Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trọng Sinh Trở Về Vị Trí Cũ - Chuong 44

Cập nhật lúc: 2024-12-05 19:24:50
Lượt xem: 6

Dựa vào ký ức kiếp trước, Quỳnh Nương nhớ rõ thần thú này là vật tổ từng được thêu trên quân kỳ của một người đáng sợ – Lang Vương Sở Tà. Lang Vương, vương gia khác họ, là con trai duy nhất của Vân Trạch phu nhân – đại biểu tỷ của hoàng đế đương triều – và Sở Quy Nông, Phủ Viễn đại tướng quân Giang Đông. Năm xưa, Sở đại tướng quân lập nhiều công lớn khi bình định loạn Nam Man, được vua phong làm Giang Đông Vương. Sau khi ông qua đời, con trai là Sở Tà kế thừa tước vị.

Thế nhưng, Sở Tà lại khác xa cha mình. Vị vương gia trẻ tuổi này nổi tiếng vì tính cách phóng túng, khó lường, nhưng tài năng dụng binh lại xuất chúng. Hắn luôn chiến thắng, được vua hết lời khen ngợi, nhưng dần dần không còn biết đủ, âm mưu tạo phản.

Ký ức kinh hoàng ùa về. Quỳnh Nương nhớ khi đó, nàng đã xuất giá, và Lang Vương từng dẫn binh mã áp sát kinh thành, chỉ cách Nhiễu Hiệp Quan chưa đầy năm trăm dặm. Cả kinh thành rơi vào tình trạng bất an. Ngay cả phu quân của nàng, Thượng Vân Thiên, cũng vội đào hầm trú ẩn, tích trữ lương thực, chuẩn bị sẵn đường thoát thân. Nhưng thật bất ngờ, khi binh mã gần đến nơi, hoàng đế đích thân đến đại doanh của Sở Tà và thuyết phục hắn lui binh. Kết quả, Lang Vương bị phạt giam lỏng trong Niệm Pháp Tự, núi Hoàng Sơn, lấy danh nghĩa xuống tóc chuộc lỗi.

Quay lại hiện tại, Quỳnh Nương nhìn nhóm hào nô trước mắt mà tim đập liên hồi. Những kẻ này rõ ràng đang ỷ thế chủ nhân mà ngang ngược. Chỉ cần cha nàng – một người chất phác trung hậu – lỡ lời một chút thôi, lưỡi đao trên tay bọn chúng sẽ không ngần ngại hạ xuống.

Không chần chừ thêm giây phút nào, Quỳnh Nương vội bước lên, tự tay gắp mười miếng bánh ngọt ra, bày biện trong hộp đồ ăn rực rỡ nhất. Nàng cẩn thận đặt miếng bạch ngọc cao vào, rồi cung kính đưa cho tên đầu lĩnh. Thấy nàng khúm núm ngoan ngoãn, kẻ đó hừ lạnh một tiếng, ra hiệu cho đám người rời đi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./trong-sinh-tro-ve-vi-tri-cu/chuong-44.html.]

Lúc này, Quỳnh Nương mới quay sang nói với Trịnh cử nhân:

“Thất lễ với công tử rồi. Tác phẩm mọn mạo của nô gia thật vinh hạnh được công tử để mắt đến. Ngày mai, nô gia sẽ làm một mâm bánh mới, bảo huynh trưởng nhà đưa đến tặng công tử, coi như bồi tội.”

Lửa giận trong mắt Trịnh cử nhân sớm tan biến khi nhìn thấy dung nhan thanh tú của Quỳnh Nương. Biết rằng những chiếc bánh ngọt tuyệt mỹ đó là do chính tay nàng làm, lòng hắn càng thêm ngưỡng mộ. Hương vị bánh ngọt hôm qua dường như vẫn còn vấn vương nơi đầu lưỡi, hòa quyện với hình ảnh dịu dàng của tiểu cô nương trước mắt.

Không muốn làm khó thêm người đẹp, Trịnh cử nhân khẽ cười:

“Mở cửa buôn bán đâu có đạo lý không lấy tiền. Chỉ là, nếu cô nương chịu hao tâm tổn trí, làm thêm nhiều bánh ngọt, ta muốn mang đến kinh thành để ân sư cũng được thưởng thức tay nghề tuyệt diệu của cô nương.”

Loading...