Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trọng Sinh Trở Về Vị Trí Cũ - 68

Cập nhật lúc: 2024-12-09 09:08:32
Lượt xem: 3

Vương gia từng ăn điểm tâm ở quán nhà ta. Khi ta vào phủ, họ nhờ ta nấu nướng vài món. Vậy thì ta ở trong bếp, lo liệu công việc, có gì là sai? Hơn nữa, ở biệt viện ngoài trấn còn có người làm công ngắn hạn. Ngươi muốn rõ ràng thì cứ hỏi, đừng tự dựng chuyện!”

Trương đồ tể bị ánh mắt cứng rắn của Quỳnh Nương làm cho bối rối. Ông ta mất hết khí thế ban đầu, đành lắp bắp phản bác:

“Tiểu cô nương mà tùy tiện lên xe ngựa người ta, chẳng phải đã chứng tỏ không phải hạng đứng đắn rồi hay sao… Ai da!”

Chưa kịp nói hết câu, Trương đồ tể đã bị Quỳnh Nương dùng gậy gõ mạnh xuống đất, chặn ngang lời ông ta. Nàng nghiêm giọng, ánh mắt sắc bén:

“Nhi tử ngươi, cả trấn này ai mà không biết là một kẻ hư hỏng? Nhậu nhẹt, cờ bạc, gái gú, đêm nào cũng mò vào hẻm tối. Lại còn suốt ngày trêu chọc cô nương và phụ nữ nhà lành. Trước kia, hắn từng đến chiếm tiện nghi của ta, bị ca ca ta mắng cho một trận nên ghi thù trong lòng?

Ta nói cho ngươi biết, danh dự là thứ quý giá nhất của một nữ nhân. Vậy mà cả nhà ngươi dám bôi nhọ ta. Nếu nhi tử ngươi còn dám mở miệng thêm một lần, đừng trách ta ra tay, để Trương gia các ngươi đoạn tử tuyệt tôn, treo cổ vì nhục nhã!”

Khi nói ra những lời này, giọng Quỳnh Nương không hề to tiếng hay gào thét, nhưng sự lạnh nhạt pha lẫn nghiêm nghị trong ánh mắt của nàng khiến Trương đồ tể bất giác rùng mình. Đám đông xung quanh cũng không ai dám lên tiếng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./trong-sinh-tro-ve-vi-tri-cu/68.html.]

Ngay lúc không khí đang căng thẳng, một đồng hương có dáng vẻ hiền lành, tính tình ôn hòa, lên tiếng can ngăn. Ông ta nhìn Thôi Quỳnh Nương, nhẹ giọng nhưng đầy trách móc:

“Quỳnh Nương, cháu còn nhỏ, không hiểu chuyện. Trưởng bối mà có sai cũng nên từ tốn khuyên răn, đâu thể làm rùm beng thế này. Láng giềng với nhau, có gì thì ngồi xuống nói chuyện một lúc là xong. Huống hồ, chuyện hôm nay lại còn liên lụy đến quý nhân, người thường như chúng ta nào dám đem quý nhân ra mà tranh cãi?”

Mấy người xung quanh cũng mồm năm miệng mười phụ họa:

“Đúng đó, mọi người bớt nóng, đừng làm lớn chuyện thêm nữa!”

Cả hai nhà, sau khi đấu sức đến mệt, cuối cùng cũng chịu tạm dừng. Người xung quanh góp lời khuyên nhủ, thậm chí còn phải dìu đỡ từng người về nhà. Khi đám đông dần tản đi, mọi ánh mắt đều đổ dồn vào Thôi Quỳnh Nương. Một số người thì thầm với nhau:

“Nữ nhi của Thôi gia đúng là có khí phách! Đúng là người kế thừa được sự đanh đá của Lưu thị!”

“Nếu cô bé này thật sự bị bắt đi, chắc chắn cũng không phải kẻ dễ chịu thiệt.”

Dáng vẻ nhỏ nhắn, cổ tay mảnh khảnh nhưng lại vung côn pháp điêu luyện, uyển chuyển mà mạnh mẽ, Quỳnh Nương khiến mọi người nhìn với ánh mắt nể trọng xen lẫn e dè.

Loading...