TRỌNG SINH TRỞ VỀ: NỮ CHÍNH GIẾT LUÔN NAM CHÍNH RỒI?! - CHƯƠNG 46: CÔ CHÍNH LÀ BẢO BỐI TRONG LÒNG BÙI TƯ DẠ

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-04-16 16:18:21
Lượt xem: 69

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/706qrPyEa2

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nhan Ly im lặng vài giây, sau đó ngẩng đầu, nhìn mọi người: "Tôi muốn tiếp tục đi tiếp, con đường phía trước chưa rõ, tôi muốn tiếp tục."

Coi như là để nâng cao kỹ năng, khiến sức mạnh ngày càng lớn mạnh, cần không ngừng c.h.é.m g.i.ế.c zombie.

"Được, vậy tôi đi tìm một chiếc xe thích hợp, như vậy dễ lên đường cao tốc." Mục Tuyết Ca là người hành động, vừa nghe Nhan Ly nói muốn đổi chỗ tiếp tục tiến lên, lập tức đi ra ven đường tìm xe thích hợp.

Khi zombie của một thành phố bị c.h.é.m sạch, cần phải đổi chỗ khác.

Bọn họ không biết, ngay ngày thứ ba sau khi họ rời khỏi thành phố này, đội cứu viện do chính phủ phái đến đã đến nơi.

Sau đó hoàn toàn ngơ ngác.

Dù sao đội cứu viện trước khi đến nhận được thông tin là, nơi này rất nguy hiểm, là một ổ dịch zombie quy mô lớn.

Bọn họ thậm chí còn chuẩn bị đầy đủ vũ khí oanh tạc, kết quả lật tung cả thành phố, cũng chỉ miễn cưỡng gom được không đến mười con zombie.

Nói là nguy hiểm trùng trùng đâu?

Nói là đại quân zombie đâu?

Chạy đi đâu hết rồi?

Kiểm trắc có sự cố? Dữ liệu sai lệch?

Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương. Đọc xong nhớ phô lô tui nha, hoặc theo dõi tui bên page Mắm Muối Chanh Đường. Ngày nào cũng có truyện hay cho mấy ní đọc hoài không chán luôn nè :3

————

Dương Thanh Y tỉnh lại trong vòng tay Bùi Tư Dạ.

Cùng lúc đó, dưới lầu truyền đến một tiếng thét chói tai.

Bùi Tư Dạ đột nhiên bật dậy xuống giường.

"Anh Bùi…" Dương Thanh Y nũng nịu gọi, cô ta giơ tay muốn chạm vào tay anh, lại bị anh mặt không biểu cảm tránh đi.

“Để tôi xuống xem rốt cuộc là có chuyện gì.” Bùi Tư Dạ lạnh lùng nói.

Dương Thanh Y cứng đờ.

Rõ ràng tối qua…

Đúng là loại đàn ông xách quần lên liền trở mặt mà.

Không sao, cô ta có lòng tin sẽ nắm chắc trái tim của Bùi Tư Dạ.

Một lần không được thì hai lần, ba lần…

Dù có chút không vui, Dương Thanh Y cũng không dám hất mặt với Bùi Tư Dạ.

Cô ta cũng nhanh chóng rời giường, mặc quần áo tử tế rồi theo sau hắn đi ra ngoài.

Xuống đến tầng một, nhìn thấy người phụ nữ đứng giữa đại sảnh toàn thân đầy máu, Dương Thanh Y sắc mặt đại biến, đồng tử co rút lại.

Triệu Tình!

Triệu Tình vậy mà lại còn sống.

Dương Thanh Y nuốt nước bọt, lảo đảo vài bước, suýt chút nữa đứng không vững.

Tại sao Triệu Tình còn sống?

Sao ả ta có thể còn sống được?

Không được, chuyện cô ta làm không thể để lộ ra ngoài.

Nghĩ đến đây, Dương Thanh Y nhanh chóng đi tới, nắm lấy tay Triệu Tình: “Triệu Tình! Cô không sao chứ? Sao người toàn là m.á.u thế này?”

“Cô bị thương rồi à? Để tôi dùng dị năng chữa thương cho cô…” nhé.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./trong-sinh-tro-ve-nu-chinh-giet-luon-nam-chinh-roi/chuong-46-co-chinh-la-bao-boi-trong-long-bui-tu-da.html.]

“Bốp!” Triệu Tình hất tay Dương Thanh Y ra.

“Cô đã đi đâu? Không phải cô nói sẽ đợi tôi sao?” Triệu Tình hai mắt đỏ ngầu, nhìn chằm chằm Dương Thanh Y.

Đêm qua cô ta suýt chút nữa đã bị ăn thịt, nếu không phải trong lúc nguy cấp may mắn bộc phát dị năng, thì giờ cô ta đã là một con zombie đẫm m.á.u rồi.

Triệu Tình không phải kẻ ngốc, giờ cô ta đã hiểu, Dương Thanh Y căn bản không phải hạng người tốt lành gì.

Cô ta cố tình muốn để mình đi chịu chết.

Bốn mắt nhìn nhau, Dương Thanh Y nhìn thấy sự thù hận và phẫn nộ trong mắt Triệu Tình, biết rằng mình đã bị phát hiện.

Dương Thanh Y đánh giá cô ta từ trên xuống dưới: “Cô bị thương rồi, để tôi chữa thương cho cô trước đã nhé? Chuyện khác để sau rồi nói.”

“Cô cút đi!” Triệu Tình đẩy mạnh cô ta ra: “Đồ giả tạo, đồ sen trắng…”

Lời nói của Triệu Tình đột ngột im bặt, bởi vì cô ta nhìn thấy Dương Thanh Y suýt ngã đã ngả vào lòng đội trưởng Bùi Tư Dạ, được hắn ôm trọn.

Nhìn theo cổ áo đang mở rộng của Dương Thanh Y, Triệu Tình mới nhận ra những dấu hôn mờ ám kia.

Đều là người trưởng thành, thoáng cái liền hiểu ra tất cả.

Sắc mặt Triệu Tình trắng bệch.

Vậy mà lại bị con khốn này nhanh chân đến trước!

“Ồn ào cái gì?” Bùi Tư Dạ ném cho Triệu Tình một ánh mắt lạnh băng, cô ta sợ đến mức không dám nói gì nữa.

“Em không sao.” Dương Thanh Y dịu dàng cười, nắm lấy tay áo của người đàn ông, nhìn Triệu Tình đối diện chậm rãi nói: “Em và Triệu Tình có chút hiểu lầm, hôm qua Triệu Tình tìm em hỏi làm thế nào để thức tỉnh dị năng, em chỉ có thể nói thật, không ngờ tối qua cô ấy lại chạy ra ngoài một mình tìm kích thích.”

“Nhưng xem ra, Triệu Tình cô ấy hẳn là đã đạt được ước nguyện rồi nhỉ?”

Sắc mặt Triệu Tình cứng đờ, lúc này mới đột nhiên hoàn hồn lại.

“Đúng vậy, bây giờ tôi cũng là người có dị năng rồi!”

Nói xong, Triệu Tình liền trực tiếp phô diễn dị năng của mình trước mặt mọi người.

Là dị năng hệ thực vật, dây leo có tác dụng gây tê liệt và độc.

“Anh Bùi, tối qua rõ ràng cô ta đi cùng với tôi, nói là sẽ đợi tôi ở bên cạnh, nhưng sau đó tôi bị chó zombie để ý, liều mạng kêu cứu, cô ta đã không có ở đó…” Triệu Tình nước mắt lưng tròng nhìn Bùi Tư Dạ, dường như còn muốn nói gì đó, nhưng đã bị người đàn ông này cắt ngang.

“Đều là đồng đội, bình thường phải đối xử hòa nhã với nhau, kẻ cố tình gây sự, cút ra ngoài.”

Rất rõ ràng, Bùi Tư Dạ đang thiên vị Dương Thanh Y.

“Tối qua Thanh Y vẫn luôn ở cùng tôi.” Bùi Tư Dạ lạnh lùng để lại một câu, sau đó xoay người lên lầu.

Một câu nói, định đoạt sống chết.

Cho dù Triệu Tình có giải thích thế nào đi chăng nữa, chỉ cần đại đội trưởng Bùi Tư Dạ không tin, thì những người khác cũng sẽ không tin.

Dương Thanh Y rất đắc ý, bởi vì tối qua cô ta không chỉ chủ động hiến thân lấy lòng Bùi Tư Dạ, mà còn nói cho hắn biết chuyện trong não zombie có tinh hạch. Đây là một chuyện cực kỳ quan trọng.

Bây giờ cô ta chính là bảo bối trong lòng Bùi Tư Dạ.

Người thức thời mới là trang tuấn kiệt, Triệu Tình hít sâu một hơi, nở một nụ cười gượng gạo.

Cô ta đi đến trước mặt Dương Thanh Y, hạ người nhận lỗi:  “Xin lỗi nhé, tối qua tôi bị con ch.ó zombie kia dọa sợ quá, ký ức có chút hỗn loạn, cô đừng trách tôi có được không?”

Dương Thanh Y dịu dàng cười, đưa tay lên bắt đầu dùng dị năng Trị Liệu chữa thương cho Triệu Tình: “Bây giờ cô có dị năng rồi, cuối cùng cũng chính thức trở thành một phần của chúng ta, chúc mừng cô nhé.”

Nghe thấy lời của Dương Thanh Y, Triệu Tình nắm chặt nắm đấm, nhưng trên mặt vẫn phải tiếp tục nở nụ cười giả tạo.

“Triệu Tình, cô cũng là người thông minh.” Dương Thanh Y tiến lên nửa bước, ghé sát vào tai cô ta nhỏ giọng nói: “Sau này chúng ta là chị em tốt, cô yên tâm, có tôi ở đây, anh Bùi sẽ bảo vệ cô.”

Ý tứ tiềm ẩn chính là, cô ta một câu có thể cho cô ta sống, cũng có thể một câu tiễn cô ta xuống địa ngục.

Loading...