Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trùng Sinh: Hoa Khôi Trộm Vặt Bị Bắt Tại Trận - Chương 26: Phòng ngủ của tôi hay phòng khách sạn, tự chọn đi

Cập nhật lúc: 2025-01-15 09:11:53
Lượt xem: 17

Bạch Thanh Hạ ngẩng đầu, lặng lẽ nhìn Lục Viễn Thu, chờ anh nói tiếp.

Nhưng rồi cô phát hiện Lục Viễn Thu chỉ cười với vẻ mờ ám.

Giây phút ấy, Bạch Thanh Hạ hiểu ra, Lục Viễn Thu đang ép cô chọn phòng ngủ...

Dái tai phải Bạch Thanh Hạ ửng đỏ, cô nói: “Đến nhà cậu cũng được, nhưng nhà cậu nhất định phải có người.”

Lục Viễn Thu nghiêm giọng: “Có, có chứ.”

Bạch Thanh Hạ không nói gì nữa, sau khi thu dọn xong, cô ôm cặp sách màu hồng phấn, quay mặt về phía Lục Viễn Thu, gật đầu với vẻ nửa tin nửa ngờ, trông rất đáng yêu.

Lục Viễn Thu mỉm cười, cảm thấy mình như vừa thành công dụ dỗ được cô bé vậy.

Tch, dụ dỗ cái gì chứ?!

Mình cứu cô ấy một mạng, mạng này của cô ấy giờ là của mình rồi, mình coi cô ấy như con gái ruột mà.

Thấy mọi người trong lớp đã đi cả, Lục Viễn Thu và Bạch Thanh Hạ cũng vội vàng xuống sân tập hợp.

Lục Viễn Thu cố ý chờ cô đi cùng, nhưng lại thấy Bạch Thanh Hạ đeo cặp, chậm rãi bước phía sau, cứ như đang cố tình giữ khoảng cách với anh.

Cô gái kỳ lạ thật.

Lục Viễn Thu cũng chẳng bận tâm, đeo cặp sách màu xanh lên vai, hai tay đút túi, sải bước xuống sân thể dục.

Chàng trai cao mét tám ba lững thững bước đi.

Bạch Thanh Hạ lúc này mới đeo cặp sách màu hồng phấn của mình, bước nhanh hơn một chút.

Nhìn từ phía sau, cặp sách đôi một xanh một hồng của đôi nam nữ trông thật nổi bật.

Nhưng dường như chỉ có cô gái với tâm hồn nhạy cảm hơn mới để ý đến điều này.

Sau khi khởi động chạy bộ xong.

Cả lớp 12A8 đứng thành hàng, nhìn về phía thầy giáo thể dục Vương Bình cao gầy, nước da ngăm đen.

Nghe đồn thầy có thể hít xà đơn một tay hai mươi cái, quả là một người đàn ông mạnh mẽ, cũng là nam thần trong lòng cô giáo tiếng Anh Tô Diệu Diệu.

Vì vậy, Chung Cẩm Trình coi thầy Vương Bình là tình địch.

Thầy Vương Bình nói: “Từ tiết sau, các em đã đăng ký tham gia hội thao sẽ bắt đầu luyện tập theo nội dung đã chọn, còn tiết này…”

Ngay sau đó, thầy Vương Bình nói ra bốn chữ được học sinh yêu thích nhất.

“Tự do hoạt động!”

Cả lớp A8 reo hò, rồi nhanh chóng tản ra như chim sổ lồng.

Nhưng với một số người, bốn chữ “tự do hoạt động” lại chẳng khác nào ác mộng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./trung-sinh-hoa-khoi-trom-vat-bi-bat-tai-tran/chuong-26-phong-ngu-cua-toi-hay-phong-khach-san-tu-chon-di.html.]

Họ được gọi là “người ngoài lề”.

Khi mọi người tản đi, họ không có ai để chơi cùng, cũng chẳng có ai để buôn chuyện.

Chỉ có thể lang thang trên sân như những bóng ma, hoặc ngồi thẫn thờ trên bậc thang cho đến khi tiếng chuông reo, tiếng còi tập trung vang lên.

Bạch Thanh Hạ chính là một người như vậy, nhưng cô không bận tâm.

Cùng lúc Lục Viễn Thu chạy theo nhóm con trai ra sân bóng rổ, Bạch Thanh Hạ liền đi về phía bậc thang để cặp sách.

Cô rất giữ gìn chiếc cặp, còn lót dưới đáy một cuốn Ngữ văn lớp 11, tránh cho cặp bị dính bụi.

Đến bên bậc thang, Bạch Thanh Hạ ngồi xuống, nhẹ nhàng đặt cặp sách vào lòng, rồi lấy sách Ngữ văn ra đọc.

Nhưng vừa mở sách, ánh mắt đáng lẽ phải dán vào con chữ lại tự động trôi về phía sân bóng rổ. Cô luôn như vậy.

Mỗi lần sau giờ hoạt động tự do của tiết thể dục, thời gian đáng lẽ dùng để học bài, cô đều lãng phí vào việc ngắm nhìn sân bóng rổ.

Lúc này.

Lục Viễn Thu mặc đồng phục, dẫn bóng nhanh nhẹn vượt qua đối thủ, khiến Vương Hạo Nhiên loạng choạng suýt ngã. Anh ba bước lên rổ, một cú úp rổ mạnh mẽ khiến cả bảng rổ rung lên bần bật. Lục Viễn Thu đáp xuống đất đầy dứt khoát, xoay xoay cổ.

Bạch Thanh Hạ ngồi trên bậc thang, đôi mắt đẹp mở to kinh ngạc.

Bên rìa sân bóng rổ, Hồ Thải Vi và hai cô bạn thân đang đứng xem cũng há hốc mồm.

Mái tóc rẽ ngôi giữa của Vương Hạo Nhiên rũ xuống như vừa dội nước, cậu ta buột miệng: “Lục Viễn Thu, mày… mày biết úp rổ á?”

Bên trong vạch ba điểm, “Thần ngủ” Trịnh Nhất Phong, “Thánh tạo không khí” Cao Cường, hai anh em “sinh hóa” Lưu Bất Hành và Lưu Bất Năng, cùng với “Xạ thủ” Chung Cẩm Trình, cả năm người đều tỏ vẻ ngạc nhiên.

Mấy người họ coi như là trụ cột bóng rổ của lớp A8, trước đây cũng không phải chưa từng đấu với Lục Viễn Thu.

Nhưng đây là lần đầu bọn họ thấy Lục Viễn Thu úp rổ.

Thời học sinh, con trai biết úp rổ chính là thánh thần duy nhất trên sân bóng.

Lục Viễn Thu cũng hơi bất ngờ, từ khi trọng sinh hôm qua đến giờ, ann nhận ra sức lực của mình tăng lên không ít, sức bật tự nhiên cũng tăng theo.

Đây chẳng phải là niềm vui bất ngờ do trọng sinh mang lại sao?

Mẹ kiếp… Tăng IQ cho lão tử cũng được mà!

Ta vì người tiễn đưa vặn dặm
Người vì ta khóc mù đôi mắt

Tăng tí sức lực này thì có tác dụng gì, có giúp tôi thi đậu đại học được đâu?!

“Lục Viễn Thu, cậu vừa nãy ngầu quá!”

Hồ Thải Vi mặt hơi ửng hồng lên tiếng.

Lục Viễn Thu liếc cô nàng một cái rồi dời mắt, nhìn về phía bậc thang xa xa.

Bất chợt, bốn mắt chạm nhau.

Loading...