Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trùng Sinh: Hoa Khôi Trộm Vặt Bị Bắt Tại Trận - Chương 92: Vợ mày à!

Cập nhật lúc: 2025-01-21 20:45:54
Lượt xem: 6

Lục Viễn Thu đi lướt qua Bạch Thanh Hạ, không nói lời nào mà đi thẳng về phía lớp.

Bạch Thanh Hạ cố gắng điều chỉnh cảm xúc, một lúc sau mới quay người lặng lẽ đi theo.

"Lục Viễn Thu! Mẹ nó! Vừa nãy mày nói thật hay đùa đấy?"

Chung Cẩm Trình nhảy cẫng lên chạy tới, câu hỏi của cậu ta cũng thu hút sự chú ý của đám con trai xung quanh.

Bất kể thật hay giả, Lục Viễn Thu vừa rồi ngầu bá cháy.

Lục Viễn Thu: "Đương nhiên là thật, trưa nay ông đây thấy chuyện bất bình nên ra tay cứu một cô gái."

Trịnh Nhất Phong nghe vậy liền giơ ngón tay cái lên: "Trâu bò!"

Chung Cẩm Trình cuống lên: "Mẹ nó sao mày không bảo tao một tiếng? Hai anh em mình cùng lên sân khấu lớn tiếng lên án, mày một câu tao một câu, chẳng phải càng ngầu hơn sao?"

Lục Viễn Thu: "Cút, chuyện nghiêm túc thế này mà để mày ra vẻ à? Muốn ngầu thì lên thẳng khán đài chủ tịch mà b.ắ.n súng, hình ảnh còn ngầu hơn."

"Đệt..." Chung Cẩm Trình tức tối chạy đến đ.ấ.m thùm thụp vào n.g.ự.c Lục Viễn Thu.

Lúc này, Bạch Thanh Hạ trở về, cô khẽ liếc nhìn Lục Viễn Thu rồi lặng lẽ đứng vào một góc lớp.

Lục Viễn Thu cũng nhìn cô một cái.

"Lục Viễn Thu! Còn không mau đến đây?!"

Tiếng hét của Lưu Vi vọng đến từ khu vực thi ném tạ, cô đã phải khổ sở cầu xin Vương Bình nãy giờ, cuối cùng ông ta cũng đồng ý cho Lục Viễn Thu lùi lại mấy lượt thi.

"Đến rồi!"

Lục Viễn Thu đi về phía đó, Bạch Thanh Hạ thấy vậy liền đi theo sau.

Cô không nói gì, chỉ im lặng bám theo Lục Viễn Thu.

Khi sắp đến gần Lục Viễn Thu, Cao Cường đột nhiên chạy tới khoác vai anh: "Này nhóc, vừa nãy là học theo phim đấy à?"

Chung Cẩm Trình cũng hùa theo, cười nịnh nọt: "Lần sau cho em đi với, Lục ca, thật lòng đấy~"

Thấy Lục Viễn Thu có hai bạn nam đi cùng, Bạch Thanh Hạ khẽ chậm bước.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./trung-sinh-hoa-khoi-trom-vat-bi-bat-tai-tran/chuong-92-vo-may-a.html.]

Có người khác ở đây, cô không dám bắt chuyện với Lục Viễn Thu, mà lúc này cũng chỉ có mình cô là con gái đi theo sau, các bạn nữ lớp A8 khác không hứng thú với môn ném tạ, đã đi chỗ khác rồi.

Bạch Thanh Hạ rụt rè đi sau ba chàng trai, dáng vẻ cô đơn, bước chân ngày càng chậm.

Đúng lúc này, Lục Viễn Thu bất ngờ quay lại: "Bạn cùng bàn tốt, phiền cậu cầm hộ tớ cái áo khoác, tớ phải thi đấu."

Anh cởi áo khoác đồng phục đưa cho Bạch Thanh Hạ, cô gái dường như cuối cùng cũng tìm được lý do để đi theo, vội vàng tiến lên hai tay đón lấy áo, ôm vào lòng.

Cao Cường thấy vậy, nhỏ giọng hỏi: "Lục Viễn Thu, sao mày nói chuyện được với Bạch Thanh Hạ thế? Tao cứ thấy cô ấy như người ở thế giới khác ấy, trầm tính quá."

Lục Viễn Thu: "Tao là ai chứ? Tao đây là người lăn lộn ở đa vũ trụ đấy, đến cả xác ướp tao còn nói chuyện được vài câu."

Chung Cẩm Trình: "Xí!"

Bạch Thanh Hạ theo sau lưng, khóe mắt hơi cong lên.

Lúc này, ba nam sinh đột nhiên khựng lại, dừng bước, nhìn về phía khu vực ném tạ.

Bạch Thanh Hạ ở phía sau cũng vội vàng dừng lại, trán suýt nữa đụng vào lưng Lục Viễn Thu.

Mặc dù ba nam sinh không ai để ý đến chuyện phía sau, nhưng khi Bạch Thanh Hạ lùi lại, vành tai cô đã ửng hồng.

Khu vực ném tạ.

Người đang cầm quả tạ lúc này là một chàng béo cao gần mét chín, tướng mạo thô kệch, nhưng dáng đi lại có chút ẻo lả, trông có vẻ hơi hướng nội, lại có chút e thẹn.

Chung Cẩm Trình trợn mắt: "Má ơi, Kiều Kiều!"

Cao Cường quay sang Chung Cẩm Trình: "Vợ mày cũng thi ném tạ à?!"

Chung Cẩm Trình: "Vợ mày đấy!"

Cao Cường: "Vợ mày!"

Chung Cẩm Trình: "Vợ mày!!"

Ta vì người tiễn đưa vặn dặm
Người vì ta khóc mù đôi mắt

Cao Cường: "Vợ mày!!"

Lục Viễn Thu đứng giữa hét lớn: "Đừng có tranh nữa!"

Loading...