Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Văn Võ Trong Triều Đều Nghe Thấy Tiếng Lòng Của Ta - Chương 132

Cập nhật lúc: 2024-11-25 22:09:52
Lượt xem: 25

 

Sắc mặt các quan địa phương trở nên hoảng sợ.

Bệ hạ ngoài việc nói muốn tuần du Cửu Châu, còn đặc biệt nói đã cho Cẩm Y Vệ đi thông báo cho các phó quan của các châu phủ, sau khi làm việc xong năm, trước tiên để bọn họ thay thế.

Đây là làm gì! Rõ ràng là muốn kiểm tra đột xuất, xem tình hình trị vì của bọn họ như thế nào! Xem có tham ô, ức h.i.ế.p dân lành hay không?

Còn cố ý nói trong đại triều hội, rõ ràng là không muốn bọn họ thông báo trước.

Nói cũng không sai, Lão Hoàng Đế chính là có ý nghĩ này. Ông ta nói, đã nhân lúc người đông đủ rồi, chọn ra một số quan viên ở lại kinh thành, các quan viên khác trực tiếp chuẩn bị xuất phát tại chỗ đi.

Cái gì? Quá mệt mỏi? Trẫm là hoàng đế, đã sáu mươi mấy tuổi rồi, cũng không thấy mệt, các ngươi nói mệt cái gì!

Thái tử: Đúng vậy! Đúng vậy!

Thái tử kiên quyết bày tỏ sự tán thành, hơn nữa: “Bệ hạ! Thần xin đi theo! Thần xin đi theo bên cạnh Bệ hạ, cảm nhận sự hun đúc khi Bệ hạ làm việc! Còn việc giám quốc, có Thừa tướng là được rồi!”

[Oa! Có chuyện liền bán cữu cữu! Thì ra Thái Tôn học theo ngươi!]

Cữu cữu của Thái tử—— Đậu Thừa tướng: “???”

Thái tử, ngươi đúng là cháu trai tốt của ta.

Một ngày tốt lành

Lão Hoàng Đế không nghĩ nhiều, dù sao có người trông nhà là được.

“Được. Thái tử đi theo, Thừa tướng ở lại.”

Các quan cấp thấp không mong mình có thể phát biểu ý kiến, nhưng các đại thần nhị phẩm nhìn nhau, đều nhìn thấy sự quyết tâm trong mắt đối phương.

Hiểu rồi, danh ngạch có hạn, đạp đối phương xuống ta liền có thể đi!

Binh Bộ Thượng thư vung tay áo: “Bệ hạ! Công Bộ cần thiết kế phường mới, Hộ Bộ cần nắm chắc số lượng tiền lương tiêu hao trong đó, Binh Bộ tạm thời không có việc gì lớn, khẩn cầu Bệ hạ ban ân, cho phép thần đi theo.”

[Oa, ra tay chính là chiêu hiểm! Chiêu nào cũng thấy máu! Đúng là kẻ tâm ngoan thủ lạt!]

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./van-vo-trong-trieu-deu-nghe-thay-tieng-long-cua-ta/chuong-132.html.]

Mặt Công Bộ Thượng thư xịu xuống.

Hứa Yên Miểu nói đúng, đám người hành binh đúng là âm hiểm!

“Bệ hạ! Phường mới quả thực quan trọng, nhưng có Thị lang giám sát là được rồi. Thần đi theo Bệ hạ tuần du, có thể thị sát tình hình xây dựng đập lớn ở các nơi, xem xét kho lương có cần sửa chữa hay không, còn có thủy lợi, đồn điền, giao thông…”

“Nhưng Hộ bộ lại khác, Hộ bộ có các nguồn thu từ sai dịch, phu trạm, dịch trạm…, nào là tiền sai dịch, tiền ngựa, tiền than củi, tiền phu khuân vác, tiền dịch trạm… Những khoản tiền này, Hộ bộ Thượng thư không ở lại kinh thành ngày ngày kiểm kê, làm sao có thể yên tâm! Chẳng lẽ lại đem tài vật đưa đến hành tại sao? Lỡ như mất trên đường thì làm thế nào?”

Hộ bộ Thượng thư: “Ngươi!”

[Đấu đá! Đấu đá cao cấp! Còn Hộ bộ thì sao! Cứ để mặc Binh bộ chơi xỏ như vậy sao?]

Hộ bộ Thượng thư: “Nếu Bệ hạ cho rằng thần nên đi, thần sẽ đi, nếu cho rằng thần nên ở lại kinh thành, trấn giữ hậu cần, thần vui lòng tuân mệnh. Chỉ có một điều, Bệ hạ, nay là ngày Nguyên đán, không ít vụ án từ các nơi chuyển đến giao cho Hình bộ, kiện tụng quân dân đất kinh sư, các vụ án khó từ các châu phủ chuyển lên, đều đang chờ Hình bộ mười ba ty xử lý, đặc biệt còn có thể xuất hiện trường hợp quân dân địa phương vượt quan đến kinh sư kêu oan, nếu Hình bộ rời kinh hết, những quân dân địa phương vất vả tìm đến chẳng phải sẽ rơi vào tuyệt vọng sao?”

Hình bộ Thượng thư nóng mắt.

Sao hắn ta đánh ngươi, ngươi lại đánh ta!

Rồi Hình bộ Thượng thư cũng lên tiếng.

Tiếp đó, các quan lớn nhỏ thật sự được mở rộng tầm mắt, nhất là các võ quan từ địa phương đến, mắt đều trợn tròn.

Các ngươi, văn quan triều đình, mỗi người đều chơi ba mươi sáu kế trơn tru như vậy sao!

Ngay cả mỹ nhân kế cũng dùng ra…

Lễ bộ Thượng thư: “Các ngươi đều định để Thượng thư của bộ mình ở lại kinh thành làm việc, có việc quan trọng thì sai người cưỡi ngựa nhanh chóng đưa đến làm việc tại chỗ, Lễ bộ bên này lại không được, Lễ bộ Thị lang là cánh tay phải của ta, mọi việc đều không thể thiếu hắn, hoặc là Thượng thư và Thị lang cùng ở lại kinh sư, hoặc là cùng đi theo.”

Còn công vụ, trong trường hợp mang theo văn võ bá quan cùng di chuyển làm việc như thế này, công vụ sẽ được đưa đến tay Hoàng thượng và các quan thông qua trạm dịch.

[Hiểu rồi, không bán lẻ, chỉ bán sỉ。]

Vị Đại tướng quân đang ngủ gật bỗng giật mình: “Bệ hạ! Thần cho rằng lần xuất hành này là chưa từng có tiền lệ trong triều, mọi việc lễ nghi đều cần Thượng thư coi sóc, Lễ bộ đi theo là điều nhất định không thể thiếu!”

Từ khi Đại tướng quân buông xuôi nói thẳng mình ngủ với Lễ bộ Thị lang trước mặt mọi người, hai người dứt khoát công khai chuyện mình xuất quỹ, những nơi khác không biết, nhưng ít nhất ở kinh sư này, ai cũng hiểu rõ quan hệ của hai người. 

Loading...