Vợ Ảnh đế là Paparazzi - Chương 121
Cập nhật lúc: 2024-07-23 17:44:56
Lượt xem: 384
Chương 121. -
---
Kim Nhất Phàm:???
Trong lòng Kim Nhất Phàm rất tức giận.
Hiện tại tôi đang bị vu khống là đạo nhạc, bị toàn mạng bôi đen!
Những người này không biết sao? Còn bắt ông đây phải làm bài tập!
À, hơn nữa, gần đây đầu bếp về quê, vì Tạ Tri Hành không biết nấu cơm, nên còn muốn cậu học nấu ăn!
Họ có phải người nhà không đây?
Họ không phải là con người! Nhưng Kim Nhất Phàm không muốn nói ra, không muốn làm mình mất mặt trước người nhà.
Vì vậy chỉ trong hai tháng nghỉ hè, cậu vừa đang học kiến thức vừa học nấu ăn!
Rất khổ cực!
DTV
Trong khoảng thời gian này cậu quá bận rộn, chỉ cần rảnh rỗi thì Tạ Tri Hành sẽ nghĩ đến đủ loại chuyện cho cậu làm.
Anh họ không có việc gì làm nhàn rỗi đến sắp mốc cả người nên đến để tra tấn Kim Nhất Phàm!
Làm mỗi ngày cậu đều rất bận rộn.
Dần dần, Kim Nhất Phàm quên mất chuyện đạo nhạc.
Cho đến ngày hôm đó, cậu xé sách bài tập cấp ba, định trèo tường đến quán Internet để chơi trò chơi.
Đúng lúc nghe được,Tạ Tri Hành nói chuyện với Tạ Tân Dao ở trong sân.
Trong giọng nói của Tạ Tân Dao đầy lo lắng:
"Nhất Phàm vẫn còn buồn về chuyện cuộc thi sao?"
Tạ Tri Hành an ủi:
"Mỗi buổi tối em ấy vừa nằm xuống giường đã ngủ ngay, đâu có thời gian suy nghĩ chuyện khác?"
Tạ Tân Dao thở dài:
“Cô cảm thấy tiếc cho cháu.
Cơ hội để đóng phim của đạo diễn Lý tốt như vậy mà cháu không đi thử, lại ở nhà với Nhất Phàm..."
Tạ Tri Hành vỗ vai Tạ Tân Dao:
“Cô, Nhất Phàm là em trai cháu, đây là những việc cháu nên làm.
Cháu sẽ nhờ người điều tra lại chuyện của Nhất Phàm, xem có bằng chứng nào chứng minh nó không sao chép hay không.
Cháu nghĩ một thời gian nữa em ấy sẽ ổn thôi.”
Kim Nhất Phàm vốn đang trèo tường đột nhiên dừng lại.
Đột nhiên hốc mắt ướt đẫm.
Thì ra không phải bọn họ không biết, bọn họ chỉ đang giả vờ không biết.
Mỗi người đều dùng cách của mình để giúp cậu thoát khỏi làn sương mù kia.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./vo-anh-de-la-paparazzi/chuong-121.html.]
Họ thậm chí không cần hỏi:
“Con có đạo nhạc không?".
Bởi vì trong suy nghĩ của bọn họ, cậu sẽ không bao giờ làm việc đó.
Suy nghĩ trở lại hiện tại.
Kim Nhất Phàm nhìn Lục Yên Nhiên, nở nụ cười:
“Không phải tôi không bị ảnh hưởng gì, chỉ là chuyện này đã qua rồi.”
Khi cậu bất lực nhất vẫn có người cùng đi qua khoảng thời gian u ám với cậu.
Vì vậy, tương lai sẽ tốt hơn.
Trong sân, đột nhiên trở nên yên tĩnh.
Gió thổi từ xa vào sân làm những tán cây kêu xào xạc.
Một lúc sau, giọng nói của Bạch Húc Xương phá vỡ sự im lặng:
“Như vậy, sau này Nhất Phàm sẽ không phải diễn viên nữa, mà làm ca sĩ sao.”
Kim Nhất Phàm ngẩn ra.
Kể từ chuyện năm năm trước, cậu chưa bao giờ nghĩ rằng mình sẽ trở lại ca hát.
"Tôi... Tôi không biết.”
Kim Nhất Phàm hơi bối rối.
"Hoặc vừa làm diễn viên vừa làm ca sĩ cũng được! Trong giới cũng có kiểu nghệ sĩ như vậy!"
Lục Yên Nhiên bỏ hộp phấn trong tay xuống, vỗ vai Kim Nhất Phàm:
"Cậu yên tâm! Khi cậu ra album, tôi sẽ mua mấy trăm cái album coi như xin lỗi vì trước kia đã bôi đen cậu!"
"Cầu Cầu cũng sẽ ủng hộ anh Nhất Phàm!"
Bạch Cầu Cầu chạy tới, ôm chặt đùi Kim Nhất Phàm:
"Bài hát của anh Nhất Phàm rất hay! Cầu Cầu thích nó!”
Bạch Húc Xương:
“Đến lúc đó cần đội thu âm có thể tìm tôi, dù gì tôi cũng từng hát OST, tôi đã quen việc này!”
Lục Yên Nhiên nói:
“Nếu cần quảng bá cậu có thể tìm tôi, tập đoàn nhà họ Lục quảng bá nhạc rất tốt, g.i.ế.c c.h.ế.t Thiên Thịnh.”
Bạch Cầu Cầu:
“Cầu Cầu không có tài nguyên ... Nhưng Cầu Cầu sẽ kêu gọi các bạn ủng hộ bài hát gốc!”
Kim Nhất Phàm nhìn mọi người hào hứng thảo luận về album của mình, hốc mắt anh lại đỏ lên.
Anh đã hiểu bản thân và tự thoát ra khỏi bóng tối.
Nhưng mà, không có nghĩa là anh không để ý đến quá khứ đó.
Khi trận chiến kết thúc, anh nhìn thấy pháo hoa trong livestream, sau đó là bình luận của cư dân mạng. Nhờ sự giúp đỡ của các thí sinh trong vòng sơ khảo mà những bất công suốt năm năm cuối cùng cũng được giải quyết.
Kim Nhất Phàm có cảm giác không thực tế.