Trùng Sinh Vào Vai Nữ Phụ Ở Mạt Thế - 194
Cập nhật lúc: 2024-08-27 20:34:31
Lượt xem: 199
Nói xong, anh ta nhìn Lâm Thông cũng đang đổ mồ hôi đầm đìa, tắc đầu: "Tôi thấy không giống tắm.”
Hứa Lê: ". . .”
Cô chỉ vào quần áo của mình: "Quần áo của tôi tuy không có khả năng phòng ngự gì nhưng có thể điều chỉnh nhiệt độ ở một mức độ nhất định.”
"Chết tiệt, còn có đồ tốt như vậy sao?”
Tần Ninh vừa hâm mộ vừa ghen tị, anh ta mặt dày: "Chị Lê, bên cô còn thừa không? Cô thương xót thương xót em trai này đi?”
"Có thì có.”
Hứa Lê nhún vai: "Nhưng chỉ có cỡ của tôi thôi.”
Nụ cười mừng rỡ trên mặt Tần Ninh còn chưa kịp nở rộ hoàn toàn đã trở thành vẻ uất ức.
Hứa Lê không nhịn được bật cười: "Cậu có A Nguyên còn chưa đủ sao?”
"Có A Nguyên cũng không thể mát mẻ ở bên ngoài được.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./trung-sinh-vao-vai-nu-phu-o-mat-the/194.html.]
Tần Ninh tiếc nuối.
Hứa Lê: ". . .”
A Nguyên lạnh lẽo liếc nhìn: "Tôi có thể đông lạnh cậu.”
Những ngày gần đây thời tiết càng lúc càng nóng, lúc ở trong nhà và trong xe, A Nguyên không ngừng tạo ra những khối băng, thế là A Nguyên thuận lợi lên cấp dị năng giả cấp hai, bây giờ lượng băng tiêu thụ mỗi ngày tuy nhiều hơn nhưng lượng băng cung cấp cho Hứa Lê ngược lại không thấy ít đi. Bây giờ Hứa Lê lại cách một kho nhỏ chuyên để những khối băng mà A Nguyên ngưng tụ, băng của dị năng giả cấp hai bền hơn, cô thấy nếu về lắp tấm pin năng lượng mặt trời, cô sẽ không thiếu điện cũng không sợ nóng nữa. Còn về việc nhiệt độ quá cao không thích hợp dùng điều hòa?
Thì cô không dùng vào ban ngày là được. Huống hồ đồng phục tác chiến đã làm mới rồi, đồng phục tác chiến này đắt như vậy, chắc chắn dùng tốt hơn quần áo trên người Hứa Lê nhiều, đó mới thực sự là ấm áp vào mùa đông mát mẻ vào mùa hè, điều chỉnh nhiệt độ có thể lên xuống một trăm độ, hơn nữa còn là vật liệu nhớ, có thể tự động điều chỉnh kích thước hình dạng, còn có khả năng phòng ngự không yếu. Đồng phục tác chiến R-1 là loại yếu nhất trong số các loại đồng phục tác chiến R nhưng đối với Hứa Lê thì hoàn toàn đủ dùng rồi, dù sao thì dù là yếu nhất cũng là theo tiêu chuẩn của hệ thống mà!
Trên thực tế, đồng phục tác chiến này có thể phòng ngự được sự tấn công của thây ma cấp ba. Tất nhiên, nếu chịu một lực tấn công vượt quá một giới hạn nhất định, đồng phục tác chiến này cũng sẽ hỏng nhưng muốn đạt đến mức độ đó, chắc là phải đứng im cho thây ma dị năng cấp ba tấn công trong nửa tiếng trở lên? Nhưng Hứa Lê thích nhất là một chức năng khác của nó.
Có thể tự động điều chỉnh theo vóc dáng của người mặc. Nói cách khác, dù cao hay thấp, béo hay gầy, đồng phục tác chiến này đều có thể phù hợp với vóc dáng của mọi người. Dù sao thì Hứa Lê thấy công nghệ trên Lam Tinh tạm thời không thể làm ra được thứ này nhưng có lẽ có thể gợi ý cho các nhà nghiên cứu một chút?
Không biết các nhà nghiên cứu của các căn cứ khác có rảnh không, cô thấy Phương lão và Ngụy lão họ không còn nhiều thời gian để nghiên cứu những thứ khác nữa rồi. Lần này về, cô cũng có thể nghỉ ngơi một hai ngày. Cũng để cho thây ma thở dốc, đến lúc đó mang theo một ít thứ như túi m.á.u rồi dụ thây ma, có lẽ lần sau lại cần các đội khác phối hợp.
Nếu có thể, vẫn chọn đội chín đi. Dù sao cũng quen thuộc. Hứa Lê đang lên kế hoạch cho lần ra ngoài tiếp theo, bất ngờ xe đột nhiên dừng lại, một cú phanh gấp khiến n.g.ự.c cô bị thắt lại, cô ngẩng đầu lên: "Sao thế?”
"Xì, đây là thứ gì vậy? Cảm giác như là vật sống vậy?”
Hầu Tử lái xe hít một hơi, cả người không khỏe.