Trọng Sinh Trở Về Vị Trí Cũ - 103
Cập nhật lúc: 2024-12-14 18:18:53
Lượt xem: 7
Lễ này không chỉ là dịp mừng Khất Xảo mà còn là một hội xem mắt trá hình. Những tiểu thư đã đến tuổi cập kê sẽ được các chàng trai tìm hiểu tài nghệ, dung mạo, nhằm quyết định việc kết duyên. Đây cũng là cách để tránh những cuộc hôn nhân không hòa hợp.
Lang Vương vốn chẳng hứng thú với chuyện này, nhưng hôm nay lại bất ngờ nhận lời mời vào cung. Vì không phải buổi thiết triều, hắn chọn một bộ trường bào màu xám trắng, khoác thêm áo voan mỏng bên ngoài. Hắn không thắt đai lưng, búi tóc đơn giản, chỉ đội mão ngọc.
Nếu là người khác ăn mặc như vậy, e rằng sẽ bị chê là cẩu thả. Nhưng với thân hình cao lớn, gương mặt lãnh đạm đầy khí chất của Lang Vương, phong thái ấy lại toát lên vẻ khoan thai, ung dung như một bậc ẩn sĩ thời Ngụy Tấn.
Khi bước đến trước xe ngựa, ánh mắt hắn khẽ liếc qua bóng dáng thanh tú trong bộ váy xanh nhạt đứng bên cạnh.
"Sao nàng ăn mặc mộc mạc thế này?" Hắn nhíu mày, chất giọng lãnh đạm vang lên.
Quỳnh Nương nghe thấy, ngước mắt nhìn hắn. Nhận ra sự không hài lòng trong ánh mắt Lang Vương, nàng bèn nói khẽ:
"Nếu ngài không hài lòng, hay là để nô gia quay về lấy thêm trâm cài đầu?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./trong-sinh-tro-ve-vi-tri-cu/103.html.]
Lang Vương khẽ liếc nhìn nàng từ trên xuống dưới, ánh mắt thoáng dừng lại. Không thể không thừa nhận, dù không điểm phấn tô son, tiểu nương tử này vẫn đẹp đến mức khiến người ta khó lòng rời mắt. Hắn vừa bước lên xe ngựa vừa cất lời:
"Không cần đâu, mau lên xe, vào cung thôi."
Quỳnh Nương ngồi trong chiếc xe nhỏ phía sau xe ngựa của Lang Vương, mắt nhìn phố phường quen thuộc qua tấm rèm xe. Đời trước, nàng đã đi qua con đường này vô số lần, cũng từng ngồi xe ngựa tiến vào cửa cung. Nhưng khi đó, nàng chưa từng để tâm đến cảnh vật ngoài cửa sổ, chỉ chăm chăm nghĩ cách ứng đối lời ăn tiếng nói sao cho khéo léo và vừa ý người trong cung.
Còn bây giờ, dù thân phận chỉ là một hạ nhân trong vương phủ, lòng nàng lại nhẹ nhàng hơn, thoải mái ngắm nhìn cảnh náo nhiệt của phố xá. Hôm nay là ngày lễ Khất Xảo, đường phố tràn ngập những thiếu nữ xuân sắc, đèn lồng rực rỡ tung bay, trâm hoa sáng lấp lánh. Nhưng những cô gái ấy đều có cha mẹ bên cạnh. Nhìn cảnh tượng ấy, lòng Quỳnh Nương chợt chùng xuống. Nàng không biết đến bao giờ mới có thể trở về bên cha mẹ Thôi thị…
Khi xe ngựa vào cửa cung, Quỳnh Nương theo Lang Vương xuống xe, đứng như một thị nữ bên cạnh hắn. Cung nhân dẫn đường đưa họ tới Tử Huân Cung, nơi gần hoa viên.
Vừa bước vào, trước mắt nàng là cảnh tượng rực rỡ của cung điện, ánh sáng phản chiếu từ những chiếc nghê thường kim quan lấp lánh khắp nơi. Trong điện, ghế ngồi đã được sắp xếp theo thứ bậc. Các tài tuấn và công tử chưa lập gia đình ngồi về phía bên trái sảnh.
Một công tử áo tím cao gầy đứng dậy, cười tươi và gọi lớn:
"Vong Sơn huynh! Sao hôm nay lại chịu đến đây? Gần đây không phải huynh vừa làm rúng động giai yến hay sao?"