Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trường Môn Hảo Tế Yêu - Chương 158

Cập nhật lúc: 2025-02-06 00:41:32
Lượt xem: 48

Thế nhưng, khi Bùi Quyết mở thư ra đọc đến cuối cùng, sắc mặt hắn lại trở nên cực kỳ kỳ quái, giống như con c.h.ó đen to tướng trong nhà Ngao Thất khi nhìn thấy con c.h.ó trắng nhỏ chạy tới tranh ăn, hoàn toàn ngây ra quên mất bản thân.

“Nữ nhân này…”

Hắn dường như định nói gì đó, nhưng lại nuốt xuống.

Ngao Thất không biết chỉ vài chữ ngắn ngủi của Phùng Vận đã dấy lên bao nhiêu gợn sóng trong lòng Bùi Quyết, nhưng lại bất giác nhớ tới cảnh tượng hôm đó, khi bọn họ mất kiểm soát trên lưng ngựa, sắc mặt tuấn tú lập tức sa sầm xuống…

“Đại tướng quân, nữ lang đã nói gì vậy?”

Bùi Quyết không lên tiếng.

Hắn thu lại lá thư, lấy một lọ thuốc từ chỗ Phùng Vận mang đến rồi đưa cho Kỷ Hựu.

“Đưa cho Ôn tướng quân, nói là tâm ý của ‘Yêu Yêu’.”

Ngao Thất hoàn toàn ngơ ngác.

Cữu cữu hào phóng như vậy, ban thuốc cho Ôn Hành Tố sao?

Lúc thì gọi “nữ nhân”, chẳng chịu gọi là “nữ lang”.

Lúc thì lại thân mật gọi “Yêu Yêu”.

Cái phản ứng này, hoàn toàn không giống như đang đọc một lá thư toàn chuyện chính sự chút nào!

Ngao Thất lòng đau như cắt.

Nhưng nhiệt huyết của thiếu niên rất dễ bị kích động, hắn nhanh chóng bị bầu không khí căng thẳng trước trận chiến trong doanh trại thu hút.

Lúc này, thành Tín Châu đã bước vào trạng thái chuẩn bị chiến đấu, quân Bắc Ung thỉnh thoảng còn phải đối phó với những cuộc tập kích và quấy nhiễu của quân Tề ẩn nấp trong dân chúng.

Binh lính trong thành ai nấy đều căng thẳng.

Trên cổng thành, lá cờ thêu chữ “Bùi” phấp phới run rẩy trong gió thu…

Ngao Thất thúc ngựa chạy một vòng trong thành, mới nhận được mệnh lệnh do Tả Trọng mang đến.

“Đại tướng quân lệnh ngươi lập tức quay về An Độ.”

Ngao Thất vừa quay đầu lại đã buột miệng quát khẽ: “Ta không đi.”

Tả Trọng hết cách với hắn: “Là lệnh của Đại tướng quân.”

Ngao Thất sa sầm mặt: “Ta đi tìm tướng quân!”

---

Bùi Quyết không có trong phòng, hắn đi thăm Ôn Hành Tố rồi.

Trở lại Tín Châu, tức là trở lại quê nhà của Ôn Hành Tố. Khu nhà này là do Ôn Hành Tố mua khi tới Tín Châu, lúc Phùng Kính Đình trốn khỏi An Độ cũng từng ở đây một thời gian.

Bọn họ chỉ mới quay về Đài Thành không lâu trước đại hôn của Tiêu Trình và Phùng Doanh.

Nhờ vậy mà thoát được một kiếp nạn.

Bùi Quyết không quá bó buộc Ôn Hành Tố.

Kể từ khi Ôn Hành Tố đặt bút ký vào lệnh bổ nhiệm Phá Lỗ tướng quân, Bùi Quyết liền cho y đãi ngộ của một tướng quân thực thụ.

Chỗ ở, tùy tùng, mọi thứ đều đầy đủ.

Sau khi công phá thành Tín Châu, Bùi Quyết thậm chí còn đưa Ôn Hành Tố vào doanh trại tù binh, để mặc y chọn người, ai muốn mang đi thì cứ mang, không truy cứu lý do, cũng chẳng hỏi chuyện cũ…

Ai ai cũng nói Bùi tướng quân hào sảng.

Nhưng Ôn Hành Tố biết rõ, mình đang bị Bùi Quyết từng bước dồn lên giàn hỏa, lún sâu vào cảnh không thể quay đầu.

Hắn đương nhiên không thật lòng quy phục nước Tấn.

Lúc trước buộc phải ký tên, là vì triều đình nước Tấn muốn trị tội ‘Yêu Yêu’. Nếu hắn không nhận tội, vậy Phùng Vận sẽ bị coi là chủ mưu che giấu và thả tù binh địch.

Một khi bị Vệ Tranh áp giải về Trung Kinh, chắc chắn nàng sẽ mất mạng.

Ôn Hành Tố sao có thể liên lụy đến nàng?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./truong-mon-hao-te-yeu/chuong-158.html.]

93- Tấm lòng của Yêu Yêu.

Một đời danh vọng hủy hoại trong chốc lát, hắn cũng không thể để Yêu Yêu gặp chút tổn hại nào.

Khi Bùi Quyết bước vào phòng, Ôn Hành Tố đang ngồi trên nhuyễn tháp, một thân bạch y thanh nhã, phong thái tao nhã, nếu không bàn đến tài năng và năng lực, chỉ riêng dung mạo của Ôn Hành Tố cũng đã là hiếm có.

Ngoài cửa có hai thị vệ đứng lặng yên chờ lệnh.

Một tỳ nữ đang quỳ bên cạnh Ôn Hành Tố, khẽ phe phẩy lò nhỏ dùng để nấu trà.

Thấy Bùi Quyết tiến vào, thị vệ khẽ khom người, lên tiếng: "Đại tướng quân."

Bùi Quyết phất tay ra hiệu bọn họ lui xuống, rồi an tọa đối diện Ôn Hành Tố.

Trên án gỗ đặt một lọ sứ nhỏ, chính là thuốc mà hắn nhờ Kỷ Hựu mang đến.

Bùi Quyết nói: "Đây là tấm lòng của Yêu Yêu."

Ôn Hành Tố cười khổ một tiếng: "Đa tạ."

Bùi Quyết hỏi: "Trở lại Tín Châu, ngươi đã quen chưa?"

Khoảng cách gần như vậy, Ôn Hành Tố có thể thấy rõ tia tơ m.á.u trong mắt Bùi Quyết.

Hắn không tham gia vào việc bố trí binh lực hay thương thảo chiến sự của Bùi Quyết, nhưng tình hình hiện tại, hắn đều hiểu rõ.

Thao Dang

"Đại tướng quân tìm ta, có chuyện muốn nói?"

Bùi Quyết đáp: "Ngoài việc lui về An Độ và tử thủ Tín Châu, Ôn tướng quân cho rằng quân Bắc Ung còn có con đường nào khác để đi không?"

Ôn Hành Tố nhìn thẳng vào hắn: "Có."

Khóe môi Bùi Quyết hơi nhếch lên: "Ta muốn nghe chi tiết."

Ôn Hành Tố bật cười: "Đại tướng quân trong lòng đã có dự tính, cớ gì còn hỏi ta?"

Bùi Quyết nói: "Ta muốn nghe ý kiến của Ôn tướng quân."

Ôn Hành Tố cau mày.

Hắn sẽ không đưa ra bất cứ đề nghị nào cho Bùi Quyết.

Thỏa hiệp là chuyện bất đắc dĩ, nhưng hắn đã nói rõ với Bùi Quyết, hắn sẽ không ra trận, càng không vì quân Bắc Ung mà g.i.ế.t một người nước Tề nào.

Hắn nói: "Đại tướng quân làm khó ta rồi."

Bùi Quyết nhìn hắn một cái.

"Vậy thì ta nói cho ngươi biết, tiếp theo ta sẽ đánh thế nào."

Ôn Hành Tố hơi bất ngờ.

Hắn không lên tiếng, chỉ lặng lẽ nghe Bùi Quyết bình thản nói:

"Chỉ cần cố thủ Tín Châu bảy ngày, ta có thể đột phá phòng tuyến của Tiêu Trình, tiến vào Bình Châu, đánh y trở tay không kịp."

Ôn Hành Tố khẽ cười.

Quả nhiên, Bùi Quyết vẫn ngông cuồng như thế.

Tình hình trước mắt, lui về An Độ là thượng sách, tử thủ Tín Châu tuy tổn thất nặng, nhưng có thể kéo dài thời gian của quân Tề, đợi đến khi mùa đông đến, lúc đó đàm phán, tất sẽ chiếm thế thượng phong.

Những năm qua, Nam Bắc đánh một trận rồi lại hòa đàm, đã thành thông lệ, chung quy cũng chỉ vì lợi ích đôi bên.

Nhưng ai có thể ngờ, Bùi Quyết không chỉ muốn giữ Tín Châu, mà còn nhân cơ hội này nuốt trọn Bình Châu của nước Tề?

Ôn Hành Tố im lặng hồi lâu mới bình tĩnh lại: "Đại tướng quân tham vọng lớn quá."

Bùi Quyết đáp: "Bình Châu gần Hằng Khúc Quan, từ xưa đã là nơi binh gia tranh giành, muốn mở cửa vào nước Tề, tất phải đánh chiếm Bình Châu."

Ôn Hành Tố nheo mắt lại.

Hắn chưa từng biết, Bùi Quyết có dã tâm lớn đến thế.

Hắn muốn không chỉ là vài tòa thành…

Mà là cả nước Tề.

Ôn Hành Tố hơi hoảng hốt: "Đại tướng quân từng giao chiến với Tiêu Tử Xương chưa?"

Loading...