Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trùng Sinh: Hoa Khôi Trộm Vặt Bị Bắt Tại Trận - Chương 79: 3000 mét chạy việt dã, Bạch Thanh Hạ công khai đưa nước

Cập nhật lúc: 2025-01-19 21:00:15
Lượt xem: 13

Câu trả lời thản nhiên của cậu học trò khiến Lưu Vi sững người. Vị giáo viên ngoài ba mươi tuổi này như thể đang diễn trò đổi mặt, tức giận biến thành nụ cười chỉ trong nháy mắt. Cô nhẹ nhàng vỗ vai Lục Viễn Thu, giọng nói đầy khích lệ:

“Ồ, vậy à? Sáng nay em có thi đấu hả Lục Viễn Thu? Chạy cho tốt nhé, cô vừa mới đùa thôi.”

Lục Viễn Thu mỉm cười gật đầu.

*Ý ngoài lời: Chạy xong rồi tính.*

Lưu Vi, một người phụ nữ cái gì cũng muốn tranh nhất.

Dù là các kỳ thi lớn hay những cuộc thi đua giữa các lớp trong trường, cô đều phải giành hạng nhất.

Lí do cô cưng chiều Bạch Thanh Hạ như vậy là bởi vì mỗi lần, chỉ một mình Bạch Thanh Hạ đã có thể kéo điểm trung bình của cả lớp A8 lên bảy tám điểm.

Nghe nói học kỳ trước Bạch Thanh Hạ không tham gia kỳ thi cuối kỳ, vì thế điểm trung bình của lớp A8 đã bị rớt khỏi top ba toàn khối.

Vậy nên từ đầu học kỳ này đến giờ, Lưu Vi cứ như nằm gai nếm mật trong phòng giáo viên, không nói một lời nào với các giáo viên khác, chỉ chờ đến kỳ thi tháng này để ngẩng cao đầu.

Lục Viễn Thu nhớ rõ, “kẻ thù không đội trời chung” của Lưu Vi chính là giáo viên chủ nhiệm lớp 12/A9 - một người phụ nữ ngoài ba mươi cũng đeo kính tên là Tào Diễm. Cô ta gầy hơn, cao hơn, và ăn mặc thời trang hơn Lưu Vi.

Hai lớp luôn ngấm ngầm cạnh tranh nhau trong mỗi kỳ thi, nguyên nhân là do hai giáo viên chủ nhiệm đã có hiềm khích từ lâu. Chẳng ai biết hai người phụ nữ này còn có mâu thuẫn gì khác nữa hay không.

Lễ khai mạc vừa kết thúc, Lục Viễn Thu chạy về lớp thay đồ thể thao, chuẩn bị cho cuộc thi chạy 3000 mét buổi sáng, còn Bạch Thanh Hạ thì thong thả bước đến căn tin nhỏ trong trường.

Chỉ với một phút ngắn ngủi của màn diễu hành, cô đã trở thành nữ minh tinh của toàn trường Thất Trung, thành phố Lô Thành. Điều này chẳng hề phóng đại chút nào.

Nếu internet thời này đã phát triển như bây giờ, chắc chắn video Bạch Thanh Hạ cầm biển tên đã được lan truyền chóng mặt trên khắp các nền tảng mạng xã hội rồi.

Thời học sinh, chỉ cần một thoáng lướt qua cũng đủ để lại ấn tượng sâu đậm về một cô gái rực rỡ.

Trên đường đến căn tin, Bạch Thanh Hạ cảm nhận được càng lúc càng nhiều ánh mắt đổ dồn về phía mình.

Thậm chí có cả nhóm hai ba người lén lút bám theo sau, vừa đi vừa bàn tán xôn xao, cứ như fan cuồng vậy.

Bạch Thanh Hạ không đáp lại bất kỳ ánh nhìn nào, chỉ lặng lẽ cúi đầu bước đi như không có ai xung quanh. Thậm chí, cô còn nghe rõ mồn một những tiếng xì xào bàn tán, trong đó có cả tên của mình.

Cứ như một loại virus vậy, cái tên Bạch Thanh Hạ đã âm thầm lan ra khắp sân trường Thất Trung. Ngay cả những người không mấy quan tâm đến cô cũng đã biết tên cô là gì.

"Học chị, chờ một chút!"

Nghe thấy tiếng gọi từ phía trước, Bạch Thanh Hạ dừng bước.

Cô ngẩng đầu lên, thấy một nam sinh da dẻ trắng trẻo đang đứng trước mặt. Bị Bạch Thanh Hạ nhìn thẳng, mặt cậu ta đỏ bừng, lúng túng quay lại nhìn đám bạn phía sau rồi lén lén giơ ngón giữa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./trung-sinh-hoa-khoi-trom-vat-bi-bat-tai-tran/chuong-79-3000-met-chay-viet-da-bach-thanh-ha-cong-khai-dua-nuoc.html.]

Ta vì người tiễn đưa vặn dặm
Người vì ta khóc mù đôi mắt

Bạch Thanh Hạ cũng cảm thấy không thoải mái, cô không đáp lại cậu ta nhưng cũng không rời đi ngay, chờ xem cậu ta chặn mình lại để làm gì.

“Học tỷ, cho em xin số QQ được không ạ?”

Chàng trai da trắng, dáng người thư sinh khẽ cúi mình, ngại ngùng hỏi, giọng nói tự cho là trầm ấm dễ nghe.

Năm 2010, QQ là phần mềm mạng xã hội cực kỳ thịnh hành trong giới trẻ.

“Tôi không dùng QQ.”

Bạch Thanh Hạ nói thật, giọng nói tuy có hơi lạnh lùng nhưng đó là giọng điệu thường ngày của cô.

Chàng trai da trắng sững người, còn chưa hoàn hồn sau cú “từ chối” phũ phàng thì cô đã lướt qua cậu ta, tiếp tục đi về phía trước.

“...Tớ đã bảo đừng hỏi mà, bị từ chối rồi, cậu vui chưa?” Chàng trai quay lại cằn nhằn bạn mình.

Ánh mắt những người xung quanh đổ dồn về phía cậu ta khiến cậu ta đỏ mặt.

“Không phải chứ... Cô ấy lạnh lùng vậy sao?”

Người bạn ngạc nhiên bước tới, ngây người nhìn vóc dáng thon thả, đôi chân dài miên man của Bạch Thanh Hạ.

Sao lại không có QQ được?

Giờ ai ở tuổi này mà không có QQ?

Đến quầy tạp hóa, Bạch Thanh Hạ nhẹ giọng hỏi: “Cho hỏi nước khoáng bao nhiêu tiền một chai ạ?”

Ông chủ là một thanh niên, nghe thấy tiếng hỏi thì lơ đãng rời mắt khỏi màn hình tivi, đáp: “Một tệ rưỡi một chai.”

Giây tiếp theo, khi nhìn thấy người hỏi, anh ta sững người, vội vàng đứng dậy khỏi ghế, mỉm cười nhắc lại: “Một tệ rưỡi một chai, cô bé.”

“Em nhớ là một đồng một chai mà…” Bạch Thanh Hạ nắm chặt hai đồng xu, nhỏ giọng thắc mắc.

Ông chủ cười khẽ một tiếng: “Hôm nay hội thao mà, tăng giá chút xíu thôi.”

Thấy cô gái có vẻ phân vân, anh ta liền hào sảng nói: “Thôi, bán cho em giá cũ, một đồng một chai.”

Bạch Thanh Hạ lúc này mới đưa hai đồng xu, nhận lấy hai chai nước khoáng.

Ông chủ trẻ nhìn theo bóng lưng cô gái, lẩm bẩm: “Cô bé này… học trường Thất Trung sao? Sao mình chưa từng gặp nhỉ?”

Loading...