Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Vết Thương Của Tình Yêu - Chương 17

Cập nhật lúc: 2024-11-18 21:47:04
Lượt xem: 2

Xung quanh đầy mùi thuốc, cô cố mở to mắt ra xem đây là đâu nhưng phía trước mặt cô ánh sáng chỉ yếu ớt, cảnh vật xung quanh mờ ảo chẳng thấy rõ được gì?

Hạ Vân hốt hoảng, đưa hai tay lên định dụi mắt thì bên cạnh ba cô lập tức ngăn lại.

-Hạ Vân may quá cuối cùng con cũng tỉnh rồi.

Nghe tiếng ba, cảm giác yên tâm trỗi dậy, Hạ Vân hạ tay xuống sau đó trả lời ba

-Con…con chưa c.h.ế.t hả ba…còn Bin…Bin sau rồi hả ba?.

Nhắc đến Bin Hạ Vân lại thêm kích động, cô nhớ lúc đó có một chiếc xe điên tông vào xe cô và rồi tất cả ngất đi.

-Bin không sao, chỉ là bệnh tim thằng bé tái phát nên y tá đang chăm sóc. Con sao rồi Đình, có thấy khó chịu ở đâu không?

Nghe ba nói Hạ Vân cũng có chút yên tâm về Bin, còn cô, hình như đôi mắt cô đang có vấn đề thì phải, nhưng để ba không lo lắng cô chỉ đành nói dối ba rằng mình không sao!

Hạ Vân ra viện 10 ngày sau đó. Bác sĩ nói đầu cô bị va đập mạnh, m.á.u bầm tụ trong não nên đôi mắt cũng bị ảnh hưởng một phần. Nếu không phẩu thuật để lâu sẽ có nguy cơ bị mù vĩnh viễn.

Nhưng chi phí phẩu thuật quá cao, Bin hiện tại đang nằm viện nên Hạ Vân không thể phẩu thuật trong lúc này được.

Với đôi mắt vốn dĩ đã bị cận, bây giờ ảnh hưởng m.á.u bầm nên mờ đi, Hạ Vân cô hiện tại không thể viết truyện được nửa.

Lang thang trên đường phố với tâm trạng cực kỳ tồi tệ, cũng may mắn mắt cô chỉ mờ chứ không phải không nhìn thấy hẳn, chứ nếu không Hạ Vân cũng không biết mình phải làm sao đây nữa vì sau lưng cô còn có cha già và con nhỏ đang cần cô chăm sóc.

Ánh đèn đường chói thẳng vào mắt khiến cho Hạ Vân khó chịu, bước chân cô loạng choạng sắp ngã, đằng trước lại có xe đẩy hàng đang vội tới. Hạ Vân vội vã né tránh, nhưng càng vội cô lại trượt chân vấp ngã.

Hạ Vân theo phản xạ đưa hai tay lên đỡ vì cô nghĩ kiểu gì xe đẩy hàng cũng sẽ đụng trúng mình, hàng hóa sẽ rơi xuống đè lên cô.

Nhưng mấy phút trôi qua vẫn im ắng lạ thường, cô vẫn bình an chẳng chuyện chi cả.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./vet-thuong-cua-tinh-yeu/chuong-17.html.]

Từ từ mở mắt dưới ánh sáng mờ ảo một đôi giày da màu đen bóng lưỡng dừng ở trước mặt Hạ Vân.

Cô ngẩng đầu lên nhìn người trước mặt. Trong tính tắc thời gian như đông đặc, dù đôi mắt đã không còn thấy rõ nhưng người trước mặt mặc tây trang đeo giày da này không khó để Hạ Vân nhận ra.

Vân Giang Hà

Tay anh đỡ lấy xe đẩy hàng sắp đổ, mày hơi nhíu đầy vẻ không kiên nhẫn.

-Cô không thấy đường à?

Hạ Vân nghe rõ những lời anh lạnh lùng vừa nói với cô.

Cũng thấy người đẩy xe hàng bên cạnh đang sợ hãi, không ngừng nói lời xin lỗi sau đó vội đẩy xe sang hướng khác rời đi. Có lẽ anh ta đẩy xe hàng cao chất đống nên không thấy cô. Cứ ngỡ do anh ta đụng nên cô mới té…

-Cảm ơn anh.

Hạ Vân vội vàng đứng dậy cũng là lúc Giang Hà phủi phủi hai bàn tay anh sau đó đút vào túi.

Sau cặp kính màu lạnh ấy, là đôi mắt nhìn cô như không hề quen thuộc

-Chỗ này là công ty tôi, tiện tay không muốn phiền phức. Vậy thôi.

Giang Hà nói xong, xoay người rời đi không hề lưu luyến. Lúc này Hạ Vân mới chậm rãi nhìn theo bóng dáng anh. Anh về nước từ khi nào cô cũng không hay biết, hôm nay gặp lại anh vẫn như xưa, vẫn đẹp trai ngời ngời đầy khí chất của người thừa kế của Vân Gia. Chỉ là đối với cô ánh mắt anh hiện tại là lạnh lùnh vĩnh cửu xem cô như người dưng không hề quen biết. Chắc anh hận cô lắm. Nhưng không sao miển là thấy anh vẫn được bình an, thì cô có sao cô vẫn chấp nhận.

Trước mắt Hạ Vân là một tòa nhà to lớn. Dãy chữ nỗi hiện ra trước mắt là chi nhánh công ty LX lừng danh.

Cả đêm đó sau khi gặp Giang Hà Hạ Vân chẳng thể nào ngủ được, cứ nhắm mắt lại trong đầu cô chỉ toàn hiện ra hình ảnh của anh. Cứ thế cô lại đau lòng rồi khóc. Đôi mắt cũng vì thế vô tình chịu thêm đã kích.

Nếu không phải năm đó mẹ Giang Hà ép buộc cô phải chia tay anh thì có lẽ bây giờ giữa Giang Hà và cô sẽ không phải đối diện nhau bằng ánh mắt đầy lạnh lùng như vậy, nhưng cũng không thể trách mẹ Giang Hà được, lỗi cũng ở do cô, nếu như Hạ Vân cô giàu thì mọi chuyện đã khác.

Loading...