Trường Môn Hảo Tế Yêu - Chương 398

Cập nhật lúc: 2025-04-21 08:26:16
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/706qrPyEa2

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cũng là ở biệt viện An Độ.

Lý Tang Nhược hiện giờ đang đợi hắn ở nơi đó.

Phùng Vận nghĩ đến cảnh tượng ấy, lòng tràn đầy hận ý, nắm đ.ấ.m đập mạnh lên người hắn.

Như thể giữa nàng và hắn có thù sâu hận lớn.

"Nàng điên rồi sao?" Bùi Quyết nắm c.h.ặ.t cổ tay nàng.

"Chi bằng, tướng quân cũng trói ta lại đi?" Phùng Vận nói: "Trói ta, ngươi muốn làm gì cũng được."

Bùi Quyết đầu óc "ầm" một tiếng, cắn một cái vào cổ nàng. Lại một cái. Thêm một cái. Tựa như mãnh thú đang gặm nhấm con mồi tươi ngon, giọng điệu đầy sự cảnh cáo xâm lấn.

"Đừng tìm cái c.h.ế.t."

"Ngài là cẩu sao, Bùi Quyết?"

"Suỵt." Bùi Quyết nắm c.h.ặ.t cổ tay nàng, ấn lên gối, ra hiệu bên ngoài có người, hãy nhỏ giọng.

Phùng Vận giận dữ nhìn thẳng vào hắn, ánh mắt mê hoặc như tơ.

"Sợ gì chứ, Thái hậu điện hạ có nghe thấy đâu?"

Cái miệng này quả thật biết cách chọc tức người ta.

Bùi Quyết dùng ngón tay thô ráp vuốt nhẹ lên môi nàng.

Nàng có chút căng thẳng.

Nhưng vẫn đánh giá thấp sự tàn nhẫn của Bùi Quyết.

"Các ngươi lui xuống."

Hắn trầm giọng ra lệnh, bên ngoài vang lên tiếng đáp lời.

Phùng Vận hơi ngẩn người, nhìn vào đôi mắt sắc lạnh đầy tàn khốc của hắn, chưa kịp phản ứng, mái tóc dài đã nhẹ nhàng buông xuống gối.

Bùi Quyết rút trâm tóc của nàng, nâng mặt nàng lên, cúi đầu hôn một cái, sau đó kéo thêm một chiếc gối mềm, đệm dưới eo nàng.

Phùng Vận ban đầu ngơ ngác.

Sau đó mở to mắt, đờ đẫn nhìn hắn, thấy hắn nóng ấm và khéo léo men theo đường cong cơ thể nàng, từ từ trườn xuống.

Nàng sinh đẹp, làn da sạch sẽ ẩn hiện ánh sáng mềm mại, lúc này đây trong tư thái ngửa mặt đón nhận, tùy ý người thưởng thức, khiến hắn càng thêm muốn phá hủy, không thể dừng lại...

Hắn tựa như hiểu rõ mọi bí mật trên cơ thể nàng, dễ dàng khống chế nàng, quan trọng nhất là, Bùi Quyết không có nhiều tật xấu, bên ngoài là đại trượng phu, nhưng trong phòng lại rất biết hạ mình...

"Ừm..." Phùng Vận dùng sức kéo tóc hắn, toàn thân cong lên, eo dựa vào gối căng thành một đường thẳng, đầu óc trống rỗng trong chốc lát.

Bùi Quyết mắt đen khẽ nhíu, im lặng cúi đầu, như mãnh thú tham lam đang gặm nhấm, nhẹ nhàng cọ xát, tìm kiếm hương thơm mà tiến vào.

Cảm giác tê dại khó tả lan khắp đầu óc, tựa như hắn đã bóc mở đỉnh đầu nàng, từng đợt điện giật dày đặc tấn công, Phùng Vận co rúm không thể tự chủ, mềm mại như mèo con.

"Phu chủ..."

Luôn chỉ lúc này mới gọi hắn là phu chủ (phu quân).

Bùi Quyết nhìn chằm chằm nàng, đôi mắt thăm thẳm.

Một lúc sau, cơ thể căng cứng của nàng mới dần thả lỏng, nằm bẹp trên chăn đệm, đôi mắt đen láy, đồng tử mất tập trung, chỉ còn biết thở gấp.

Áo quần cả hai đều lộn xộn, không còn khoảng cách.

Phùng Vận ngón tay run rẩy, ánh mắt mê hoặc mờ ảo nhìn người trước mặt.

Bùi Quyết kéo nàng lại gần, ép sát vào nhau, toàn thân đẫm mồ hôi vì nhẫn nhịn.

"Tháo ra được không?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./truong-mon-hao-te-yeu/chuong-398.html.]

"Không..." Giọng nàng mềm mại như sắp làm đứt dây thần kinh c.uối cùng của hắn.

Nghĩ đến những gì Bùi Quyết vừa làm với nàng, Phùng Vận như một tiểu thú nổi giận, giãy giụa hỗn loạn, gương mặt đỏ rực.

"Ngài sắp vào yết kiến Thái hậu rồi, cho ta trói lại mới khỏi gây chuyện. Không được cởi ra."

Ánh mắt Bùi Quyết nóng rực, khiến nàng vừa giận vừa buồn cười, hắn ôm c.h.ặ.t lấy nàng nhấc bổng lên không trung.

"Á!" Phùng Vận kêu lên tiếng nhỏ.

"Bùi Quyết, ngài muốn g.i.ế.t thê tử rồi cưới người khác à!"

Bùi Quyết cúi đầu, vỗ nhẹ vào người nàng rồi đặt xuống chiếc ghế dài, tay kéo rèm buông xuống.

"Ngoan ngoãn chút đi."

"Bùi cẩu!" Phùng Vận đ.ấ.m vào vai hắn, vừa làm nũng vừa ăn vạ, tiếng oán thán nhỏ nhẹ như mèo kêu, dáng vẻ vô cùng quyến rũ.

"Yêu Yêu..." Trong màn the quấn quýt, Bùi Quyết vén mái tóc ướt trên trán nàng, giọng khàn đặc: "Ta muốn đến phát điên rồi."

"Ngài nói gì... ta không nghe rõ. Nói lại lần nữa đi?"

Bùi Quyết gấp gáp, mặt đen lại không nói lời nào.

Nhưng nàng lại cười khẽ, "Nói một câu ‘Thê chủ tha cho ta đi', ta sẽ chiều lòng ngài."

---

Đúng lúc này, xe ngựa của Phùng Kính Đình đến doanh trại Tín Châu.

Ông ta dâng danh th.i.ế.p lên, giận dữ nói:

"Phiền các vị bẩm báo với Bùi đại tướng quân, sứ giả tiên phong nước Tề là Phùng Kính Đình xin được yết kiến."

Hai nước đã thương lượng xong vào mồng một tháng Chạp, tức hôm nay sẽ đến trấn Minh Tuyền nghiệm thu nghị quán. Phùng Kính Đình với tư cách là nhạc phụ, không những bị nữ tế làm cho tức nghẹn...

c.uối cùng, Phùng Vận còn phái Cát Quảng đến, nói toàn những lời khó nghe.

Bảo rằng ông ta bỏ thành dâng nữ nhi, hèn nhát nhu nhược, không xứng đáng sống trên đời...

Lại nói thấy Phùng Vận gả cho Đại tướng quân nên mới trơ trẽn đến Tín Châu nhận con, mặt dày vô liêm sỉ, không đáng làm người.

Thao Dang

Từng lời nói như d.a.o cứa vào tim, khiến Phùng Kính Đình m.á.u xông lên đầu, nếu không dạy cho một bài học thì sống cũng như c.h.ế.t, nên ông ta trực tiếp lấy danh nghĩa sứ thần tìm đến.

"Tội danh phá hoại hòa nghị, chúng ta đều không đảm đương nổi, xin mời Bùi đại tướng quân ra đây, cùng ta đến trấn Minh Tuyền nghiệm thu nghị quán."

220- Đều là diệu kế.

Phùng Kính Đình đợi ở ngoài một khắc, mới có vệ sĩ đeo đao đến, sai người bày trà điểm tâm, mời ông ta vào hoa sảnh nghỉ ngơi.

"Đại nhân hãy tạm chờ, đợi đại tướng quân xử lý xong chính vụ tự khắc sẽ đến gặp."

Đến Tín Châu liền uống một bụng khí, Phùng Kính Đình sớm đã không nhịn nổi. Nhưng hiện tại đang ở trong quân doanh Bắc Ung, phần nào có chút sợ hãi, lại phải nén giận xuống, giả vờ làm kẻ sĩ nhã nhặn, bụng dạ rộng rãi, bình tĩnh vuốt râu ngồi xuống, nâng chén nhấp môi.

"Trà ngon."

Xuất thân từ gia tộc thế gia, ông ta rất thích làm ra vẻ phong nhã, nếm kỹ rồi lại nói: "Sắc nước trong veo, hậu vị ngọt ngào, không biết trà này tên gì, xuất xứ từ sơn phòng nào?"

Tả Trọng nhìn ông ta với ánh mắt kỳ lạ.

"Do phu nhân pha chế."

"Phu nhân?" Phùng Kính Đình hơi giật mình, "Vị phu nhân nào vậy?"

Tả Trọng đáp: "Tướng quân phu nhân."

Phùng Kính Đình lúc này mới nhận ra, Tả Trọng đang nói đến trưởng nữ của mình.

Ông ta cười một tiếng, không bình luận gì.

Dù không mấy tin tưởng nhưng cũng không nói gì thêm trước mặt Tả Trọng.

Loading...