Từ Nô Tỳ Đến Mẫu Nghi Thiên Hạ - Phần 51
Cập nhật lúc: 2025-02-21 13:24:59
Lượt xem: 304
"Phượng non trong trẻo hơn tiếng phượng già, thiếp tin chàng có thể làm được tốt hơn." Vả lại còn có thiếp hết sức giúp chàng.
Hoàng đế tuần du, Thái tử giám quốc, ta viết cho An Ca Nhi nhiều truyện ngắn, còn tìm họa sĩ vẽ tranh, làm thành từng cuốn sách nhỏ có hình.
Thái tử thấy cũng thích, ra lệnh cho người khắc in thành sách, phân phát đến các hiệu sách các nơi.
Đây cũng là điều ta muốn làm, chỉ là thân phận hiện tại của ta vẫn chưa thể trực tiếp ra lệnh, qua tay Thái tử thì lại khác.
Ngoài truyện tranh, ngựa gỗ và xe tập đi cùng các đồ chơi khác cũng dần dần phổ biến, không ai không biết, ta đã mang đến cho thế giới này nhiều thay đổi.
Hoàng đế gần như ngày nào cũng viết thư cho Thái tử, cũng gửi đặc sản các nơi về.
Trước đây ta còn tưởng vì mối quan hệ giữa Hoàng hậu và Quý phi mà quan hệ giữa Thái tử và Hoàng đế có chút căng thẳng, giờ mới biết mình nghĩ sai, cha con sao có thể thù hận, huống chi Thái tử còn là người thừa kế duy nhất.
Hoàng đế thỉnh thoảng cũng viết thư cho An Ca Nhi, gửi đồ chơi các nơi cho nó.
An Ca Nhi còn chưa biết chữ, những lá thư này chỉ là một hình thức lịch sự, nhưng trẻ con không hiểu những điều này, ngược lại chỉ mải mê với đồ chơi.
Quý phi cũng viết thư cho ta, nói rời khỏi hoàng cung trong lòng dễ chịu hơn nhiều, ta thường khuyên nàng ấy nhìn về phía trước, nàng ấy cũng nghe được đôi phần.
Lá thư cuối cùng của Quý phi, nói với ta rằng Hoàng đế muốn đi Giang Nam, nàng ấy không muốn đi nhưng cũng phải đi.
Thái hậu cũng ở Giang Nam, nếu không đi, e rằng sẽ bị thiên hạ chê trách bất hiếu.
Nửa tháng sau đó, Quý phi không còn thư từ gì nữa, trong lòng ta có linh cảm chẳng lành, cho đến khi Mậu Minh vội vã về nói Thái tử vì giận dữ quá độ mà đột nhiên ngất đi, trước khi ngất còn bảo ta đưa An Ca Nhi vào cung, ở bên cạnh hắn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/tu-no-ty-den-mau-nghi-thien-ha/phan-51.html.]
Cửa cung đã bị cấm quân bao vây, trong cung cũng đầy sát khí, nỗi bất an của ta càng thêm sâu đậm.
Thái tử vừa mới tỉnh lại từ cơn hôn mê, thái y vừa châm cứu xong, trong miệng vẫn còn ngậm nhân sâm.
"Các ngươi lui xuống trước đi, bế An Ca Nhi đến thiên điện nghỉ ngơi."
Trong điện chỉ còn lại ta với Thái tử, bàn tay run rẩy của hắn nắm lấy cánh tay ta, đầy mồ hôi lạnh, gần như nghiến răng nói: "Trên đời sao lại có kẻ ngu xuẩn độc ác như vậy, ngay trước mặt mấy vị quan quyến đ.â.m c.h.ế.t Hoàng tổ mẫu, sau khi thành sự lại tự sát tại chỗ..."
Quý phi công khai đ.â.m c.h.ế.t Thái hậu! Còn tự sát nữa!
Ta gần như không dám tin vào những gì mình nghe được, nhưng không ai dám bịa ra lời dối trá to lớn như vậy, đây quả thực là sự thật.
"Nàng có qua lại thư từ với Quý phi, nàng ấy có từng tiết lộ điều gì không?"
"Không hề, tất cả thư từ thiếp đều giữ lại, có thể giao cho Đại Lý Tự và Hình Bộ kiểm tra bất cứ lúc nào." Trong lời nói của Thái tử không có ý trách móc, nhưng ta vẫn không khỏi hoang mang, đ.â.m c.h.ế.t Thái hậu là tội tru di cửu tộc.
Thái tử dù không hài lòng với sự khống chế của Thái hậu, nhưng tình thân ruột thịt cũng khó mà cắt đứt, huống chi hắn từ nhỏ mất mẹ, được Thái hậu một tay nuôi dưỡng.
📍 Nếu thấy hay đừng ngại cho bọn mình một lượt theo dõi nhé!
📍 Ngoài ra, các bạn có thể theo dõi bọn mình trên FB: Cá Chép Ngắm Mưa • 鯉魚望雨 để không không bỏ lỡ những bộ truyện hấp dẫn!
Cung nhân đồn đại ta có nét giống Quý phi, ta với Quý phi lại vốn có giao tình, khi vào Phượng Tê cung bái kiến, còn nhận không ít lễ vật, quy cách vượt xa những gì Quý phi nên tặng cho Thái tử phi.
Nếu Thái tử trút giận lên ta, chỉ sợ nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng không rửa sạch, dù việc này ta không hề dính dáng chút nào, một khi hắn để bụng, ta và An Ca Nhi sẽ phải chịu họa không đâu.
"Trần thị hẳn là bị thất tâm phong, phạm bệnh điên! Hại phụ hoàng..."
"Trần thị nhiều năm không con, kiêu ngạo ngang ngược, vị trí Quý phi thực sự không xứng, phụ hoàng nâng đỡ nàng ta, nàng ta lại không có nửa phần tâm ý cảm ân, nữ tử trong thiên hạ nên lấy Trần thị làm điều sỉ nhục." Trước mặt Thái tử, ta chỉ có thể nói như vậy.