Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trùng Sinh: Hoa Khôi Trộm Vặt Bị Bắt Tại Trận - Chương 35: Nói đi! Cậu có đang thầm thích ai không?

Cập nhật lúc: 2025-01-15 09:13:12
Lượt xem: 1

“Để... để tớ đo cho cậu.”

Bạch Thanh Hạ nhìn Lục Viễn Thu, hiếm khi chủ động như vậy trước mặt anh.

“Tùy cậu.” Lục Viễn Thu xắn tay áo, đặt cánh tay lên bàn.

Ta vì người tiễn đưa vặn dặm
Người vì ta khóc mù đôi mắt

Bấy giờ Bạch Thanh Hạ mới đưa bàn tay nhỏ nhắn, đầu ngón tay trắng nõn đặt lên cổ tay Lục Viễn Thu.

Đúng lúc này, một nữ sinh ở cuối lớp đột nhiên kinh ngạc thốt lên: “Thầy ơi! Trịnh Nhất Phong có hỉ mạch kìa!!”

Cả lớp đồng loạt nhìn về phía đó.

Nữ sinh vừa nói là bạn cùng bàn của Trịnh Nhất Phong, tên Trần Phỉ. Trong ấn tượng của Lục Viễn Thu, cô nàng này là một fan cuồng, mê mẩn GD.

Năm 2010, nhóm nhạc Big Bang đang làm mưa làm gió khắp châu Á.

Lúc này, Trần Phỉ đang nắm cổ tay Trịnh Nhất Phong, còn cậu ta thì vẫn đang ngủ say sưa, nước miếng chảy ròng ròng, hoàn toàn không biết mình đã “có thai”.

Chung Cẩm Trình thấy có chuyện vui liền hùa theo: “Của ai đấy? Của công chúa Phi Phi nhà cậu à?”

Trần Phỉ nhíu mày: “Cút!”

“Đừng có làm loạn, bảo các em kiểm tra nói dối chứ không phải kiểm tra có thai.” Thầy giáo sinh học nhếch mép, nói: “Cho các em chút thời gian thư giãn, không muốn thư giãn đúng không? Vậy thì tiếp tục học.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./trung-sinh-hoa-khoi-trom-vat-bi-bat-tai-tran/chuong-35-noi-di-cau-co-dang-tham-thich-ai-khong.html.]

Cả lớp nghe vậy liền than trời.

Thầy sinh học cười nói: “Vậy thì tranh thủ lúc này hỏi bạn cùng bàn một câu, xem khi đối phương trả lời, mạch có đập nhanh hơn không.”

Cả lớp nhanh chóng quay sang nhìn bạn cùng bàn, đáng thương Chung Cẩm Trình không có ai ngồi cùng, đành phải tự đo mạch cho mình.

Lục Viễn Thu thờ ơ nói: “Hỏi đi.”

Bạch Thanh Hạ nghĩ ngợi một lát rồi hỏi: “Cậu có thích ăn rau không?”

Lục Viễn Thu giật giật khóe miệng: “Bình thường... ngốc ạ, hỏi gì đó sốc óc hơn đi, cậu không có gì muốn biết về tớ à? Cứ hỏi đi.”

Đương nhiên là có, nhưng Bạch Thanh Hạ không dám hỏi.

Cô khẽ lắc đầu, nhìn anh, vẻ mặt bình tĩnh.

Lục Viễn Thu liền lật tay, đổi thành đặt bàn tay mềm mại của Bạch Thanh Hạ xuống dưới, ngón tay như kiếm bá đạo vén tay áo cô lên, để lộ một đoạn cổ tay trắng nõn, mảnh khảnh. Khi đầu ngón tay anh vừa định đặt lên những đường gân xanh rõ ràng thì Bạch Thanh Hạ đã vội rụt tay lại.

Lục Viễn Thu trừng mắt nhìn cô.

Mẹ nó... Rốt cuộc là cô đang căng thẳng vì giấu bánh bao, hay là vì chuyện khác?

Chẳng lẽ cô còn có bí mật gì sao?

Loading...