TRỌNG SINH TRỞ VỀ: NỮ CHÍNH GIẾT LUÔN NAM CHÍNH RỒI?! - CHƯƠNG 50: TỪ NAY VỀ SAU, CÔ CHÍNH LÀ LY LY NGUYÊN THƯỢNG THẢO

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-04-17 17:24:17
Lượt xem: 45

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1qOhGTDgg7

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nói thật, tuy rằng trên đường gặp phải rất nhiều nguy cơ, nhưng đều được giải quyết ổn thỏa.

Hơn nữa, mọi người trong khoảng thời gian tiếp xúc này đã nảy sinh chút tình cảm vi diệu, dường như là một gia đình được xây dựng lại, một nhóm người sống sót cùng nhau xây dựng một “mái nhà” mới, đồng thời cũng là nơi trú ẩn tâm hồn.

“Thêm phương thức liên lạc đi, lập nhóm, gửi ảnh vào nhóm.” Nhan Ly đề nghị.

Thế là mọi người đều lấy điện thoại ra, bắt đầu thêm phương thức liên lạc của nhau.

“Là chữ Ly trong Lưu Ly sao?” Tần Hiểu Bạc quét mã thành công, đang chuẩn bị đặt tên, bèn thuận miệng hỏi một câu.

Nhan Ly đột nhiên cứng đờ.

Trong đầu bỗng nhiên nhớ lại những lời Dương Thanh Y đã nói trước mặt mọi người.

Ly trong rời bỏ, ghét bỏ.

Thật ra, lúc đó Dương Thanh Y không hề nói bậy.

Dương Thu Lan, cũng chính là mẹ cô, lúc mang thai thì chồng ngoại tình, cho nên Nhan Ly từ khi sinh ra đã phải chịu ác ý lớn nhất từ mẹ mình.

Mẹ rất ghét cô, đổ hết tội lỗi chồng ngoại tình lên người cô, cho dù lúc đó cô chỉ là một đứa trẻ còn đang trong độ tuổi b.ú sữa.

Dương Thu Lan oán hận cô.

Đặt cho cô cái tên này, cũng là để sỉ nhục người bố vô trách nhiệm kia, càng là để tùy thời tùy khắc nhắc nhở Nhan Ly.

Nhan Ly, mày là đồ bị vứt bỏ, nếu không phải tại mày, người đàn ông đó đã không bỏ đi.

Cho nên… cô sinh ra đã là một sự sỉ nhục, là sự tồn tại không được mong đợi.

Lần đầu tiên Nhan Ly biết được nguồn gốc tên của mình là vào năm sinh nhật bảy tuổi.

Cô nhìn thấy những đứa trẻ khác đều có bánh sinh nhật, thậm chí còn có quà sinh nhật, cô mới biết thì ra con người phải tổ chức sinh nhật.

Cô hỏi Dương Thu Lan, tại sao sinh nhật cô lại không có quà?

Kết quả thì sao?

Quả nhiên cô đã có món quà sinh nhật đầu tiên trong đời.

Ha ha, thật nực cười, lại là một trận đòn roi từ mẹ, và một màn sỉ nhục.

“Nhan Ly, sao mày không c.h.ế.t đi? Nếu không phải tại mày, ông ta đã không ngoại tình, sẽ không rời bỏ tao!”

“Con ranh c.h.ế.t tiệt, đồ đê tiện, mày còn muốn quà sinh nhật ư? Mày có biết tại sao tao lại đặt tên mày là Ly không? Bởi vì…” Dương Thu Lan cười lạnh, nhéo tai cô, dùng những lời lẽ độc ác nhất mắng chửi cô không ngừng.

Lúc đó Nhan Ly còn quá nhỏ, cô không hiểu tại sao lại như vậy…

Thì ra trên đời này thật sự có người mẹ không thương con mình.

Thì ra một người mẹ, lại có thể dùng những lời lẽ độc ác như vậy… nguyền rủa con gái mình.

Dương Thu Lan hung ác nhìn chằm chằm cô, từng chữ từng chữ nói: “Nhan Ly, mày không xứng đáng có được những thứ tốt đẹp.”

Giọng nói của Dương Thanh Y cũng vang vọng bên tai cô.

Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương. Đọc xong nhớ phô lô tui nha, hoặc theo dõi tui bên page Mắm Muối Chanh Đường. Ngày nào cũng có truyện hay cho mấy ní đọc hoài không chán luôn nè :3

“Chị họ, chị thật đáng thương, chị không xứng đáng được yêu thương, em nghe dì nói chị là đồ lỗ vốn, dì còn nói chị là đồ đê tiện.”

Vẫn còn là thiếu nữ, Dương Thanh Y tiến đến trước mặt cô, vẻ mặt ngây thơ vô tội, tò mò nhìn cô, nói: “Chị ơi, đê tiện là gì vậy? Tại sao mẹ chị lại nói chị như vậy?”

“Là Ly trong Ly Ly nguyên thượng thảo.”

Một giọng nói trong trẻo dịu dàng vang lên, kéo Nhan Ly đột ngột trở về từ trong hồi ức, cô trợn to hai mắt, nhìn chằm chằm Mục Tuyết Ca.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./trong-sinh-tro-ve-nu-chinh-giet-luon-nam-chinh-roi/chuong-50-tu-nay-ve-sau-co-chinh-la-ly-ly-nguyen-thuong-thao.html.]

“Ly ly nguyên thượng thảo…” Lạc Ninh tiếp lời: “Câu này em biết, đã học trong sách ngữ văn rồi.”

“Ly ly nguyên thượng thảo.” Lạc Ninh mở đầu, giống như phát hiện ra điều gì thú vị, Hàn Tiếu Tiếu ngay sau đó tiếp tục, đọc: “Nhất tuế nhất khô vinh.” (Một năm một lần héo tàn)

Mục Tuyết Ca nắm lấy tay Nhan Ly như một hành động vô thức, hơi ấm không ngừng truyền ra từ lòng bàn tay đối phương, theo ngón tay truyền đến toàn thân Nhan Ly.

Cô nghe thấy Mục Tuyết Ca dùng giọng nói cực kỳ dịu dàng đọc: “Dã hỏa thiêu bất tận.” (Lửa hoang thiêu không hết)

Tần Hiểu Bạc phát hiện Mục Tuyết Ca đọc xong liền nhìn mình, cậu ta chớp chớp mắt, ngơ ngác tiếp tục: “Xuân phong xuy hựu sinh.” (Gió xuân thổi lại sinh sôi)

Giống như đây chỉ là một màn nối tiếp thơ cổ bình thường nhất, không có dơ bẩn, không có chế nhạo, càng không có nguyền rủa.

Ly trong Ly ly nguyên thượng thảo, không còn là ly biệt, không còn là ghét bỏ.

Mà là cỏ xanh mơn mởn, là sức sống dồi dào, là kiên cường và mạnh mẽ, là dũng khí làm lại từ đầu vĩnh viễn không bao giờ thiếu.

Con ranh, mày còn muốn có bạn sao? Cả đời này mày chỉ xứng bị vứt bỏ, tất cả mọi người đều sẽ bỏ rơi mày…

Không! Không phải như vậy.

Nhan Ly bừng tỉnh, nở một nụ cười rạng rỡ, xán lạn.

Mẹ cô đã sai, cô sẽ có những người bạn chân thành, cô sẽ không bị bỏ rơi, cô cũng sẽ có người thích, cũng có thể được yêu thương.

Tình cảm trên đời này chưa bao giờ chỉ giới hạn trong tình yêu nhỏ bé, cô có bạn bè, có đồng đội.

Tình thân đã g.i.ế.c c.h.ế.t cô, nhưng tình bạn đã hồi sinh cô.

Lần này, cô sẽ tái sinh.

Thật sự tái sinh.

“Hả?” Hàn Tiếu Tiếu miệng vẫn còn ngậm một cây xúc xích, ngồi thẳng dậy, thò đầu ra ngoài.

Giây tiếp theo, cô ấy vui mừng hét lên: “Mặt trời mọc! Là mặt trời mọc! Trời sắp sáng rồi!”

Mọi người đồng loạt quay đầu lại, ngay cả Tần Hiểu Bạc vốn trầm lặng ít nói cũng kích động reo lên: “Cực dạ sắp kết thúc rồi! Tốt quá rồi!”

Cực dạ lúc đó ập đến quá nhanh, tương tự, ban ngày cũng đột ngột khôi phục.

Hai mươi phút sau, bên ngoài trời đã sáng hẳn.

Nhan Ly tựa đầu vào cửa sổ trong suốt, nhìn bầu trời trong xanh bên ngoài, nhìn những đám mây xa xa nối liền với bầu trời, khẽ mỉm cười, trong lòng đột nhiên dâng lên niềm hy vọng vô hạn.

Trời sáng rồi, trong cơ thể cô cũng đột nhiên có một đóa hoa phá đất chui lên.

Hàn Tiếu Tiếu chụp lại ánh sáng sau chuỗi ngày tăm tối, lưu trong điện thoại, sau đó nhìn album ảnh cười ngây ngô.

Hàn Tiếu Tiếu không giống những người khác.

Trước mạt thế, cô ấy chưa từng phải chịu khổ, chịu thương tổn, cô ấy là bảo bối nhỏ trong nhà, thế giới của cô ấy tươi sáng và tốt đẹp, giống như bầu trời xanh biếc, trong vắt, sạch sẽ.

Mọi người trên đường ăn uống, nói cười vui vẻ đến thành phố G.

Vừa đến gần, đã nhìn thấy mấy con zombie đang lảo đảo ở lối vào đường cao tốc.

Nghe thấy động tĩnh, tất cả đều đồng loạt quay lại, tiến về phía Nhan Ly.

Giây tiếp theo, liền bị Nhan Ly b.ắ.n nổ đầu.

Nhan Ly nhảy xuống xe, mổ đầu zombie lấy tinh hạch, nhưng không lập tức hấp thu, mà lấy điện thoại ra chụp liên tiếp mấy tấm ảnh.

“Nhan Ly, chị định đăng lên vòng bạn bè à?” Hàn Tiếu Tiếu xáp lại, tò mò nhìn quanh.

Loading...