Vạn Thiên Y - Côn Bằng Bảo Thuật

Cập nhật lúc: 2025-04-19 16:17:40
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Lần đầu gặp ta đã biết ngươi không tầm thường, xuất thủ toàn lực đi, để ta lĩnh giáo sức mạnh của Vân gia"

Mạc Thiên Y cười khẽ, nàng cảm thấy trận chiến này chắc chắn sẽ rất thú vị. Vân Minh là người đầu tiên mang lại ấn tượng cho nàng ở thế giới này, một người tiểu nhị quản lý quán trọ nhỏ đầy thú vị.

Một tuần ở đây, dù phần lớn thời gian đều tu luyện nhưng nàng vẫn có thời gian nói chuyện với Vân Minh, biết hắn là người tốt, cũng là một cường giả rất mạnh.

Nếu Vân Kiều đã có tu vi Kim Đan cảnh hậu kỳ, thì Vân Minh chắc chắn phải cao hơn, thậm chí để cho nàng cảm nhận được một chút áp lực.

"Vậy xin quý khách chỉ bảo" Vân Minh ôm quyền nói.

Hắn hít thật sâu, huyết mạch trong cơ thể chậm rãi vận chuyển, xung quanh một luồng khí lưu thổi tà áo bay nhẹ, khí tức toả ra khiến Mạc Thiên Y ngay lập tức cảm nhận được, quả thực rất mạnh.

Kim Đan Cảnh viên mãn!

Ầm!

Vân Minh ra tay, trên người phát ra hàng trăm tia sáng chói mắt ngưng tụ thành một bộ chiến giáp, hắn nhanh như chớp lao tới, kiếm trong tay hiện lên ba đạo linh văn, lưỡi kiếm sắc bén c.h.é.m tới khiến không khí bị cắt lìa.

"Giết!"

Mạc Thiên Y bộc phát Lôi Âm sát, một chiêu trong Luyện Thiên kinh chuyên về sóng âm tấn công, nàng đánh tan chiêu kiếm của Vân Minh, thuận thế tung một cước đá bay hắn ta.

Keng!

Một thanh kiếm được rút ra, thân kiếm đỏ thẫm như máu, lưỡi kiếm nhỏ xuống từng giọt huyết dịch còn chưa khô mang theo khí tức tà ác đến cực độ.

Vân Minh kinh hãi, vội lùi lại xa khỏi thanh kiếm kia, tim hắn đập nhanh khi thấy từng giọt m.á.u chảy, cảm giác như mỗi một giọt m.á.u đó đều có hàng vạn tiếng hét đầy ma quỷ bên trong vậy.

Một khi bị dính lên người thì không dám tưởng tượng đến kết cục, hắn vừa tránh lé vừa thi triển linh thuật tấn công Mạc Thiên Y.

Sau một đá vừa rồi thì Vân Minh cũng biết không thể cận chiến với nàng, Mạc Thiên Y trải qua sinh tử c.h.é.m g.i.ế.c trong không gian chiến đấu, thân thể rèn luyện đến mức cực kì khủng khiếp, nếu đánh cận chiến chỉ có thua cuộc.

Kéo dãn khoảng cách, không ngừng dùng linh thuật tấn công tầm xa mới là phương pháp duy nhất. Vân Minh dựa vào thân pháp của mình, di chuyển bốn phía tấn công dồn dập, muốn hạn chế Mạc Thiên Y trong một khu vực.

"Lưu Ly Quang"

"Phi Tiên Thuật"

"Cuồng Phong Bão Tố"

...

Các loại linh thuật liên tục được đánh ra, Mạc Thiên Y bị dồn phải bị động phòng ngủ, nhưng nàng không gấp, kiếm trong tay lay động xé rách toàn bộ đòn tấn công của Vân Minh.

"Hahaha, đây là tất cả của ngươi sao, vậy trận này ngươi thua chắc rồi!"  Mạc Thiên Y cười nói

Đùng Đùng Đùng.

Ngay sau đó những tiếng nổ lớn vang lên, Luyện Thiên kinh dừng vận chuyển mà thay vào đó là Âm Dương Phù kinh. Mạc Thiên Y lần đầu sử dụng bộ công pháp này, muốn xem sức mạnh so với Luyện Thiên kinh cái nào hơn.

Một vòng tròn âm dương xuất hiện trong đôi mắt của nàng, hai khí Thái Âm và Thái Dương toả ra bao trùm lấy Mạc Thiên Y, một luồng khí tức cổ xưa lan tràn khiến cả thiên địa run rẩy.

Sau lưng nàng một mảnh đại dương rộng lớn vô biên hiện ra, mặt biển trào dâng toé lên đầy bọt nước, mỗi bọt nước đều là một cổ giới tàn phá tạo thành những con sóng vỗ vào nhau tan vỡ, bầu trời xám xịt rền vang tiếng sấm khiến lòng người rung động.

Đứng bên trong đại dương, Mạc Thiên Y lần đầu cảm nhận được sự bao la và đáng sợ của Âm Dương Phù kinh, có lẽ đây cũng chỉ là một góc của tảng băng sơn mà thôi.

Vân Minh cũng bị bao trùm lấy, hai người đứng trên mặt biển nhìn nhau, hắn giống như nàng đều cảm nhận được một sự đáng sợ, tận sâu huyết mạch bên trong đang run rẩy không ngừng.

Đột nhiên!

Trên mặt biển, hiện ra hai đạo tia sáng lạnh lẻo!

Thiên Địa lúc này cùng cái đôi mắt kia so sánh, đều giống như một hạt cát trong sa mạc, muối bỏ biển nhỏ bé vô cùng.

Vân Minh và Mạc Thiên Y đồng thời đưa ánh mắt nhìn chăm chú xuống dưới, một con quái vật khổng lồ dần dần lơ lửng hiện ra trên mặt biển, lộ ra chân dung, thân hình khổng lồ dài cả ngàn dặm, che khuất bầu trời, bao phủ tại toàn bộ biển cả.

"Đây...đây là yêu thú gì?"

Vân Minh lắp bắp vừa kinh hãi và ngạc nhiên, hắn kiến thức không ít, đọc rất nhiều sách cổ về thế giới tu tiên, nhưng chưa từng có một ghi chép gì về thứ đang xuất hiện cả.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./van-thien-y/con-bang-bao-thuat.html.]

Yêu thú kia hình dạng giống cá, trên lưng mọc ra lân phiến, thân hình to lớn không biết bao nhiêu dặm, thân mọc ra đôi cánh rất kì lạ.

Mạc Thiên Y nhíu mày, nàng đạt được Âm Dương Phù kinh truyền thừa, lập tức nhận ra đây là thần thú Côn Bằng trong truyền thuyết, vậy nơi nàng đang đứng chính là Bắc Minh hải.

Âm Dương Phù kinh giống với Luyện Thiên kinh, nó là một bộ kinh văn cổ xưa, trải qua nhiều đời chủ nhân tu luyện đã dung hợp rất nhiều đạo pháp với nhau. Đến đời của nàng, bộ kinh văn này đã có tổng cộng mười hai môn bảo thuật.

Trong đó có Côn Bằng bảo thuật!

Côn Bằng năm xưa đứng hàng Thập đại thần thú, bảo thuật của nó vô cùng cường đại, lại ẩn chứa chân nghĩa của âm dương khiến nó được xếp thứ ba trong mười hai môn bảo thuật thuộc Âm Dương Phù kinh.

"Vân Minh, ngươi lùi ra ngoài đi, nơi đây rất nguy hiểm!" Mạc Thiên Y khẽ nói, muốn bảo Vân Minh rời đi.

Vì nàng biết Côn Bằng bảo thuật chỉ người đạt được Âm Dương Phù kinh truyền thừa mới có thể học, những kẻ bên ngoài nếu cố gắng học ở đây nhất định gặp nguy hiểm, sẽ coi như kẻ cắp mà ra tay g.i.ế.c chết.

"Được!"

Vân Minh nhanh chóng lui ra ngoài, mặt biển lúc này mới yên tĩnh lại. Mạc Thiên Y ngồi xếp bằng, tâm trí dần chìm sâu vào dòng nước.

Ầm!

Một tiếng đồng vang lên, từ trong Bắc Minh hải vọt lên cả hàng ngàn hàng vạn ký hiệu, một nửa là ánh vàng xé rách cả hư không, còn một nửa là ánh đen như vực sâu đen ngòm, sắp xếp cùng với nhau.

Sau đó, toàn bộ ký hiệu bắt đầu hóa hình, leng keng leng keng, giống như là thanh âm kim loại vô cùng lạnh lẽo, cuối cùng nhanh chóng tổ hợp lại với nhau tạo thành một con Côn Bằng.

Đây là chí tôn cổ cầm, được mệnh danh là Vạn Yêu chi Sư, thời đại xa xưa từng có uy danh vang khắp thiên hạ vạn tộc, ngạo thị chư thần, trấn áp vạn tiên, uy nghiêm đến cực điểm.

Ào ào ào

Tiếng sóng biển nổi lên, toàn bộ ký hiệu tổ hợp lại rồi hóa thành một con cá màu đen thật lớn, quẫy đuôi bơi lội trong biển lớn, khuấy động đại dương tạo lên những con sóng cao khổng lồ.

Côn Bằng to lớn vô biên, bơi ngược dòng từ dưới mặt biển lao lên, thân thể to lớn khổng lồ hoá thành chim lớn, kim quang toả ra mang theo Thái Dương chi khí, mỗi lần đập cánh đều khiến tinh không nứt vỡ, bay xa ngàn dặm trời cao.

Trong lúc nhất thời, cả người Mạc Thiên Y cứng đờ, đây mới thật sự là thần thông hoàn mỹ, bảo thuật Côn Bằng được lặp lại, tâm trí nàng không ngừng diễn biến mô phỏng theo, trong nháy mắt cứ ngỡ thời gian đã trôi qua cả trăm nghìn năm vậy.

Nàng ngồi xếp bằng trong biển lớn, cả người như hoá đá được bao trùm bởi đạo pháp, Mạc Thiên Y chìm sâu vào cảnh ngộ đạo.

Từng luồng ký hiệu này tới luồng ký hiệu khác bay lượn như mưa ánh sáng, lúc hóa thành chim bằng, lúc lại hóa thành côn ngư, từ trong hư không bay lượn, diễn hoá đạo pháp.

Thời khắc này thiên địa nổ vang, thanh âm sóng biển không dứt, từng sợi khí hỗn độn bay lên, Bắc Minh hải được tiên khí bao trùm, đây đều là những quy tắc do thần thông cái thể này tạo ra.

Nó ẩn chứa quy tắc thiên địa, trong lúc diễn hoá tạo thành một dải ngân hà, hết tinh cầu này lại đến tinh cầu khổng lồ khác xuất hiện, bên trong ngân hà, Côn Bằng bơi lội, bay lượn khắp nơi, phát ra những tiếng nổ rền vang.

Bên trong đôi mắt con Côn Bằng, năm tháng vô tận không ngừng trôi qua, từ quá khứ đến tương lai, thương hải tang điền, muôn đời vạn kiếp, từ năm tháng xa xôi rồi từ từ biến mất.

Mạc Thiên Y nhìn kĩ lại, nàng thấy trong con ngươi của Côn Bằng là hình ảnh nhật nguyệt héo úa, ngân hà sụp đổ, thiên địa hủy diệt, hỗn độn diệt vong, không gì sống sót được.

"Không hổ là Thập đại thần thú!"

Năm xưa Côn Bằng đứng trong Thập đại thần thú, có một số người gọi bọn họ là Đại Hung, vì sức chiến đấu của bọn họ quá mạnh mẽ, thế gian khó tìm được kẻ chống lại, tại quá khứ cổ xưa từng là vô địch thế gian.

Mà bọn họ lại vô cùng cuồng bạo, một khi tức giận sẽ khiến thiên địa lật úp, vạn linh bị diệt. Vậy lên Thập đại thần thú còn có danh xưng Đại Hung!

Bảo thuật của những người này lưu lại được thế gian coi là truyền thừa vô địch, một khi đạt được sẽ nắm giữ sức mạnh có thể quét ngang đồng đại, đánh khắp thiên hạ không có đối thủ.

Mạc Thiên Y với mong muốn mạnh hơn, nàng tinh thần và ý chí đều tập trung vào tìm hiểu Côn Bằng bảo thuật, nhìn thẳng vào trong mảnh phù văn kia, rút lấy những đạo pháp vô thượng kia, thăm dò pháp môn chí cường.

Trong lúc nhất thời biển lớn khuấy động, bầu trời xám xịt, sóng biển cuộn trào, từng tiếng nổ vang như là sấm sét, một luồng khí tức mênh m.ô.n.g cuồn cuộn, chấn động càn khôn dần hạ xuống.

Đó là phù văn của Côn Bằng, nó tiến vào thân thể, khắc  chân nghĩa quan trọng nhất vào xương cốt, từng chữ từng chữ như dung hợp lại với m.á.u huyết của Mạc Thiên Y, giúp nàng nhanh chóng nắm vững môn bảo thuật này hơn.

Cuối cùng một tiếng chim hót vang lên, trong thiên địa như có một tia chớp đánh xuống, con Côn Bằng trong hư không kia hoàn toàn nổ tung hóa thành vô số phù văn, nhằm thẳng hướng Mạc Thiên Y rồi tổ hợp lại trên người nàng.

Ánh vàng lấp lánh vô cùng chói mắt, những ánh đen dần xuất hiện, từng sợi từng sợi hiện ở bên trong ánh vàng, hóa thành những lốm đốm đan xen nhau.

Đây là truyền thừa của Côn Bằng, toàn bộ không hề để sót lại chút nào, không phải diễn hoá hình ảnh trong hư trông mà hóa thành những ký hiệu hữu hình, toàn bộ khắc lên người Mạc Thiên Y, hoàn thành truyền thừa.

Lúc này, Mạc Thiên Y mở mắt ra, nàng như hóa thành một con Côn Bằng, giương cánh phá kích thiên địa, nhằm phía vực ngoại mà bay cao, đi vào bên trong vũ trụ mênh m.ô.n.g kia mà gầm vang.

Thời khắc này, một loại khí tức mênh m.ô.n.g như biển đang tràn ngập, đè ép cả chín tầng trời, nhấn chìm thiên địa. Mạc Thiên Y đứng dậy, nàng như một vị tiên vương phục sinh, uy nghiêm mà đáng sợ.

Loading...