Văn Võ Trong Triều Đều Nghe Thấy Tiếng Lòng Của Ta - Chương 124
Cập nhật lúc: 2024-11-24 21:33:51
Lượt xem: 25
Vì vậy, không có cách nào biện bác bằng cách “Ở điện thí, bản thân có mặt, chữ viết giống nhau, viết rất trôi chảy và không có dấu hiệu gian lận”.
Nhưng, lại có một quan viên nhảy ra nói: “Chữ viết trong khoa cử cố ý viết cho khảo quan xem, khác với bình thường cũng là chuyện bình thường.”
Sau đó, lại có một quan viên nhảy ra: “Lỡ đâu Hứa Tư Vụ biết viết chữ bằng tay trái thì sao!”
Thái tôn đã nghĩ đến chuyện này sẽ gặp không ít trở ngại, dù sao người bình thường cũng sẽ không thừa nhận mình gian lận khoa cử, huống chi hắn cũng không có bằng chứng mang tính quyết định, chỉ có thể dựa vào thái độ của Hoàng đế và một số suy đoán để khiến Hứa Yên Miểu thân bại danh liệt.
Nói theo cách hiện đại chính là, dù không có hình ảnh chứng minh người này phạm tội, cũng không có DNA, dấu vân tay vân vân để đưa ra bằng chứng xác thực, nhưng chỉ cần hình thành chuỗi bằng chứng, là có thể kết tội.
Vì vậy, hắn vốn định dùng việc làm loạn hậu cung để gây ra ác cảm của Hoàng đế, sau đó lại tung ra chuyện gian lận khoa cử, như vậy, trong trường hợp Hoàng đế đã có thành kiến về nhân phẩm của người này, thì dù bằng chứng không hoàn toàn đầy đủ, đối phương cũng rất khó thoát khỏi kiếp nạn.
Nhưng!!!
Thái tôn không ngờ trở ngại lại lớn đến mức này!
Hứa Yên Miểu chỉ là một tiểu quan cửu phẩm thôi mà! Tại sao hết quan viên này đến quan viên khác lại nhảy ra nói giúp hắn!
Bản thân Hứa Yên Miểu còn chưa phản bác lại đâu!
[A, cái này…]
Hứa Yên Miểu có chút đau đầu.
Lý do hắn nhập vào thân thể của nguyên thân, là do hệ thống đã giao dịch với nguyên thân —— hệ thống nói, bọn họ là công ty đàng hoàng, không làm ăn kiểu ép mua ép bán.
Trước đó, nguyên thân trước tiên được đặc cách cử nhân, sau đó thi rớt lại may mắn gặp đúng lúc chính sách thay đổi nên có thể trực tiếp vào Quốc tử giám, vào Quốc tử giám rồi lại may mắn gặp đúng lúc Lại bộ thiếu người, lại thành công làm một tiểu quan kinh chức như Binh Bộ Tư Vụ.
Có thể ở lại kinh thành, điều này tốt hơn nhiều so với những người thi cử rớt khác hoặc làm phủ tá hoặc làm quan chính ở châu huyện hoặc làm giáo chức.
Những chuyện này liên tiếp xảy ra trong vòng nửa năm, lần nào cũng may mắn hơn lần trước, lần nào cũng kích động hơn lần trước, kích động đến kích động, nguyên thân vì quá mức hưng phấn mà chết.
Một ngày tốt lành
Sau đó, oán khí mạnh mẽ đã thu hút hệ thống.
Ví dụ như: “Ta vì thi công chức mà vất vả chuẩn bị nhiều năm, cuối cùng cũng được lên bờ, lại còn là bộ ngành trung ương nữa chứ, ta vậy mà lại c.h.ế.t đột ngột như vậy! Ta không cam lòng!!!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./van-vo-trong-trieu-deu-nghe-thay-tieng-long-cua-ta/chuong-124.html.]
Hắn biết mình không thể sống lại cũng không sao, hắn tha thiết mong Hứa Yên Miểu có thể giúp hắn ở lại vị trí đó ít nhất một thời gian, nếu không hắn rất đau lòng.
[Ta phải biện bạch như thế nào đây? Nói ta trước đó bị u mê trong bụng mẹ, hành sự mê muội, đột nhiên một ngày linh đài sáng tỏ, nhưng từ chữ viết đến thói quen sinh hoạt đến giọng điệu đều khác với trước kia? Lý do vô lý như vậy thật sự sẽ có người tin sao?]
Quần thần Đại Hạ: “!!!”
Chúng ta tin!
Ngươi mau nói đi! Cho chúng ta một cơ hội để tin tưởng! Chúng ta đã chuẩn bị sẵn sàng để tin rồi!
Thái tôn vẫn đang ở dưới cao giọng: “Nếu không! Hãy để Hứa Yên Miểu viết thử là biết ngay! Nếu hắn có thể viết ra chữ viết giống nhau, thì chính là ta vu cáo! Ta còn thu thập chữ viết tay phải do hắn tự tay viết gần đây, hoàn toàn trùng khớp với tờ giấy!”
“Hơn nữa!” Giọng điệu Thái tôn sục sôi: “Hắn ngay cả "Hữu bằng tự viễn phương lai, bất diệc lạc hồ" cũng đọc sai! Lại đọc thành "Hữu bằng tự viễn phương lai, tuy viễn tất tru". Xin hỏi, người như vậy, làm sao có thể vượt qua khoa khảo cùng hương thí, hội thí! Nhất định là có người thi hộ!”
Chuyện này, là do Thái tôn vô tình nghe được cuộc trò chuyện giữa Quyền Ứng Chương và người khác khi nói về Hứa Yên Miểu mới biết được.
Dù sao trường thi khoa cử cũng không có cái gì giám sát, hắn nói là thi hộ thì chính là thi hộ.
[A, xong đời.]
Hứa Yên Miểu buồn bã nghĩ.
Tứ thư ngũ kinh gì đó, hắn thật sự không biết đọc. Hơn nữa, sau khi làm Binh Bộ Tư Vụ, công việc cũng không dùng đến những thứ này, nếu không hắn đã sớm lấy tinh thần đối phó với kỳ thi đại học ra mà học thuộc lòng rồi.
[Không có cách nào giải thích, xem ra chỉ có thể chờ c.h.ế.t thôi.]
Đậu móe đừng mà!!!
Lão Hoàng Đế và bách quan đồng tử rung chuyển.
Ngươi c.h.ế.t rồi chúng ta sống sao!
Công Bộ Thượng Thư tim suýt ngừng đập, trực tiếp đứng ra: “Thái tôn điện hạ có bằng chứng thi hộ của hắn không? Đừng nên vu khống người tốt.”
Thái tôn gần như trừng mắt.
Tên Hứa Yên Miểu này rốt cuộc có lai lịch gì! Những quan viên chủ khảo khoa cử đứng ra nói giúp hắn thì hắn ta không bất ngờ là vì liên quan đến lợi ích, nhưng ngươi là một Công Bộ Thượng Thư đường đường chính nhị phẩm lại nói giúp một Binh Bộ Tư Vụ cửu phẩm?!