Trọng Sinh Trở Về Vị Trí Cũ - Chuong 65
Cập nhật lúc: 2024-12-06 21:14:45
Lượt xem: 4
Thôi Trung nghe xong, bình tĩnh hít hai hơi thuốc, gõ mạnh vào tường, trầm giọng đáp:
"Dù lão Ngũ không chiếm, chúng ta cũng không thể ở lại trấn Phù Dung thêm nữa. Bà ở nhà không biết gì, nhưng ngoài kia tin đồn đã lan khắp rồi! Bà nghĩ chúng ta còn trụ được bao lâu?"
Lưu thị thấy Thôi Trung, người chồng vốn ngày thường trầm lặng, nay bỗng nhiên giận dữ, thì không khỏi giật mình. Bà dò hỏi:
“Bên ngoài xảy ra chuyện gì?”
Thôi Trung cau mày, vẻ mặt lo lắng:
“Không biết là kẻ nào gieo lời đồn nhảm. Chúng nó nói Quỳnh Nương nhà mình bị người ta bắt đi, mất cả thanh danh… Như vậy sau này nó làm sao mà gả đi được? Chi bằng ta dọn khỏi trấn Phù Dung, tránh xa tai tiếng trước khi chuyện này lan xa hơn.”
Lưu thị nghe vậy, cơn giận bùng lên. Bà truy hỏi Thôi Trung xem người ta đã đồn thổi những gì. Nhưng Thôi Trung lại kín miệng, không chịu nói rõ. Ông chỉ lẳng lặng ngồi trong góc, lấy một nồi lá cây t.h.u.ố.c lá ra đốt, khói lượn lờ khắp gian nhà nhỏ.
Là người tính nóng nảy, lại thương con như gà mẹ bảo vệ con, Lưu thị không thể chịu nổi. Bà lập tức mang giày vải, khoác thêm áo ngoài, rồi hùng hổ bước ra khỏi sân.
Trấn Phù Dung vốn nhỏ bé, khi mặt trời lặn, người dân thường kéo nhau ra ngoài hóng mát, chuyện trò dưới tán cây. Đi dọc bờ đê, Lưu thị nhanh chóng đến được gốc cây hòe, nơi mấy người phụ nữ trong trấn đang tụ tập buôn chuyện.
Bà không bước hẳn lên bậc đê mà nấp dưới bãi cát, lặng lẽ lắng nghe. Một người đàn bà, vợ Trương bán thịt, cười lớn rồi kể:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./trong-sinh-tro-ve-vi-tri-cu/chuong-65.html.]
“Bình Nhi nhà hắn vốn không đứng đắn, cả ngày liếc mắt đưa tình với Vượng Nhi nhà tôi. Nhưng con bé mới chuyển về, đứa tên Quỳnh Nương ấy, còn ghê gớm hơn. Ngay giữa đường cái mà dám liếc mắt đưa tình với người giàu, làm ông ấy ngứa ngáy trong lòng, bèn túm thẳng lên xe ngựa!”
Có người khác chen vào hỏi:
“Túm lên kiểu gì?”
Người đàn bà họ Trương cười chua ngoa:
“Còn kiểu gì nữa, nam nữ ở trên xe, con bé kia tự cởi váy cho tiện việc! Nghe đâu lúc xuống xe hai chân khập khiễng, không biết đã bị làm nhục bao nhiêu lần rồi!”
Chưa đợi người đàn bà kia nói xong, Lưu thị đã bước vội lên bậc thang, ánh mắt như lửa cháy nhìn thẳng vào mặt kẻ đang cười lớn.
Người đàn bà họ Trương bất ngờ bị bắt quả tang, chưa kịp phản ứng đã bị Lưu thị lao tới như cơn lốc.
“Miệng mồm ngươi thối không chịu nổi! Ngươi làm như chính ngươi ở trên cái xe ngựa ấy mà rõ ràng như vậy! Ngươi dám hủy danh tiếng con gái nhà ta, thì để ta xem váy ngươi giấu bao nhiêu thằng đàn ông nào!”
Bình thường, Lưu thị trông hiền lành, lịch sự mời chào khách khứa. Nhưng thời trẻ, bà vốn là người dữ dằn có tiếng. Giờ đây bị chọc giận, sức bà như tăng thêm gấp đôi.
Nói dứt lời, bà nhào tới người đàn bà họ Trương, đè bà ta ngã xuống đất. Bằng một động tác nhanh gọn, bà túm váy của đối phương kéo xuống, khiến những người xung quanh đứng hình vì bất ngờ.