Trùng Sinh: Hoa Khôi Trộm Vặt Bị Bắt Tại Trận - Chương 65: Từ hôm nay trở đi, anh sẽ là lớp vỏ bảo vệ của Bạch Thanh Hạ
Cập nhật lúc: 2025-01-19 20:59:50
Lượt xem: 8
“Bạch Thanh Hạ này, giá mà kiếp trước mình biết cậu sớm hơn thì tốt rồi.”
Lục Viễn Thu nhìn chiếc quần, lẩm bẩm.
Qua lời cô Lưu Vi, giáo viên chủ nhiệm, Lục Viễn Thu mới biết Hứa Ngôn đã bắt nạt Bạch Thanh Hạ từ năm lớp mười, thậm chí còn biết cả chuyện tóc của Bạch Thanh Hạ bị cắt.
Mà lần này, lý do Hứa Ngôn bắt nạt Bạch Thanh Hạ chỉ vì nghe tin cô được chọn cầm biển dẫn đầu đội hình diễu hành.
Cô ta không muốn thấy Bạch Thanh Hạ tỏa sáng trước mặt mọi người, nên muốn Bạch Thanh Hạ bị thương, không thể cầm biển được nữa.
Ta vì người tiễn đưa vặn dặm
Người vì ta khóc mù đôi mắt
Sở hữu một dung mạo xinh đẹp vốn là điều bao người mơ ước, nhưng với Bạch Thanh Hạ, nó lại mang đến cho cô biết bao rắc rối.
Chính vì vậy, mái tóc buông xõa, bộ đồng phục kín đáo đã trở thành lớp vỏ bảo vệ cô.
Nhưng khi cài cặp tóc, mặc đồng phục diễu hành, “lớp vỏ” ấy sẽ biến mất. Giống như bông hoa đẹp nhất trong vườn luôn là bông hoa bị ngắt, cô sẽ trở thành “tấm bia” nổi bật nhất, dễ dàng bị tổn thương.
Nhưng không sao cả.
Lục Viễn Thu ôm chặt chiếc quần thêu hoa cỏ nhỏ vào lòng, mỉm cười trìu mến.
Từ hôm nay trở đi, anh sẽ là lớp vỏ bảo vệ Bạch Thanh Hạ.
…
Hạnh Phúc Lý.
Lục Viễn Thu về đến nhà, vừa xoay tròn vừa nhảy chân sáo, khoe chiếc quần công tác mới của mình trước mặt bố mẹ.
Tô Tiểu Nhã và Lục Thiên đang kiễng chân hóng hớt thì Lục Viễn Thu đã vênh váo quỳ một gối xuống sàn nhà bóng loáng, giơ cao chiếc quần công nhân lên.
Vẻ mặt vô cùng trịnh trọng.
“Tèn tén ten tèn~”
Lục Thiên ngẩng đầu liếc con trai: “Sao thế? Cái quần này làm bằng vàng à?”
Tô Tiểu Nhã tò mò: “Đúng đấy con trai, hôm qua được tuyên dương mà cũng chẳng thấy con vui thế này, hôm nay có chuyện gì vậy?”
Lục Viễn Thu liếc xéo hai người, tiến lại gần, đắc ý khoe đám cỏ và bông hoa nhỏ được khâu trên quần.
“Thấy chưa, quần con bị rách, Bạch Thanh Hạ khâu cho con đấy.”
“Ôi chao! Khéo tay thế!” Mắt Tô Tiểu Nhã sáng rực, cầm lấy chiếc quần ngắm nghía.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./trung-sinh-hoa-khoi-trom-vat-bi-bat-tai-tran/chuong-65-tu-hom-nay-tro-di-anh-se-la-lop-vo-bao-ve-cua-bach-thanh-ha.html.]
“Cô bé này thật chu đáo! Khâu đẹp quá!”
Bà quay sang con trai, tươi cười: “Lần sau mời con bé đến nhà ăn cơm nhé!”
Lục Viễn Thu nhún vai: “Con cũng muốn, nhưng chắc cô ấy không đồng ý đâu.”
Lúc này Lục Thiên cũng liếc nhìn chiếc quần, rồi nhìn con trai, vẻ mặt càng thêm chán nản.
“Con xem con kìa, cùng một trường mà sao khác nhau một trời một vực thế? Người ta còn nhỏ tuổi hơn con, lại siêng năng đảm đang, xinh xắn lại học giỏi.”
Lục Viễn Thu: “Cô ấy nhỏ hơn con á? Sao bố biết?”
Lục Thiên vắt chéo chân: “Bố xem chứng minh thư của con bé rồi, sinh ngày 19 tháng 9, chưa đến sinh nhật 17 tuổi… Tính ra chắc cũng sắp rồi.”
Lục Viễn Thu quay đầu nhìn lịch treo tường: "Còn 11 ngày nữa."
Vừa đúng một ngày trước hội thao.
"Không nghĩ đến chuyện tặng con bé một món quà à? Nó chịu khó khâu quần cho con, chỉ riêng điều này cũng đủ chứng tỏ nó là một cô gái tốt."
Lục Thiên lắc lắc tờ báo trên tay, ngẩng lên nhìn con trai, nói.
...
Một tuần sau, giờ ra chơi buổi sáng.
Lớp trưởng Vương Hạo Nhiên đột nhiên bước vào lớp, vỗ vỗ cửa.
"Mấy bạn nam đâu! Áo lớp đến rồi, ra khiêng giúp với!"
Vừa dứt lời, không khí trong lớp bỗng chùng xuống.
Ngay sau đó, cả lớp lập tức sôi nổi hẳn lên.
Cao Cường: "Tôi đi!"
Chung Cẩm Trình: "Tôi đi!!"
Hai tên này ngày thường hễ gặp việc nặng là tìm cách lẩn trốn, hôm nay lại hăng hái xung phong, ánh mắt kiên định dẫn đầu lao ra khỏi lớp.
Lục Viễn Thu thu hồi ánh mắt, nhìn sang bạn cùng bàn. Bạch Thanh Hạ cũng vừa thu hồi tầm mắt, bất chợt chạm mắt với anh rồi lại vội vàng quay đi.
Giữa hai người dường như có một bức tường vô hình ngăn cách.
Từ sau đêm hôm ấy khóc lóc nói những lời đó với Lục Viễn Thu, Bạch Thanh Hạ bắt đầu giữ khoảng cách với anh.