Trùng Sinh: Hoa Khôi Trộm Vặt Bị Bắt Tại Trận - Chương 59: Váy lớp quá ngắn, nhất định phải mặc thêm tất dài
Cập nhật lúc: 2025-01-17 19:56:38
Lượt xem: 8
Lục Viễn Thu nhắm mắt lại, cảm giác khoan khoái như được tắm mưa xuân.
Một lát sau, anh bất đắc dĩ mở mắt, “Phụt!” Một tia nước phun ra từ miệng anh. Lục Viễn Thu cúi xuống nhìn, thấy đũng quần mình ướt sũng.
Anh ngẩng lên, lẩm bẩm: “Kiếp trước là vòi hoa sen à? Phun xa thế?”
“Xin lỗi!”
Bạch Thanh Hạ vừa xấu hổ vừa cuống quýt, vội vàng đứng dậy rút mấy tờ giấy ăn trên bàn.
Cô cẩn thận tiến lại gần, nhẹ nhàng lau mặt cho Lục Viễn Thu, lại nghe ang nói: “Không phải… uống nước mình rồi thì sao? Kỳ thị mình thế? Phản ứng mạnh vậy?”
Mặt Bạch Thanh Hạ đỏ bừng, vội vàng lắc đầu: “Không, mình chỉ là… chỉ là…”
Cô úng mãi mà không nói ra được lý do.
Mặt và tai cô càng lúc càng đỏ.
Lau mặt xong, Bạch Thanh Hạ lại rút thêm giấy, lau xuống theo cổ áo Lục Viễn Thu. Lau đến giữa quần thì Lục Viễn Thu nhảy dựng lên: “Ê ê ê?! Lau chỗ nào đấy?!”
Tay Bạch Thanh Hạ khựng lại, rồi như bị điện giật rụt về, cắn môi lùi lại: “Xin lỗi!”
Cô luống cuống tiến lên một bước, nhét hết giấy ăn vào tay Lục Viễn Thu rồi vội vàng lùi lại: “Chỗ này… cậu tự lau đi, tôi không có chạm vào… cái đó của cậu đâu.”
Cô ấy cố gắng thanh minh.
"Cái đó của mình... nói thế mà nghe được."
Lục Viễn Thu bất lực.
Anh tiện tay dùng khăn giấy lau qua loa, ngẩng đầu lên mới phát hiện Bạch Thanh Hạ đã nghiêng người sang một bên, mặt hướng vào tường như đang tự phạt.
Khá tự giác đấy.
Lục Viễn Thu ném khăn giấy vào thùng rác.
Lúc này Bạch Thanh Hạ mới ngồi lại vào ghế, đưa cốc nước vừa nãy mình uống nhầm cho Lục Viễn Thu, cúi đầu nói: "Trả cậu."
"Cậu uống rồi lại trả cho mình? Muốn mình uống nước miếng của cậu à?"
Lục Viễn Thu nhìn cô.
Bạch Thanh Hạ ngẩn người, vội vàng rụt cốc nước lại, đẩy cốc khác trên bàn về phía Lục Viễn Thu, ánh mắt dò hỏi nhìn anh rồi lại rụt rè thu về.
Cô cảm thấy buổi học hôm nay bị mình làm hỏng rồi, Lục Viễn Thu chắc chắn đang giận.
Lục Viễn Thu vừa dùng khăn giấy lau tóc, vừa quan sát vẻ mặt ủ rũ của cô gái.
Anh cảm thấy Bạch Thanh Hạ luôn tỏ ra dè dặt khi đối diện với mình.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./trung-sinh-hoa-khoi-trom-vat-bi-bat-tai-tran/chuong-59-vay-lop-qua-ngan-nhat-dinh-phai-mac-them-tat-dai.html.]
Chẳng lẽ chỉ vì mình đang nắm giữ bí mật của cô ấy?
Lục Viễn Thu suy nghĩ về lý do, nhớ đến tờ giấy bầu chọn hôm đó, không nhịn được hỏi: "Bạch Thanh Hạ, chúng ta từng quen nhau sao?"
Cô gái cúi đầu, lặng lẽ lắc đầu.
"Thật sự không quen?"
Cô gái vẫn lắc đầu.
"Thôi được... không sao, học tiếp đi."
Lục Viễn Thu vẫy tay, Bạch Thanh Hạ lại quay mặt về phía chàng trai, tiếp tục giảng bài từ chỗ dang dở.
Mất khoảng một tiếng đồng hồ mới giảng xong hai bài tập.
Lục Viễn Thu thấy đầu hơi ong ong, anh lắc lắc đầu, đưa tay xoa đôi mắt mỏi nhừ.
Môn tự nhiên đúng là khắc tinh của anh mà.
Cũng không biết lúc trước tại sao lại dở hơi chọn học khối tự nhiên, toán còn chưa xong, lát nữa lại đến môn vật lý đáng ghét.
Lục Viễn Thu lấy cặp sách ra, định lôi vở bài tập vật lý thì bỗng dẫm phải thứ gì đó mềm mềm, trơn trơn. Cậu cúi xuống nhìn, thấy Bạch Thanh Hạ vội rụt bàn chân nhỏ nhắn, trắng nõn về.
Rồi cô nàng lại dùng bàn chân kia che lên bàn chân vừa bị dẫm, mười ngón chân hồng hào khẽ co quắp lại.
Lục Viễn Thu ngẩng đầu nhìn cô.
Bạch Thanh Hạ lại làm như không có chuyện gì xảy ra, đang chăm chú nhìn bài tập.
“Này, mấy chỗ khoanh tròn này, tớ không hiểu, cậu xem trước đi, tớ đi lấy ít hoa quả.”
Lục Viễn Thu đặt bài tập trước mặt cô, đứng dậy đi ra ngoài, một lát sau bưng đĩa hoa quả vào.
Trên đĩa có vài loại quả, còn có cả bánh kẹo. Lục Viễn Thu hào phóng nói: “Ăn đi!”
Bạch Thanh Hạ lắc đầu: “Cậu ngồi xuống giảng bài đi.”
“Vâng, cô giáo.”
Lục Viễn Thu vừa bóc quýt vừa nghe Bạch Thanh Hạ giảng bài.
Bóc được một múi, anh cho vào miệng mình, rồi đưa múi tiếp theo đến bên miệng Bạch Thanh Hạ.
Cô gái ngậm chặt miệng, lời giảng bài đột ngột dừng lại.
Lục Viễn Thu ra lệnh: "Ăn!"
Ta vì người tiễn đưa vặn dặm
Người vì ta khóc mù đôi mắt
Bạch Thanh Hạ khẽ ngước đôi mắt đẹp nhìn anh, rồi hé môi cắn một cái, sau đó ăn vào.