Trọng Sinh Trở Về Vị Trí Cũ - Chuong 30
Cập nhật lúc: 2024-12-05 09:56:31
Lượt xem: 5
Liễu Bình Xuyên đứng bên kia, trông thấy thái độ ấy, nội tâm liền dâng lên niềm khoái cảm mãnh liệt. Lần đầu tiên mở mắt sau khi trùng sinh, ả nghĩ rằng trời cao đã thương xót cho kiếp trước đầy đọa đày của mình mà cho cơ hội làm lại từ đầu. Kiếp này, ả ta trở về Liễu gia sớm, quyết tâm thoát khỏi số phận làm thị thiếp thấp hèn phục vụ Lang Vương hung tàn. Thay vào đó, ả muốn sống cuộc đời rực rỡ, đầy quyền lực.
Còn về Thôi Tương Quỳnh, kẻ mà ả ta căm ghét nhất, kiếp này ả sẽ không tha thứ. Phải bày mưu tính kế để nàng nếm trải những đau khổ mà ả từng chịu—làm một thị thiếp không con nối dõi, sống đời nhục nhã và vô nghĩa. Lòng dạ độc ác của Liễu Bình Xuyên, thay vì phai nhạt sau khi sống lại, lại càng trở nên thâm độc hơn. Dẫu vậy, trên gương mặt xinh đẹp kia vẫn luôn giữ một nụ cười dịu dàng, mềm mại.
“Tỷ tỷ à, đừng trách cha mẹ nuôi không đến thăm tỷ. Họ cũng rất quan tâm đến tâm trạng của ta, và ta đã khuyên họ nhiều lần rồi. Dẫu sao, nuôi tỷ suốt mười lăm năm, tình cảm cũng đâu dễ dàng dứt bỏ. À, đúng rồi, mẫu thân còn nhờ ta mang cho tỷ vài bộ y phục mới,” ả vừa nói vừa mỉm cười hiền lành, ánh mắt lấp lánh dưới hàng mi cong như thể là người chị em thực tâm quan tâm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./trong-sinh-tro-ve-vi-tri-cu/chuong-30.html.]
Nếu không phải vì đã sống lại, có lẽ Thôi Tương Quỳnh thật sự sẽ tin rằng Bình Nương này là một thiếu nữ lương thiện. Nhưng bây giờ, nàng đã nhìn thấu lớp mặt nạ dối trá kia. Gương mặt nàng không lộ bất kỳ cảm xúc nào, lạnh lùng đáp: “Cảm ơn Liễu tiểu thư, chỉ là sau khi về Thôi gia, ta thường xuyên phải gánh nước, nấu cơm. Mấy bộ y phục hoa lệ này mặc vào e là không hợp, uổng phí vải vóc. Tiểu thư mang về tặng người khác đi.”
Bình Xuyên không hề cảm thấy bất ngờ trước lời từ chối của Quỳnh Nương. Ả biết rõ, Thôi Tương Quỳnh, người từng nổi danh kinh thành vì tính cách ngạo mạn, dẫu bây giờ có rơi vào hoàn cảnh thấp hèn cũng sẽ không dễ dàng chấp nhận sự bố thí. Nghĩ vậy, nụ cười trên môi ả càng thêm rực rỡ.
Ha, tài nữ kinh thành một thời, nay trở thành con gái thương gia tầm thường, cái ngạo khí kia, ném vào nơi phố chợ xô bồ, ngay cả chó cũng chẳng thèm đoái hoài. Nghe nói, từ khi trở về Thôi gia, Quỳnh Nương thường xuyên gây rắc rối, khiến cha mẹ ruột đau đầu, thậm chí có lúc còn đòi sống đòi chết. Điều đó khiến Bình Xuyên càng thêm thoải mái.
Ả ngồi xuống tấm đệm gấm vừa được nha hoàn Thuý Ngọc trải lên tảng đá giữa sân, chậm rãi thưởng trà. Quanh ả, lũ nha hoàn bận rộn như ong, người phẩy quạt, người thắp huân hương xua muỗi, tạo nên một khung cảnh nhàn nhã, an nhiên. Ả định đợi đến khi vợ chồng Thôi gia về, sau đó sẽ quay lại kinh thành. Ả muốn tận mắt chứng kiến sự thê thảm của Quỳnh Nương, để lòng mình thêm sảng khoái trước khi trở về cuộc sống huy hoàng của mình.