô ta lén mở ghi âm điện thoại, sau đó úp ngược điện thoại xuống bàn.

Bị Nhan Ly chặn cũng không sao, hôm nay các cô ta có thể gặp mặt, sau này chắc chắn sẽ còn có cơ hội gặp mặt.

Đến lúc đó, cô ta sẽ mở đoạn ghi âm này cho Nhan Ly nghe cho rõ.

Cô ta rất muốn thấy dáng vẻ đau lòng của Nhan Ly.

Giết người đâu có thú vị bằng g.i.ế.c tâm chứ?

Khóe miệng Dương Thanh Y không kìm được nhếch lên.

"Anh Bùi, mọi người về rồi ạ." Một giọng nữ trong trẻo dễ nghe vang lên.

Ngay sau đó một bóng hình xinh đẹp xuất hiện, chạy thẳng về phía Bùi Tư Dạ.

Sắc mặt Dương Thanh Y lập tức tối sầm lại.

Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương. Đọc xong nhớ phô lô tui nha, hoặc theo dõi tui bên page Mắm Muối Chanh Đường. Ngày nào cũng có truyện hay cho mấy ní đọc hoài không chán luôn nè :3

Lại là cái con Triệu Tình này.

Dương Thanh Y nhớ người phụ nữ này, kiếp trước hình như cũng là thành viên trong đội của Bùi Tư Dạ.

Cũng chính vì điểm này, Dương Thanh Y chắc chắn cô ta có dị năng.

Cho nên kiếp này, lúc gặp Triệu Tình bị zombie đuổi theo cắn trên đường, cô ta mới chủ động thỉnh cầu Bùi Tư Dạ cứu đối phương.

Bản thân cô ta thậm chí còn ra mặt sử dụng dị năng để chữa thương cho ả ta.

Một là đối phương có chút giá trị, dù sao cũng là một trong những dị năng giả ở lại trong đội kiếp trước; hai là chủ động đề nghị cứu người, chắc chắn cô ta đã khắc sâu thêm đặc trưng dịu dàng lương thiện trước mặt Bùi Tư Dạ, cũng rất có ích cho việc lấy lòng đối phương.

Thế nhưng, điều mà Dương Thanh Y hoàn toàn không ngờ tới chính là, Triệu Tình – người phụ nữ đó – lại dám thèm muốn người đàn ông mà cô đã để mắt tới.

Sớm biết như vậy, cô thà để cho con hồ ly tinh này chết quách trong miệng đống zombie kia còn hơn.

Đáng lẽ phải bị zombie gặm đến mức mặt mũi biến dạng, nhầy nhụa xấu xí, xem lúc đó cô ta còn câu dẫn đàn ông thế nào!

Nhưng bây giờ Triệu Tình hình như vẫn chưa thức tỉnh dị năng, không chừng cô có thể nhân cơ hội mấy ngày này ném ả ta ra ngoài.

Dương Thanh Y không cảm thấy suy nghĩ này của mình có gì sai, lúc đầu nếu không phải nhờ cô ta, Triệu Tình đã sớm c.h.ế.t rồi.

Triệu Tình vốn nên cảm kích cô ta.

Mà bây giờ, cô ta chẳng qua chỉ muốn Triệu Tình trở về số mệnh ban đầu, bị zombie ăn thịt mà thôi.

Bùi Tư Dạ nhàn nhạt đáp một tiếng, rồi tiện tay cởi áo khoác vắt lên cổ tay, đi thẳng lên lầu.

Cái gọi là căn cứ, thật ra chính là một tòa nhà nhỏ kiểu tây.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./trong-sinh-tro-ve-nu-chinh-giet-luon-nam-chinh-roi/chuong-38-loi-le-me-hoac-long-nguoi.html.]

Mà căn phòng lộng lẫy nhất trên tầng ba, đương nhiên là thuộc về Bùi Tư Dạ.

Bùi Tư Dạ không thích có người ở xung quanh, vì vậy hai căn phòng bên cạnh thà để trống, cũng tuyệt đối không cho phép người khác ở.

Ngay cả Dương Thanh Y cũng chỉ có thể ở căn phòng cuối cùng trên tầng ba.

Niềm vui lớn nhất mỗi ngày của cô ta chính là dậy thật sớm, tỉ mỉ trang điểm một lớp "mặt mộc" thật xinh trong phòng, sau đó vểnh tai lên cẩn thận lắng nghe động tĩnh bên ngoài.

Phát hiện Bùi Tư Dạ đã thức dậy chuẩn bị xuống lầu, cô ta liền mặc đồ ngủ, dụi dụi đôi mắt “mới vừa tỉnh ngủ” của mình, đẩy cửa đi ra cầu thang.

Cùng Bùi Tư Dạ tạo ra một cuộc gặp gỡ tình cờ.

May mà Bùi Tư Dạ mỗi ngày đều thức dậy vào cùng một thời điểm, cho nên Dương Thanh Y cũng không cần tốn nhiều công sức.

Cô ta theo đuổi Bùi Tư Dạ bao lâu, thì những lần “vô tình gặp mặt” vào mỗi buổi sáng sớm này cũng kéo dài bấy lâu.

.

"Anh Bùi, anh có bị thương không? Anh Bùi, em…" Triệu Tình còn muốn đuổi theo, kết quả bị Dương Thanh Y chặn lại.

"Cô làm gì vậy?" Mắt thấy Bùi Tư Dạ đã lên lầu, Triệu Tình lập tức xụ mặt xuống, đối diện với Dương Thanh Y đang chặn đường, cô ta càng không có thái độ tốt.

"Triệu Tình, anh Bùi có dị năng hệ Lôi, tôi có dị năng hệ Thuỷ và Chữa Trị, ngay cả Trình Dương và Hà Húc Thần cũng đã thức tỉnh dị năng vào tối hôm qua."

Dương Thanh Y cho dù trong lòng có cả trăm mưu kế, nhưng ngoài mặt vĩnh viễn đều là dáng vẻ xinh đẹp lương thiện, vô hại.

Cô ta nhìn vào mắt Triệu Tình, nhẹ nhàng kéo tay đối phương, kéo luôn cả người vào trong góc, đảm bảo không có người thứ ba nào có thể nghe thấy giọng nói của họ.

Dương Thanh Y lòng mang ý đồ xấu, trong giọng nói lại tràn đầy quan tâm: "Triệu Tình, sao đến giờ cô vẫn chưa thức tỉnh dị năng thế?"

"Tôi… tôi cũng không biết, có khi nào tôi căn bản không thể thức tỉnh không?" Triệu Tình có chút hoảng hốt.

Triệu Tình chưa bao giờ nghĩ đến chuyện này. Lúc đầu, sau khi cô ta trèo cửa sổ bỏ chạy, trên đường đã chạm mặt rất nhiều lần zombie.

May mà những con zombie kia đều đi lẻ, cô ta chỉ cần liều mạng chạy về phía trước, vẫn có cơ hội thoát thân.

Mãi đến sau này gia nhập đội của anh Bùi, cô ta chưa từng nghĩ tới chuyện này.

Triệu Tình từ trước đến nay đều quen được người khác bảo vệ, cô ta biết trở thành dị năng giả thì phải gánh vác nhiệm vụ bảo vệ quần chúng bình thường trong đội.

Trách nhiệm lớn như vậy, cô ta gánh không nổi.

"Cô không muốn cùng chúng tôi kề vai sát cánh tiến lên sao?" Giọng nói của Dương Thanh Y phảng phất như có tác dụng mê hoặc lòng người, cô ta thấy vẻ mặt Triệu Tình có chút d.a.o động, liền thừa thắng xông lên.

"Một người trước sau không có dị năng, đều không thể cùng chúng tôi ra ngoài tìm vật tư. Cô đừng thấy anh Bùi thành lập đội này thì ai cũng như ai, thật ra vẫn có sự khác biệt."

“Có thấy đám người mà hôm nay chúng ta đưa về không?” Dương Thanh Y hỏi.

Triệu Tình gật đầu.

“Đây là người thường, không có dị năng, không làm được gì cả, chỉ có thể dựa vào chúng ta bảo vệ.” Dương Thanh Y tiếp tục mê hoặc: “Triệu Tình, cô nói xem, loại người này có thể trở thành tâm phúc của anh Bùi không? Có thể trở thành người mà anh Bùi để ý không? Có thể trở thành đội viên đúng nghĩa không?”

“Vậy phải làm sao? Tôi không muốn giống như bọn họ, trở thành người có cũng được mà không có cũng chẳng sao trong lòng anh Bùi.” Triệu Tình nắm lấy tay cô ta, lo lắng hỏi.

Nghe xong một tràng của Dương Thanh Y, trái tim Triệu Tình lạnh lẽo một nửa.

Loading...