Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trùng Sinh: Hoa Khôi Trộm Vặt Bị Bắt Tại Trận - Chương 56: Hai người học bổ túc, khóa cửa lại, không tin cô ấy chạy được

Cập nhật lúc: 2025-01-17 07:13:31
Lượt xem: 8

“500 tệ còn nhiều? Mẹ kiếp…” Lục Viễn Thu sững người.

Anh đưa tay chỉ mặt Bạch Thanh Hạ, cô gái sợ hãi nhắm tịt mắt, hàng mi run rẩy, rụt cổ lại.

Cứ mỗi lần Lục Viễn Thu định cốc đầu cô là cô lại có phản ứng y như vậy, gần như đã thành phản xạ có điều kiện.

“Cậu biết lương của người khác là bao nhiêu không?”

Lục Viễn Thu hỏi, rồi tàn nhẫn rụt tay về.

Bạch Thanh Hạ mở mắt nhìn hắn, lắc đầu: “Mình không quan tâm họ được bao nhiêu, của mình chắc chắn là nhiều, cậu cho nhiều thì mình phải làm nhiều, công sức bỏ ra phải tương xứng với thù lao.”

Cô không hề tỏ ra yếu thế nhìn thẳng vào Lục Viễn Thu.

Ta vì người tiễn đưa vặn dặm
Người vì ta khóc mù đôi mắt

“Cậu đúng là… Mẹ nó… Sao cậuncứng đầu thế hả?” Lục Viễn Thu bực bội đưa hai tay đến gần khuôn mặt nhỏ nhắn trắng trẻo của cô, tức đến nghiến răng, chỉ muốn bóp nát khuôn mặt xinh đẹp này, bóp cho đến khi cô khóc lóc cầu xin mới thôi.

Bạch Thanh Hạ nhìn hai bàn tay như hai cái giò heo muối đang tiến đến gần, sợ hãi lùi lại một bước, lên tiếng cảnh cáo: “Cậu… Cậu mà bắt nạt mình, mìnhsẽ mách chú đấy.”

“Lão…” Lục Viễn Thu thấy cô gái ngước đôi mắt đẹp nhìn mình chằm chằm, anh khựng lại, rồi thở hắt ra sửa lời: “Lão… người đàn ông cường tráng đó chắc chắn sẽ bênh vực cậu.”

Thôi được rồi, cứng đầu quá…

Thật sự quá cứng đầu!

Lục Viễn Thu nghĩ nếu sau này mình có con gái, chắc chắn sẽ tức chết, đánh thì không nỡ mà không đánh thì không được.

Anh hít một hơi thật sâu, nói: “Dù sao thì học hành cũng đừng bỏ bê, biết chưa?”

Thấy cậu nhượng bộ, Bạch Thanh Hạ nở nụ cười xinh đẹp, nhẹ nhàng gật đầu.

Lục Viễn Thu nghiêng đầu: “Đi đi.”

Bạch Thanh Hạ lập tức giật lấy chai rỗng trong tay anh, ánh mắt vừa vui vẻ vừa ngại ngùng chạy biến đi.

Nhìn bóng lưng cô, tuy có chút bất đắc dĩ nhưng Lục Viễn Thu vẫn mỉm cười.

Thời gian dần trôi đến thứ sáu.

Tối thứ sáu tan học, Hồ Thải Vi cuối cùng cũng chặn được Lục Viễn Thu ở cửa lớp.

“Lục Viễn Thu, mai thứ bảy Vương Hạo Nhiên rủ mấy đứa đến nhà nó chơi, tớ đồng ý rồi, cậu cũng đi đi.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./trung-sinh-hoa-khoi-trom-vat-bi-bat-tai-tran/chuong-56-hai-nguoi-hoc-bo-tuc-khoa-cua-lai-khong-tin-co-ay-chay-duoc.html.]

“Biến, tránh ra.” Lục Viễn Thu mất kiên nhẫn nói, “Ngày mai tao phải học.”

Bất ngờ bị mắng, Hồ Thải Vi nhìn bóng lưng anh rời đi, nước mắt lưng tròng, hét lớn: “Học, học! Giờ lại lấy học hành ra làm cái cớ nữa hả!? Cứ đội sổ tiếp đi Lục Viễn Thu! Mày đừng hòng ngồi được bàn đầu!!!”

Lục Viễn Thu đeo cặp sách, nghênh ngang bước đi trên hành lang, chẳng buồn ngoảnh lại.

Vương Hạo Nhiên bị tiếng hét thu hút, mỉa mai nói: “Mặc kệ nó, học dốt thì vẫn cứ dốt, khác đẳng cấp với chúng ta, nói chuyện cũng chả hiểu nhau.”

Vừa dứt lời, một người đi ngang qua bất ngờ va phải khiến Vương Hạo Nhiên loạng choạng, mái tóc rẽ ngôi giữa cũng lệch sang một bên.

“Trịnh Nhất Phong, cậu bị điên à!” Vương Hạo Nhiên mắng.

Trịnh Nhất Phong đeo cặp chéo vai, hơi nghiêng đầu nhìn cậu ta, khẽ cười, vẻ khinh thường hiện rõ trên khuôn mặt anh tuấn.

“Mẹ kiếp, cái đám ngồi cuối này đúng là khối u ác tính.”

Vương Hạo Nhiên tức đến run người.

Mười giờ tối, Lục Viễn Thu khóa cửa siêu thị, sau đó đưa một tờ giấy cho Bạch Thanh Hạ.

“Đây là địa chỉ nhà mình, ngày mai cậu đến lúc nào?”

Bạch Thanh Hạ nhận lấy xem qua rồi nói: “Một giờ chiều nhé.”

“Được, mình ở nhà chờ cậu.”

Bạch Thanh Hạ lại hỏi: “…Nhà cậu thật sự có người à?”

“Thật mà, lừa cậu làm gì.”

Lục Viễn Thu nói dối.

Buổi sáng Lục Dĩ Đông và mẹ có thể ở nhà, nhưng chiều nay cô nhóc phải đi học thêm, mẹ thì đi làm.

Nhưng nếu nói không có ai, Bạch Thanh Hạ sẽ không đến.

Dù sao thì khi ấy người ta đã đến rồi, cửa khóa lại, cô nàng có cánh cũng chả bay đi được, kekekeke…

Hơn nữa, thật sự chỉ là học thêm thôi mà.

Lục Viễn Thu rất muốn tiến bộ.

Loading...