Trùng Sinh: Hoa Khôi Trộm Vặt Bị Bắt Tại Trận - Chương 95: Nhân viên Bạch Thanh Hạ đã sẵn sàng, bắt đầu làm việc thôi
Cập nhật lúc: 2025-01-21 20:45:59
Lượt xem: 12
"Ầm!"
Quả tạ rơi xuống đất, nặng nề nện xuống bãi cỏ sân vận động.
Thầy giáo phụ trách đo vội vàng tiến lên, vẻ mặt lại trở nên kỳ lạ, thầy đứng thẳng dậy, lớn tiếng hô: "18 mét 03!"
Vương Bình kinh ngạc: "Cái gì? Hơn Tiêu Kiều một xăng-ti-mét á?!"
Với thể hình của Tiêu Kiều, ném được 18 mét là có thể hiểu được, dù sao kỷ lục vô địch thế giới cũng chỉ hơn 20 mét.
Vậy mà Lục Viễn Thu lại có thể vượt qua Tiêu Kiều?!
Hơn một xăng-ti-mét cũng là hơn chứ sao!
Vương Bình lại liếc nhìn Lục Viễn Thu đầy kinh ngạc, không ngờ thằng nhóc này lại có thiên phú thể thao cao đến vậy.
Chạy đường dài giỏi đã đành, ném tạ cũng không tệ.
Lục Viễn Thu nghe vậy, phấn khích nắm c.h.ặ.t t.a.y phải, vung lên: "Yeah!"
Anh nhanh chóng quay người nhìn về phía Bạch Thanh Hạ ở đằng xa, chỉ vào cô, giơ ngón cái lên, như thể công lao này là của cô vậy.
Cô gái nhỏ thẹn thùng mỉm cười.
Lục Viễn Thu thích ngắm cô cười.
Bạch Thanh Hạ cũng chỉ cười với anh.
Cô ôm bộ đồng phục, quay đầu thấy mọi người vỗ tay, liền vội vàng làm theo, vỗ tay nho nhỏ, có vẻ như cô rất lạ lẫm với việc này, đôi bàn tay nhỏ nhắn trắng nõn cứ không theo kịp nhịp điệu của mọi người, vỗ loạn cả lên.
Lưu Vi vui mừng: "Giỏi lắm! Lục Viễn Thu!"
Cao Cường: "Trâu bò!"
Tô Diệu Diệu: "Lợi hại!"
Chung Cẩm Trình đứng bên cạnh Tô Diệu Diệu, mặt mày ủ rũ gật đầu: "Được được được... Coi như mày lợi hại, coi như mày lợi hại."
Những học sinh không thuộc lớp A8 xung quanh cũng vỗ tay tán thưởng, thành tích của Lục Viễn Thu chắc chắn giành được huy chương vàng môn ném tạ rồi.
Tiếp theo là phần thi nhảy xa, dưới sự "uy hiếp" và "dụ dỗ" của Lưu Vi, Lục Viễn Thu lại dễ dàng giành vị trí quán quân.
Buổi chiều tan học.
Trong thời gian diễn ra hội thao sẽ không có giờ tự học buổi tối, Bạch Thanh Hạ phải về nhà trước nên Lục Viễn Thu một mình đến siêu thị Tứ Quý Sinh Tiên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./trung-sinh-hoa-khoi-trom-vat-bi-bat-tai-tran/chuong-95-nhan-vien-bach-thanh-ha-da-san-sang-bat-dau-lam-viec-thoi.html.]
"Hội thao, không cẩn thận đoạt ba giải nhất."
Vừa bước vào siêu thị, Lục Viễn Thu tiện tay đặt ba chiếc huy chương vàng lên quầy thu ngân trước mặt Lục Thiên, rồi đi thẳng đến tủ lạnh.
Lục Thiên cười khẩy, nhìn theo bóng lưng con trai: "Nhất hội thao thì có gì ghê gớm? Thi đại học có được cộng điểm không? Đừng quên kỳ thi tháng sau, giao ước của chúng ta là gì?"
Tuy ngoài miệng Lục Thiên nói vậy, nhưng ông không có ý định đuổi Bạch Thanh Hạ đi. Ngày đầu tiên nhìn thấy cô bé quỳ giữa các kệ hàng để dọn dẹp đống bừa bộn kia, ông đã không còn ý định đuổi cô đi nữa.
Ta vì người tiễn đưa vặn dặm
Người vì ta khóc mù đôi mắt
Thậm chí, ông còn muốn cô bé trở thành con dâu tương lai của mình.
Đối với con dâu, Lục Thiên không quan tâm đến gia cảnh của nhà gái.
Ông không cần mối quan hệ của nhà gái để trải đường cho con trai, bởi vì dù ông chỉ là một ông chủ siêu thị nhỏ, ba người bác của Lục Viễn Thu cũng đã đủ mạnh rồi.
Lục Viễn Thu là cháu trai duy nhất của cả dòng họ, mấy người bác đều rất cưng chiều anh, tiền mừng tuổi mỗi năm đều lên đến mấy vạn tệ.
Bác cả, bác hai là quản lý cấp cao của một công ty niêm yết, bác ba thì suốt ngày mặc áo khoác gió, còn Lục Thiên là con thứ tư trong nhà, chỉ là một kẻ vô dụng mở siêu thị, tác dụng duy nhất là sinh được một thằng con trai.
Có lẽ cũng vì lý do này mà từ trước đến nay Lục Viễn Thu chẳng học hành gì, suốt ngày như một tên côn đồ.
Nhưng Lục Thiên hiểu con trai mình, tuy nó có hơi quậy phá, nhưng trong lòng lại là một người tốt bụng, đầy chính nghĩa.
Ba người anh trai giao cho Lục Thiên nhiệm vụ phải bồi dưỡng Lục Viễn Thu thành người có ít nhất bằng đại học, và bằng cấp không được có bất kỳ gian lận nào.
Như vậy thì con đường tương lai của Lục Viễn Thu sẽ dễ dàng hơn.
Ai ngờ Lục Thiên lại vô dụng đến thế! Chuyện nhỏ như vậy cũng không làm nổi.
Các bác đã hạ yêu cầu xuống còn bằng đại học hệ hai, nhưng nhìn vào thành tích học tập hiện tại của Lục Viễn Thu, họ chỉ còn biết thở dài lắc đầu, e rằng khó mà đạt được kỳ vọng này.
Vậy nên bây giờ Lục Thiên thấy Bạch Thanh Hạ vô cùng vừa mắt, đây đúng là cứu tinh của ông!
Bởi vì cô bé này có thể thúc đẩy con trai ông học hành!
Nhìn xem, tốt biết bao, Lục Thiên không còn sợ bị ba người anh trai chỉ vào mặt mắng là đồ vô dụng trong những buổi họp mặt gia đình nữa.
Ông biết con trai mình rất để ý cô bé này.
Thời đi học, một cậu con trai bắt đầu cố gắng vươn lên, nỗ lực học tập.
80% lý do là vì phía trước có một cô gái đang dẫn dắt cậu ta.
Bọn con trai chính là một loài sinh vật đơn thuần và thuần khiết như vậy đấy.
Chẳng khác gì con trùng cỏ cả.