Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trùng Sinh: Hoa Khôi Trộm Vặt Bị Bắt Tại Trận - Chương 83: Hai người họ lại có chung tiếng nói sao?

Cập nhật lúc: 2025-01-19 21:00:22
Lượt xem: 11

Không phải nói quan hệ với Bạch Thanh Hạ bình thường thôi sao?!

Quan hệ bình thường mà lại đi đưa nước cho cậu ta à?!

Hai người các cậu đừng có mà đã sớm ở bên nhau rồi, còn giả vờ trước mặt tôi nhé?!

Ta vì người tiễn đưa vặn dặm
Người vì ta khóc mù đôi mắt

Lục Viễn Thu! Tao nguyền rủa mày!!!

Nguyền rủa mày ăn mì gói không có gói gia vị!

Đàm Nhạc đứng đó như người mất hồn, cảm thấy niềm tin của mình sụp đổ, lại còn có cảm giác ấm ức như bị huynh đệ tốt phản bội, đ.â.m sau lưng.

Bởi vì khoảnh khắc Bạch Thanh Hạ cổ vũ cậu ta, cậuta đã tưởng tượng ra cảnh mình và Bạch Thanh Hạ đọc lời thề nguyện trong nhà thờ trắng tinh khôi.

Dĩ nhiên, lúc này người có tâm trạng bất ổn không chỉ riêng Đàm Nhạc.

Bạch Thanh Hạ vừa đứng ngoài đường chạy đã là tâm điểm của mọi người, thấy cô cầm hai chai nước khoáng trên tay, những người tinh ý đã nhận ra có gì đó không đúng.

Quả nhiên, nước của cô là để tặng người khác.

Nhưng mà chàng trai thích nghịch ngợm này rốt cuộc là ai?

Cậu ta và Bạch Thanh Hạ có quan hệ gì? Là bạn bè bình thường? Hay là... hay là Bạch Thanh Hạ chỉ đơn thuần vì danh dự của lớp mà tặng nước động viên cậu ta?

Dĩ nhiên còn một khả năng khác mà mọi người đều ngầm hiểu.

Nếu khả năng này là thật...

Vậy thì hàng ngàn nam sinh si mê khoảnh khắc thiên nga trắng giơ bảng kia sẽ chìm trong đau khổ vì thất tình.

Ví dụ như cậu nam sinh trắng trẻo vừa xin QQ mà bị học tỷ thẳng thừng từ chối kia.

Lúc này cậu ta đang cùng bạn thân đứng từ xa nhìn cảnh tượng bên này, cả người như vỡ vụn.

Cây kem ốc quế vị bạc hà trên tay cũng ỉu xỉu rủ xuống.

Hóa ra học tỷ không phải lạnh lùng với tất cả mọi người...

Bạch Thanh Hạ quá rực rỡ.

Khiến những người khác gần như quên mất còn có một người đang đưa nước cho Lục Viễn Thu.

Lục Viễn Thu liếc Hồ Thải Vi, thản nhiên nói: "Tôi không uống nước ngọt, cảm ơn."

Anh quay đầu mỉm cười nhìn Bạch Thanh Hạ, hơi ngạc nhiên hỏi cô gái: "Cả hai chai đều cho mình à?"

Bạch Thanh Hạ khẽ gật đầu, hai cánh tay trắng nõn nâng lên, chai nước khoáng đưa ra e lệ như một bức thư tình.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./trung-sinh-hoa-khoi-trom-vat-bi-bat-tai-tran/chuong-83-hai-nguoi-ho-lai-co-chung-tieng-noi-sao.html.]

Cô mong chờ chàng trai nhận lấy.

Lục Viễn Thu không chút do dự cầm lấy, mỉm cười nói: "Cảm ơn nhé."

Tốt, tôi nhớ rồi, Lục Viễn Thu... Hồ Thải Vi lặng lẽ hạ tay xuống, nghiến răng thầm nghĩ.

Sau đó cô ta quay sang Vương Hạo Nhiên, mặt không cảm xúc nói: "Lớp trưởng, cầm lấy!"

"Cảm ơn Hồ đồng học!"

Vương Hạo Nhiên vui vẻ nhận lấy nước.

"Đi thôi, qua bên kia nghỉ một lát." Lục Viễn Thu nói với Bạch Thanh Hạ, sau khi mở chai nước ra liền tu ừng ực một nửa.

Không biết là do mình thật sự khát, hay là vì nước do Bạch Thanh Hạ đưa, anh cứ cảm thấy nước ngọt như có đường.

Nhưng đây chỉ là một chai nước khoáng bình thường mà thôi... Lục Viễn Thu nhìn thân chai, tự giễu cười vì suy nghĩ kỳ lạ của mình.

Anh phát hiện chẳng biết từ bao giờ, hình bóng cô gái này trong lòng anh bỗng trở nên quan trọng hơn rất nhiều.

Cụ thể là vì chuyện gì thì anh cũng không nói rõ được.

Thấy Lục Viễn Thu nhìn chằm chằm chai nước, Bạch Thanh Hạ khẽ chớp mắt, sau đó vội dừng lại, khuôn mặt nhỏ nhắn nghiêm túc nói với anh: “Cậu muốn uống nước ngọt không? Tớ đi mua, tớ có tiền mà.”

Lục Viễn Thu vội vàng giải thích: “Không phải, không phải… Tớ chỉ xem thử nước gì thôi, lạ thật, uống cũng ngon phết.”

Nước khoáng mà ngon á?

Bạch Thanh Hạ ngơ ngác nghiêng đầu.

Nhưng biết được Lục Viễn Thu nhìn chai nước không phải vì chê nước khoáng cô tặng, Bạch Thanh Hạ liền mỉm cười hài lòng, rồi nói tiếp:

“Được rồi, vậy mai cậu chạy 800 mét, tớ lại mua nước cho cậu nhé.”

Lục Viễn Thu: “Ừ.”

Bạch Thanh Hạ lại cười, nụ cười của cô không có lúm đồng tiền, nhưng lại có bọng mắt đáng yêu.

Lục Viễn Thu có chút ngạc nhiên, anh nhận ra tuy hôm nay cô gái này khá lúng túng, nhưng số lần cười cũng nhiều hơn hẳn.

Chẳng lẽ cô nàng cũng thấy “tuổi trẻ” hôm nay khá thú vị?

Nói thêm một câu ngoài lề, chiếc kẹp tóc màu hồng quả thật rất hợp với cô.

Lục Viễn Thu không thể không thừa nhận hôm nay anh đã ngẩn ngơ nhìn khuôn mặt cô rất nhiều lần, điều này trước đây chưa từng xảy ra.

Nhìn bóng lưng hai người rời đi, Cao Cường ngạc nhiên nói: “Hai người họ ngồi cạnh nhau xong lại thân thiết hơn rồi, không ngờ lại có chuyện để nói với nhau đấy.”

Loading...