Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Vết Thương Của Tình Yêu - Chương 48

Cập nhật lúc: 2024-11-18 21:49:11
Lượt xem: 2

Bà Hà ngồi trên bộ sopha đắc tiền, bà bắt chéo chân, chiếc váy ngủ xẻ cao lộ ra đôi chân dài miên man trắng muốt. Bà ta cau mày nhìn Giang Hà như thể đang không biết đã sảy ra chuyện gì với Giang Hà mà tỏ thái độ ngạc nhiên hỏi

-Giang Hà con đang hỏi người nào hả? Mẹ không hiểu ý con?

Một bầu không khí lạnh lẽo bao trùm khắp căn phòng, Giang Hà khẽ nhếch miệng, cười như không cười. Anh từng bước đi tới cầm con d.a.o trên tay mình đặt lên cổ bà Hà.

Giọng anh như có như không khẽ khom sát vào mặt người đàn bà thâm độc đang co rúm run rẩy dưới con d.a.o sáng loáng trong tay anh

-Đầu bà được gắn trên cổ cũng lâu rồi nên bà quên luôn rằng ngoại trừ tất cả những người theo phe bà thì vẫn còn ngoại lệ là tôi?

-Giang Hà con đang nói gì thế hả? Mẹ là mẹ của con đấy?

-Mẹ? Bà nghĩ tôi vẫn là một thằng nhóc lên ba, yếu đuối và bệnh tật chẳng hiểu gì để bà mãi khống chế đúng không?

-Giang Hà, mẹ… .mẹ…

Bà Hà run đến mức sắc mặt trắng bệch , liếc nhìn Giang Hà cũng không dám nhìn trực tiếp. Lúc trước đây Giang Hà ngoan và nghe lời bà bao nhiêu thì bây giờ Giang Hà lại tàn nhẫn bấy nhiêu, bà Hà đâu phải không nghe về việc Giang Hà ra tay tàn độc với những người dám chống lại mình, thế nên giờ phút này để giữ lại cái mạng bà Hà cũng đành phải là hạ mình trước Giang Hà.

Đôi môi đỏ thẫm của bà Hà lắp bắp mãi mới thành câu

-Con mau lấy cái d.a.o ra khỏi cổ mẹ được hay không? Lấy d.a.o ra đi rồi chúng ta từ từ nói ?

-Một là ăn dao, hai là thả người?

-Được được rồi. Mẹ thả mẹ thả?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./vet-thuong-cua-tinh-yeu/chuong-48.html.]

Vừa nói bà Hà vừa run run đưa tay nắm chặt chiếc điện thoại gọi cho ai đó rồi lớn tiếng kêu thả người. Mặc dù thâm tâm là đang rất muốn giet c.h.ế.t Giang Hà cho đỡ chướng mắt.

Giang Hà nhếch môi nhìn bà ta, sau đó thu lại con dao, trước khi rời đi anh còn thẳng chân đạp mạnh cái bàn kính trước mặt để dằn mắt bà Hà vì chuyện phiền phức vừa rồi của bà ta gây ra.

Chiếc bàn vì Giang Hà dùng lực mạnh, khi anh vừa bước ra khỏi bật cửa trong phòng đã vang lên tiếng đỗ vỡ rất lớn khiến tất thảy mọi người đều sợ đến mất hồn. Bà Hà thụt lùi chân tránh né sau đó ngã nhào ra luôn nền nhà. Bên trên ông Thịnh đang ngủ ngon, nghe được tiếng động lập tức khoác áo đi xuống nhà. Nhìn thấy bà Hà run rẩy sợ hãi ông vội bước tới vòng tay ôm lấy bà vỗ về một lúc lâu đến khi bà đã ổn định tinh thần, nhịp tim trong lồng n.g.ự.c đã ổn định ông mới chậm rãi lên tiếng hỏi rõ ngọn nghành mọi chuyện đã sảy ra.

Sau khi Giang Hà quay lại bệnh viện thì đã nhận được tin con trai của Hạ Vân được đưa về, nhưng người y tá bắt đi đã tự tử nên không điều tra ra được gì cả, nhưng vốn dĩ Giang Hà đã hiểu ai đứng đằng sau nên anh cũng không vội gì mà điều tra. Vì với anh công cuộc dọn đường vẫn còn ở phía trước. Sự việc hôm nay nếu như không phải vì giọt lệ của Hạ Vân khiến anh bận lòng thì chắc chắn anh cũng không việc gì phải nhún tay vào cứu thằng nghiệp chủng ấy.

Thế nhưng có một điều không may mà anh không lường trước được đó là tên tài xế chở con trai Hạ Vân quay về bệnh viện thì đột ngột gặp tai nạn. Mặc dù không thiệt hại về người thế nhưng con của Hạ Vân đầu bị va mạnh vào xe nên hiện giờ lại tiếp tục đưa vào cấp cứu.

-Người nhà bé Bin đâu ạ?

Nữ bác sĩ từ phòng cấp cứu đi ra, nét mặt vô cùng căng thẳng nhìn vào những người đang có mặt rồi hỏi lớn

-Là tôi, tôi là mẹ của Bin, bác sĩ con trai tôi sao rồi ạ?

Hạ Vân lập tức đi lại phía bác sĩ rồi lên tiếng trả lời, vừa hay Đăng Khôi cũng hớt hãi chạy đến, anh không nhìn thấy Giang Hà đang đứng phía ngoài theo dõi, nên đi tới Hạ Vân cũng tiện tay đỡ lấy eo cô khi cả người Hạ Vân bây giờ không còn chút sức lực.

-Bệnh nhân mất nhiều máu, lại mang trong mình căn bệnh tim, hiện tại tiên lượng rất xấu nhưng lại là nhóm m.á.u RH- nên bệnh viện không có sẵn. Người nhà ai có cùng nhóm m.á.u với bệnh nhân thì đi cùng tôi vào thử m.á.u nha.

Nghe thông báo tình hình của thằng bé, trống n.g.ự.c Giang Hà vô thức đập mạnh liên hồi, trong lòng anh không giấu được nghi hoặc đang hiện ra, nhóm máu, bệnh tim, đều trùng khớp với anh.

Giang Hà cau mày ngờ vực, từng bước đi tới định hỏi Hạ Vân cho ra lẽ thế nhưng khi Giang Hà chỉ bước được 3 bước thì lập tức phải khựng lại khi bên phía đó bất ngờ anh nghe được Đăng Khôi lên tiếng

-Nhóm m.á.u Rh, tôi có!

Loading...