Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trùng Sinh: Hoa Khôi Trộm Vặt Bị Bắt Tại Trận - Chương 2: Trùng Sinh Thời Học Sinh, Giải Cứu Hoa Khôi Bạch Thanh Hạ

Cập nhật lúc: 2025-01-13 10:31:27
Lượt xem: 27

Nếu ngày đó anh không làm ngơ mà ngăn cô ấy lại, tuy sẽ khiến cô ấy khó xử nhưng ít nhất cũng giữ được mạng sống cho cô ấy.

Không nhớ rõ thời gian vụ tai nạn, nhưng chắc chắn là sau ba giờ chiều, mà bây giờ mới hai giờ đúng, vẫn còn kịp.

Lục Viễn Thu vội vàng chạy ra khỏi phòng ngủ, anh phải cứu người!

Anh phải kéo cô gái năm đó lén bỏ phiếu cho anh ra khỏi địa ngục!

Vừa ra đến phòng khách.

Cô em gái mười bốn tuổi tóc ngắn đang ngồi trên ghế gãi gãi bàn chân trắng nõn.

Mẹ vừa từ trong bếp đi ra, cởi tạp dề xuống, lúc này tóc mẹ vẫn còn đen nhánh.

“À phải rồi Thu này, bố con đi lấy hàng rồi, dặn con ra trông coi siêu thị.”

“Con biết rồi!”

Lục Viễn Thu phấn khởi chạy đến ôm chầm lấy mẹ.

Người phụ nữ vẫn còn rất phong độ chớp mắt, có chút bất ngờ.

Nhìn ánh mắt khinh bỉ của em gái, Lục Viễn Thu đưa tay chỉ vào cô bé, vênh váo như rồng ngẩng đầu nói: “Đừng vội, tối anh về ôm em sau.”

Cô em gái Lục Dĩ Đông nhảy phắt xuống ghế, lùi lại ra xa với vẻ mặt ghê tởm, vừa xua xua cánh tay nhỏ vừa nói: “Lục Viễn Thu, anh bị làm sao thế! Dám động vào em thì anh c.h.ế.t chắc!”

Hai mẹ con nhìn Lục Viễn Thu cuống cuồng chạy ra khỏi nhà, khó hiểu nhìn nhau.

“Kỳ lạ thật, anh con chẳng phải vẫn thấy làm thu ngân xấu hổ lắm sao?”

“Anh trai ngốc quá!”

Cô bé tóc ngắn hai tay ôm ngực, hơi bực bội lên tiếng.

……

Vừa đạp xe, Lục Viễn Thu vừa hồi tưởng lại những năm tháng cấp ba.

Trong ký ức của anh, Bạch Thanh Hạ là một học sinh giỏi toàn diện, mỗi kỳ xếp chỗ đều ngồi bàn đầu, nên Lục Viễn Thu nhìn nhiều nhất chính là bóng lưng cô.

Nhưng Bạch Thanh Hạ cũng rất kỳ lạ.

Cô vô cùng lạnh lùng, khó gần, cả ngày chẳng thấy cười, thường xuyên học đến tận khuya mới xuống căn tin, dường như cũng chẳng có bạn bè gì.

Luôn luôn một mình, ít nói, lại còn quanh năm suốt tháng chỉ mặc đồng phục, kín cổng cao tường.

Vì vậy, cho dù cô ấy xinh đẹp hơn nữ thần Hồ Thải Vi của anh vài bậc, Lục Viễn Thu cũng chưa từng nghĩ đến chuyện sẽ có gì đó xảy ra với cô.

Hồ Thải Vi là nữ thần có thể với tới.

Còn Bạch Thanh Hạ, chỉ tồn tại trong những mộng tưởng đẹp đẽ.

Thời học sinh, nếu một cô gái vừa xinh đẹp lại vừa lạnh lùng, rất nhiều nam sinh căn bản không dám đến gần, thậm chí còn chẳng dám nhìn thẳng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./trung-sinh-hoa-khoi-trom-vat-bi-bat-tai-tran/chuong-2-trung-sinh-thoi-hoc-sinh-giai-cuu-hoa-khoi-bach-thanh-ha.html.]

Thế mà Bạch Thanh Hạ, người chưa từng nói chuyện với anh, vậy mà trong cuộc bầu chọn cán bộ thể dục học kỳ trước, lại lặng lẽ bỏ cho anh lá phiếu duy nhất?

Lục Viễn Thu rất khó hiểu.

Phiếu bầu đều được phát cùng lúc, không thể có chuyện thấy Lục Viễn Thu không có ai bầu, thấy tội nghiệp mà viết tên anh vào được.

Vậy nên, ngay từ đầu, trong số sáu người, Bạch Thanh Hạ đã kiên quyết chọn anh, hơn nữa còn là người ủng hộ duy nhất trong lớp.

Cô gái này dường như ẩn chứa rất nhiều bí mật.

Chỉ tiếc kiếp trước, cô đã mang theo những bí mật ấy mãi mãi nằm lại trong vũng m.á.u lạnh lẽo.

Lục Viễn Thu hít sâu một hơi, tăng tốc, cuối cùng cũng đến siêu thị.

Anh ngồi xuống quầy thu ngân, vẻ mặt nghiêm túc quan sát khách hàng ra vào.

Nửa tiếng sau, một nữ sinh mặc đồng phục, đeo cặp sách bước vào.

Lục Viễn Thu lặng lẽ ngước nhìn cô.

Làn da trắng nõn mịn màng, mái tóc đen che khuất một phần khuôn mặt thanh tú, đôi mắt to tròn long lanh, hàng mi dài cong vút.

Mái tóc đuôi ngựa buông xõa để lộ chiếc cổ trắng ngần, sống mũi cao cùng những đường nét trên khuôn mặt tựa như được Nữ Oa tỉ mỉ đo ni đóng giày.

Không cần son phấn, vẻ đẹp tự nhiên toát ra.

Bộ đồng phục xanh trắng khoác trên người cô, kết hợp với khuôn mặt ấy, không biết đã trở thành thanh xuân trong lòng bao nhiêu người.

Dù Lục Viễn Thu ở tuổi tam thập đã gặp qua không ít mỹ nhân chốn danh lợi, nhưng cũng chưa từng có lần nào rung động như lần đầu gặp Bạch Thanh Hạ thời cấp ba.

Cô là kiểu người con gái trông rất thuần khiết, rất trong trẻo.

Liếc mắt nhìn, Lục Viễn Thu liền tập trung vào màn hình giám sát.

Bạch Thanh Hạ đeo cặp sách, bước đi rất chậm, nhưng mục đích lại rất rõ ràng là đi đến khu thực phẩm.

Cô bé cầm một ổ bánh mì lên, cẩn thận xem giá, do dự một hồi rồi lại đặt xuống.

Đi vòng quanh kệ hàng một vòng, cô bé lại đến trước ổ bánh mì đó.

Ngoái đầu nhìn xung quanh, cô cúi đầu, do dự hồi lâu, cuối cùng cũng đưa ra quyết định.

Cô bé kéo cặp sách ra trước mặt, mở khóa, bỏ ổ bánh mì vào trong.

Ta vì người tiễn đưa vặn dặm
Người vì ta khóc mù đôi mắt

Bỏ liên tiếp ba ổ vào, Bạch Thanh Hạ mới kéo khóa cặp lại.

Lúc này, Lục Viễn Thu đã dùng điện thoại quay lại màn hình giám sát, chụp đủ chứng cứ.

Thấy Bạch Thanh Hạ chuẩn bị rời đi, Lục Viễn Thu đứng dậy.

Anh biết, mình nên xuất hiện rồi.

Loading...