Văn Võ Trong Triều Đều Nghe Thấy Tiếng Lòng Của Ta - Chương 489

Cập nhật lúc: 2025-04-19 16:36:29
Lượt xem: 20

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2fxtBlY6PS

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mặt chàng trai trẻ đỏ lên: "Mười một con ạ."

"Ngươi ở đó bảy ngày mà ăn hết mười một con gà?!" Lão Hoàng đế bất giác cao giọng.

Hứa Yên Miểu cố gắng biện bạch: "Đâu phải chỉ một mình thần ăn."

Một ngày tốt lành

Lão Hoàng đế hết sức tiếc rẻ: "Thế cũng nhiều lắm rồi! Gần như mỗi ngày hai con gà... Cho dù là gà chuyên nuôi cho quan viên ăn, các ngươi cũng không thể ăn nhiều như vậy!"

Hứa Yên Miểu phân bua: "Gà ở Phúc Kiến nuôi ngon quá Bệ hạ ạ. Gà gầy thì thịt khô, béo quá thì lại nhạt vị. Nghe nói gà ở Võ Định nuôi vừa béo vừa đậm đà, nên họ đã cố tình cử người đến Võ Định học hỏi. Gà nuôi ra ngon hơn hẳn những nơi khác."

Lão Hoàng đế cười một tiếng, nói thẳng không kiêng dè: "Ngươi đã ăn gà ở mấy nơi rồi mà dám nói mạnh miệng như vậy."

Hứa Yên Miểu ngoan ngoãn kính cẩn đáp: "Bệ hạ nói phải ạ."

Nhưng tiếng lòng của hắn thì đang oang oang: [Dù sao cũng nhiều hơn ngài! Gà ăn mày ở Thường Thục, gà tần Đức Châu, gà hấp muối Quảng Đông, gà Đông An Hồ Nam, gà vị lạ Tứ Xuyên, à, còn có gà rán tám miếng Sơn Đông nữa, thần đều ăn cả rồi!]

[Ngài mới chỉ ăn gà ăn mày và gà hấp muối thôi!]

Lão Hoàng đế tức tối nghĩ thầm: Thì đã sao! Trẫm có thích ăn gà đâu!

Với lại!

Hứa Yên Miểu ngươi lại dám chặn họng Trẫm trong lòng! Có giỏi thì nói thẳng ra trước mặt đi! Kẻ nào dám chỉ trích thẳng mặt quả nhân, sẽ được thưởng lớn!

Lão Hoàng đế nói: "Hứa Yên Miểu, ngươi có từng nghĩ, để nuôi được một con gà béo thì khó khăn đến nhường nào không? Thứ mà các ngươi ăn một hơi hết sạch, có thể là con gà béo duy nhất trong mười con mà người ta phải nuôi rất lâu mới được đấy!"

Hứa Yên Miểu hạ thấp giọng: "Thiến đi là được ạ."

Lão Hoàng đế: "Cái gì?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./van-vo-trong-trieu-deu-nghe-thay-tieng-long-cua-ta/chuong-489.html.]

Hứa Yên Miểu: "Thiến đi thì nó sẽ ra sức lớn thịt thôi ạ."

Lão Hoàng đế: "Còn thiến được nữa à? Thiến gà trống?"

Hứa Yên Miểu: "Theo lời một vị sắc phu ở Phúc Kiến, gà trống gà mái đều thiến được, nhưng gà mái cần kỹ thuật cao hơn. Kỹ thuật này trước đây chỉ có người Võ Định mới biết."

Lão Hoàng đế mừng rỡ ra mặt: "Bảo họ dạy cho toàn dân đi! Tay nghề có thể khiến gà lớn thịt, sao lại có thể giấu giấu giếm giếm được!"

Các kinh quan đã quen với cảnh này. Còn quan địa phương và các quan viên đã về hưu thì đều kinh ngạc, tựa như thấy một con cá heo vọt lên khỏi mặt nước, thân mình lấp lánh ánh nước, vô cùng thu hút ánh nhìn.

Đây... đây chính là đãi ngộ của sủng thần ư!

Trong thời khắc trang nghiêm thế này, ngay sau khi Hoàng đế vừa mới g.i.ế.c người xong đã bảo hắn "cút" qua, mà vẫn có thể cười đùa giận mắng, trò chuyện rôm rả với Hoàng đế như vậy!

Máu trên sư tử đá ở cổng còn chưa khô đâu đấy!

Các kinh quan: "..."

Thật ra thì, vị sủng thần gan to bằng trời trong mắt quý vị, hiện giờ đang nghĩ: [Xong! Đúng là không hổ danh ta, thế này mà cũng dỗ được Lão Hoàng đế vui vẻ!]

[Mặc dù hình như có hơi khác so với dự tính của ta?]

[Ta còn tưởng sau khi nói xong chuyện con gà, Lão Hoàng đế sẽ hỏi ta sao lại nghĩ đến gà, rồi ta sẽ nói ta chỉ hơi hồ đồ trong chuyện này, từ đó khiến Lão Hoàng đế nghi ngờ kẻ mật báo, cho rằng ta bị vu oan giá họa, thế là ta có thể thoát nạn thành công rồi!]

Lão Hoàng đế dở khóc dở cười: "Ngươi lại đây!"

Thế này mà cũng bảo không lăn lộn quan trường vô ích ư!

Loading...