Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trùng Sinh: Hoa Khôi Trộm Vặt Bị Bắt Tại Trận - Chương 23: Đồng phục lớp nhất định phải là JK!

Cập nhật lúc: 2025-01-15 09:11:48
Lượt xem: 17

Cô lạnh lùng liếc nhìn Hồ Thải Vi một cái, không để ý đến, đi thẳng đến chỗ ngồi, đặt cặp sách xuống rồi nhét vào hộc bàn.

Hồ Thải Vi cứng họng, nhưng cũng không tiếp tục khiêu khích, chỉ thầm mắng trong lòng một tiếng “quái thai”, suốt ngày lạnh lùng như thế cho ai xem.

Thực ra cô ta không dám chọc vào Bạch Thanh Hạ.

Bởi vì trong đám con gái có lưu truyền một câu chuyện về Bạch Thanh Hạ.

Nghe nói trước khi phân lớp, tức là hồi năm lớp mười, Bạch Thanh Hạ bị mấy đứa con gái cùng lớp ghen ghét vì xinh đẹp, lại thêm tính cách lạnh lùng, nên chúng đã chặn cô lại sau giờ học, cố ý lấy kéo ra cắt tóc cô.

Nhưng chúng không ngờ Bạch Thanh Hạ lại dám làm liều, cô giật lấy cây kéo, ngay trước mặt chúng cắt phăng mái tóc dài của mình đến ngang tai, rồi ném mớ tóc đen dày về phía chúng.

“Hài lòng chưa?!”

Bạch Thanh Hạ hung dữ hỏi.

Mấy đứa con gái bị cô dọa cho c.h.ế.t đứng, không dám nhúc nhích.

Bạch Thanh Hạ ném cây kéo xuống đất rồi bỏ đi.

Dĩ nhiên, nếu chỉ có vậy thì câu chuyện này cũng chẳng có gì đáng để lan truyền rộng rãi.

Chuyện này còn có hậu quả về sau.

Từ đó về sau, mấy đứa con gái kia nghĩ rằng Bạch Thanh Hạ không dễ chọc, bèn tìm đến mấy nam sinh lớp mười một để dạy dỗ cô.

Kết quả khi anh học trưởng lớp 11 dẫn theo một đám người chặn ở hành lang, cả lũ nam sinh hung dữ nhìn thấy dung mạo Bạch Thanh Hạ thì đều sững sờ tại chỗ.

Khoảnh khắc ấy, chúng thậm chí còn quên mất mục đích đến đây là gì.

Bạch Thanh Hạ ôm sách giáo khoa, mặt lạnh tanh bước về phía trước, đám nam sinh thì ngượng ngùng lùi lại phía sau, chẳng ai dám ra tay trước.

Hôm đó, dù tóc Bạch Thanh Hạ ngắn cũn cỡn như bị chó gặm, nhưng vẫn khiến đám trai tân này kinh ngạc như gặp tiên nữ.

Từ đó về sau, danh tiếng của Bạch Thanh Hạ lan truyền khắp trường, được mệnh danh là "hoa khôi băng giá".

Nữ sinh không dám trêu chọc, nam sinh cũng chẳng muốn dây vào.

Nhưng Bạch Thanh Hạ vẫn giữ thái độ lạnh lùng, khiêm tốn.

Ta vì người tiễn đưa vặn dặm
Người vì ta khóc mù đôi mắt

Dù nổi tiếng là vậy, cô vẫn luôn lặng lẽ di chuyển trong những góc khuất của trường học, mải mê học tập, không ảnh hưởng đến ai cũng không để ai ảnh hưởng đến mình, dần dần biến mất khỏi tầm mắt mọi người.

Về sau, mỗi khi nhắc đến cô, mọi người sẽ nghĩ ngay đến vị trí đứng đầu khối chứ không phải vẻ ngoài xinh đẹp.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./trung-sinh-hoa-khoi-trom-vat-bi-bat-tai-tran/chuong-23-dong-phuc-lop-nhat-dinh-phai-la-jk.html.]

Những chuyện này Lục Viễn Thu chưa từng nghe nói, bởi vì từ năm lớp 10 đến lớp 12, anh học cùng lớp với Hồ Thải Vi, mọi sự chú ý đều đổ dồn lên cô nàng.

Ngay cả bây giờ, Lục Viễn Thu cũng không thể ngờ rằng Bạch Thanh Hạ, người luôn tỏ ra yếu đuối, dễ bắt nạt trước mặt anh, lại từng có một mặt mạnh mẽ như vậy.

Hai mươi phút sau, học sinh lớp 12A8 đã đến đông đủ.

Lục Viễn Thu sau khi chạy về nhà ngủ một giấc, lúc này cũng xuất hiện ở cửa lớp.

Bạch Thanh Hạ liếc mắt nhìn sang rồi lại nhanh chóng thu hồi ánh nhìn.

“Lục Viễn Thu!”

Chung Cẩm Trình, ủy viên học tập, vừa thấy Lục Viễn Thu liền vênh váo gác chân lên ghế, cười lớn: “Quay lại nhìn bảng đen xem, nhìn tên mày kìa!”

Lục Viễn Thu quay người, chỉ vào ba chữ “Lục Viễn Thu” trên cột trực nhật, nhướng mày vẻ khó hiểu: “Sao thế? Thích tên bố mày à?”

Chung Cẩm Trình sững người, kính suýt rơi khỏi sống mũi.

Cậu ta bước tới, lẩm bẩm: “Kỳ lạ thật, ai sửa thế? Vốn dĩ phải là Lục Vương Bát chứ!”

Lục Viễn Thu nghe thấy thế liền lập tức khóa chặt Chung Cẩm Trình: “Cái gì?! Mày đổi tên tao đúng không, thằng nhóc? Không ngờ trên đời vẫn còn nhiều người tốt bụng đấy.”

Bạch Thanh Hạ lại không nhịn được nhìn về phía đó.

“Buông ra! Đồ đầu toàn cơ bắp!”

Mặt Chung Cẩm Trình đỏ tía, Lục Viễn Thu liền buông tay, đạp thẳng vào m.ô.n.g cậu ta một cái: “Cút về xó mà tâm sự với mẹ mày đi!”

“Cút!”

Lục Viễn Thu về chỗ ngồi, bỗng nhíu mày, đưa tay lên bóp mũi.

Anh quay đầu lại nhìn, quả nhiên thấy anh em nhà họ Lưu đã cởi giày, bốn bàn chân tròn ú đặt ngay ngắn lên thanh ngang dưới bàn.

Cả không gian dường như méo mó.

Cao thủ Đấu Tông, đúng là đáng sợ!

Lục Viễn Thu, người quản lý khu vực hàng ghế sau của lớp, bước tới, cho mỗi tên béo ú nhà họ Lưu một cái bạt tai.

“Khỉ thật! Mang giày vào ngay! Không thấy học bá của lớp ta đã giá lâm hàng ghế sau rồi sao? Còn giữ chút hình tượng cho hàng ghế sau không hả?!”

Hai anh em nhà họ Lưu xoa đầu, thấy Bạch Thanh Hạ đang nhìn, mặt đỏ bừng, ngượng ngùng xỏ giày vào.

Loading...