Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trường Môn Hảo Tế Yêu - Chương 200

Cập nhật lúc: 2025-02-14 15:30:07
Lượt xem: 36

Nhậm Nhữ Đức thấy nàng thoáng lộ vẻ bối rối, nhưng vẫn nở nụ cười nhàn nhạt.

"May mà bọn họ đến kịp, vừa hay bắt gặp huynh đệ Trương gia định làm nhục Vân nương..."

Nói đến đây, nàng hơi ngập ngừng.

"Việc liên quan đến danh tiết của nữ tử, ta không tiện nói nhiều. Dù sao đi nữa, lần này may mà có Kim Qua và Thiết Mã, nếu không, e rằng Vân nương khó giữ được mạng."

Nhậm Nhữ Đức gật đầu đáp một câu: "Lẽ đương nhiên." Rồi lại mỉm cười hỏi:

"Giờ ấy, nữ lang cớ sao chưa ngủ, lại đến xưởng nông cụ?"

Phùng Vận cười khổ:

"Sao có thể không ngủ? Ta đang đánh cờ với Chu Công đấy chứ. Chỉ là đội tuần đêm đến báo, nói Kim Qua và Thiết Mã giao chiến ác liệt với huynh đệ nhà họ Trương, ta mới vội vã chạy đến…"

Nàng biết trong lòng Nhậm Nhữ Đức có rất nhiều nghi vấn.

Bằng vào võ nghệ của Kim Qua và Thiết Mã, người thường nào có thể đánh thắng bọn họ, lại còn sống sờ sờ đ.â.m c.h.ế.t một người?

Thế nhưng hôm nay, Trương Nhị Bính đã nói bọn họ là Đại Nội Địch Kỵ Ty...

Đại Nội Địch Kỵ Ty vốn được tuyển chọn từ cấm quân tinh nhuệ, làm sao có thể là kẻ tầm thường?

Mọi chuyện, rốt cuộc cũng hợp lý đến hoàn mỹ.

Phùng Vận giữ được Kim Qua, còn Nhậm Nhữ Đức trong lòng lại mơ hồ nghĩ rằng, có lẽ nàng vẫn còn si tình với Tiêu Trình, vẫn có thể tranh thủ thêm một chút?

Mọi việc diễn ra thuận lợi ngoài dự liệu.

---

Đêm ấy, sau khi ăn tối cùng A Tả và A Hữu, Phùng Vận liền để Tiểu Mãn dẫn bọn chúng sang phòng bên cạnh nghỉ ngơi.

Nàng ngồi một mình trong phòng, đốt đèn, lẳng lặng đợi.

Đến giờ Sửu, ngoài cửa sổ vang lên tiếng gõ khẽ.

Phùng Vận mỉm cười, kéo cửa sổ ra nhìn.

Dưới ánh trăng, một bóng người cao lớn, lạnh lùng đứng đó, ánh mắt thấp thoáng sự bất đắc dĩ và chán nản.

"Đa tạ nữ lang đã giúp đỡ."

Là Phùng Vận đã giữ kín bí mật cho hắn.

Cũng là nàng, đã giúp hắn che giấu trước mặt Nhậm Nhữ Đức.

Nhưng từ giờ khắc này, hắn đã bị nàng nắm giữ một điểm yếu chí mạng.

Phùng Vận khẽ nhướng cằm: "Không cần cảm tạ. Ta cần được hồi báo."

Kim Qua cười khổ: "Nữ lang muốn biết điều gì?"

Phùng Vận đáp: "Tiêu Trình."

Kim Qua sững sờ.

Hắn tưởng rằng Thập Nhị nương vẫn còn vương vấn công tử, sẽ hỏi về chuyện thành thân hay những việc khác.

Không ngờ, nàng lại nở nụ cười, nhàn nhạt nói:

"Ta muốn biết, Tiêu Trình định bày bố trận chiến Tín Châu thế nào?"

Kim Qua nhíu mày:

"Ta đến An Độ đã lâu, không còn ở bên công tử…"

Phùng Vận bật cười khẽ, đầy vẻ chế giễu:

"Nhưng Nhậm Nhữ Đức ở An Độ."

Y là mưu sĩ mà Tiêu Trình tín nhiệm nhất. Nàng không tin Kim Qua hoàn toàn không biết gì.

Quả nhiên, đối phương trầm mặc một lúc, rồi cúi đầu.

"Nếu ta nói, trận này Bùi đại tướng quân nhất định bại, nữ lang có tin không?"

Phùng Vận cảm thấy tim mình khẽ siết lại, nhưng sắc mặt không lộ ra chút d.a.o động nào. Nàng chỉ liếc nhìn Kim Qua, cười mỉa mai:

"Đừng nói đến chuyện năm mươi vạn đại quân hô hào ngoài miệng chắc chắn là con số phóng đại. Chỉ riêng về thực lực chiến đấu của quân Tề, lấy gì để thắng được Bắc Ung quân?"

Sắc mặt Kim Qua sa sầm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./truong-mon-hao-te-yeu/chuong-200.html.]

Hắn là người của Tiêu Trình, lòng dạ đã có nơi quy thuộc.

Nghe Phùng Vận hạ thấp Tiêu Trình, xem thường quân Tề, hắn tất nhiên không phục.

"Chiến sự không chỉ dựa vào dũng khí mà còn phải xem mưu lược. Mà mưu kế của Tam công tử, tuyệt đối không thua kém bất kỳ ai…"

"Ồ?" Phùng Vận nhướng mày, như thể vừa nghe một câu chuyện cười, cúi đầu nghịch ngợm ngón tay mình.

Thao Dang

"Tiêu Trình à, ngoài chút khôn vặt, giỏi đùa bỡn tình cảm nữ nhân, thì còn biết bày ra mưu kế gì?"

Kim Qua lạnh mặt, nghiêm giọng:

"Trong Bắc Ung quân có ba vị tướng lĩnh binh, đều là cánh tay trái phải của Bùi Quyết. Tất cả bọn họ… đều là người của công tử."

Hắn dừng một chút, rồi nhấn mạnh từng chữ:

"Nữ lang nói xem, Bùi Quyết lấy gì để đấu với công tử?"

Phùng Vận trong lòng chấn động, như có tiếng vang nặng nề rơi xuống.

Lần này, nàng thực sự không thể giữ nổi biểu cảm trên mặt.

Đôi mắt mở to, kinh hãi nhìn Kim Qua, không thể tin nổi.

Ba vị tướng lĩnh cầm quân kia… chẳng lẽ chính là ba kẻ đã phản bội Bùi Quyết kiếp trước sao?

Không đúng!

Kiếp trước, tiền đề của chuyện này là do nàng đã nắm được nhược điểm của ba người đó, buộc bọn họ phải phản bội Bùi Quyết, quay sang quy phục Tiêu Trình.

Rõ ràng bọn họ vốn dĩ không hề cam tâm tình nguyện…

Hơn nữa, chuyện này phải ba năm sau mới xảy ra…

Vậy Tiêu Trình làm sao biết được bí mật của ba vị tướng ấy? Hắn đã dùng thủ đoạn gì để uy h.i.ế.p bọn họ, khiến bọn họ phản bội Bùi Quyết?

Phải biết rằng, bọn họ chính là những người huynh đệ mà Bùi Quyết coi như ruột thịt!

Nếu không có chuyện đó, kiếp trước Bùi Quyết sao có thể đại bại ở Bình Thành?

Sau khi Kim Qua rời đi, Phùng Vận không tài nào ngủ nổi nữa.

Nàng ngồi trước ngọn đèn viết thư, viết xong lại xé bỏ, rồi lại viết, lại xé…

Không biết từ khi nào, bên ngoài cửa sổ đã bắt đầu mưa nhỏ.

Nếu nàng gửi thư báo cho Bùi Quyết biết rằng ba người huynh đệ tốt của hắn sẽ phản bội, Bùi Quyết tám phần sẽ cho rằng nàng cố tình ly gián. Dù có nhắc đến Kim Qua, thì ý đồ và lập trường của nàng cũng khó mà giải thích rõ ràng…

Nhưng nếu không nói, chỉ e sẽ không kịp mất.

Còn chưa kịp nghĩ xem phải truyền tin cho Bùi Quyết bằng cách nào để hắn có thể tin tưởng, thì khi trời vừa tảng sáng, A Lâu đã khập khiễng chạy đến, thở hồng hộc báo tin.

“Nữ lang, có sứ giả đến!”

Phùng Vận giật thót, "Mời vào."

Sứ giả sốt ruột chờ dưới hành lang.

Không phải Tả Trọng, mà là Tào Khai của doanh cận vệ. Nàng từng gặp hắn hai lần.

Vừa thấy Phùng Vận, Tào Khai lập tức tiến lên hành lễ, rồi dâng phong thư trong tay lên.

“Thư của tướng quân, xin nữ lang tự mình xem qua.”

Nghe câu này, Phùng Vận lập tức nhận ra sự việc nghiêm trọng.

Nàng hỏi: "Tình hình Tín Châu thế nào?"

Tào Khai trầm ngâm giây lát, rồi đáp: "Nữ lang xem thư sẽ rõ."

Hiển nhiên, hắn đã bị Bùi Quyết dặn dò không thể tiết lộ tình hình chiến sự.

Phùng Vận gật đầu, trong lòng bỗng dâng lên một cảm giác bất an.

Bình thường, Bùi Quyết rất ít khi gửi thư cho nàng.

Hắn nhất định đã gặp chuyện lớn…

Nén lại sự lo lắng, nàng vội vã mở thư.

“Trận chiến này, ta đã đặt cược tất cả. Nếu ta tử trận, nàng hãy lập tức dẫn theo bộ khúc và cận vệ đến ẩn náu tại Vân Xuyên, thành Vân Lĩnh. Mang theo tín vật này tìm thành chủ Chung Ly lão nhân, ông ấy nhất định sẽ bảo vệ nàng bình an…”

Đây là bức thư dài nhất mà Bùi Quyết từng viết cho nàng.

Loading...