Võ công phế vật trở thành đệ nhất Thiên Bảng - Chương 233
Cập nhật lúc: 2024-07-31 20:38:36
Lượt xem: 56
Chương 233. -
Mặc dù kết quả này thật sự không thể tưởng tượng nổi, nhưng cũng không làm người ta khó tiếp nhận.
Ví dụ như hai thiếu niên gọi Thời Lưu là lão tổ tông, lại ví dụ như khí tức trên ngọc bài thân phận của Linh Tu, lại không giống mình nhưng có thể xác định là đến từ Vân Cảnh thánh địa.
Vân Diễn suy nghĩ rất nhiều, trải qua lần nói chuyện lúc trước, hắn ta suy đoán rất có thể Linh Tu cũng nhìn thấy quyển thư tịch cổ kia, cho nên mới theo đuổi Thời Oánh nhiệt tình như vậy.
Hắn ta rất muốn hỏi thử Linh Tu, mấy ngàn năm sau Vân giới và Vân Cảnh thánh địa sẽ có bộ dạng gì, còn có những vấn đề khác nữa.
Chẳng qua bây giờ có chuyện cần hắn ta làm.
Còn về những chuyện khác, đều phải bị đẩy ra sau.
DTV
Thời Oánh nhận được đối xử tốt của hai thiếu niên cùng với sự dịu dàng của Hoàng phu, càng khổ não, suy nghĩ đến chuyện quan hệ của ba người này nếu tương lai nạp hai Hoàng phu.
Chẳng qua rất nhanh nàng ấy không buồn rầu nữa.
Bởi vì nhóc ma của nàng ấy đến rồi!
Nhóc ma đến nhanh làm cho Thời Oánh vừa mừng vừa sợ, Vân Diễn ngày càng thương yêu nàng ấy.
Hai thiếu niên nhanh chóng tiến vào nhân vật mới, tay cầm kịch bản "Thủy Vân Gian phiên bản tiên hiệp", bắt đầu xem con trong bụng của Thời Oánh là con ruột, Hoa Hoa còn làm áo lót cho đứa bé chưa sinh ra, Linh Tu còn đặc biệt học dược thiện có lợi cho nữ nhân có thai.
Hành động ấm áp lần này, làm cho Thời Oánh càng thương tiếc bọn họ hơn.
Chẳng qua Vân Diễn đối xử với nàng ấy như châu như bảo, Thời Oánh lần đầu tiên thấy bộ dạng căng thẳng đến luống cuống tay chân của hắn ta, còn sẽ thường lấy chuyện này trêu chọc hắn ta.
Vân Diễn sẽ đi đọc rất nhiều sách dành cho người mới làm cha mẹ, còn đi thỉnh Ma tu có kinh nghiệm. Mỗi đêm không chỉ đ.ấ.m bóp thoải mái cho Thời Oánh, còn chuyển linh khí vào trong bụng nàng ấy, để cho nàng ấy giảm bớt áp lực mang thai nhóc ma mạnh mẽ.
Vân Diễn biết cách nói chuyện lại sẽ biểu hiện ra, gần như là vừa dịu dàng vừa săn sóc.
Ngu Tri Dao nhìn một ít hành động ngày thường không thể không nói, tâm cơ của tra nam này thật sâu, không trách Đại Ma vương bị mắc lừa.
Thời gian mang thai của người và ma không khác nhau lắm, Vân Diễn đợi được, nhưng đám Ngu Tri Dao lại không đợi được.
Không ngờ đến Vân Diễn lại che giấu sâu như vậy, biết bọn họ đến từ ngàn năm sau, cũng không tìm đến.
Hôm nay nếu bọn họ đến tìm hắn ta, chỉ sẽ để cho hắn ta sinh lòng cảnh giác.
Phải có người làm mồi câu, để cho Vân Diễn không thể không chủ động đến tìm bọn họ.
Tiểu đội sáu người chụm đầu lại, cuối cùng bàn bạc ra một kế hoạch vô cùng có khả năng thành công.
Chẳng qua, vừa mới bắt đầu này, vẫn phải mượn cái miệng của Thời Lưu.
Vì vậy, Kỷ Phù ở thanh lâu giả bộ uống rượu say, nói cho Thời Lưu một chuyện vô cùng kinh thiên động địa, cố ý dẫn dắt hắn ta đi nói cho Thời Oánh.
Quả nhiên trở về Thời Lưu lập tức vào cung nói cho Thời Oánh, lúc gã vào cung chạy như người điên nhỏ: "Tỷ tỷ! Ta nói một tin tức tốt cho ngươi biết! Vân Cảnh thánh địa sắp tàn rồi ha ha ha! Không có Vân Cảnh thánh địa đối nghịch với Ma tộc chúng ta, lại g.i.ế.c c.h.ế.t Thần Loan cung của đám Yêu tu, ngày sau Vân giới sẽ do Ma tộc chúng ta độc chiếm!"
Thời Lưu rất vui vẻ: "Đến lúc đó, cho dù ma vật cấp thấp sinh sôi đông đảo vẫn có đất xây nhà! Không cần phải ở dưới đất u ám nữa! Tương lai, toàn bộ Vân giới, sẽ là của Ma giới ta!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./vo-cong-phe-vat-tro-thanh-de-nhat-thien-bang/chuong-233.html.]
Thời Oánh kinh ngạc: "Ngươi từ chỗ này nghe được chuyện này?"
"Kỷ Phù uống say nói cho ta biết, hì hì!" Thời Lưu hớn hở nói: "Kỷ Phù nói mấy ngàn năm trước môn chủ Chấp pháp môn của Vân Cảnh thánh địa vừa chết, bởi vì tôn giả bế quan nhiều năm, đệ đệ ruột quản lý mọi chuyện của tôn giả không biết tung tích. Không có người chủ trì, bên trong nội bộ chấp pháp tranh đoạt quyền lực, làm rối hết toàn bộ Vân Cảnh thánh địa, loạn thành một đoàn. Nếu chúng ta để cho Ma tu đi Vân giới nhìn chằm chằm, đợi đến khi Vân Cảnh thánh địa nội loạn, nhân cơ hội xuất binh, nhất cử tiêu diệt Vân Cảnh thánh địa!"
Thời Lưu càng nói càng hưng phấn, vỗ tay nói: "Bọn họ không có người đứng đầu, nếu tranh đoạt quyền lợi, ai cũng không phục, chỉ biết làm theo ý mình. Thật sự là trời cũng giúp Ma tộc ta! Chắc hẳn hai đứa chắt xuyên qua mấy ngàn năm sau trở về đây, là vì không để cho chúng ta mất đi cơ hội tốt chiếm lĩnh Vân giới này!"
Thời Oánh vuốt bụng, không nói gì.
Sau khi yên lặng một lúc lâu, nàng ấy phất tay, để cho hắn ta đi xuống: "Đừng nhắc lại chuyện này nữa."
Thời Lưu đã sống với tỷ tỷ mấy trăm năm, tự nhiên biết rõ động tác ngón tay nhỏ của tỷ tỷ là để cho gã tìm mấy tu sĩ đáng tin nhìn chằm chằm Vân Cảnh thánh địa.
"Đã biết." Mới vừa rồi Thời Lưu vui sướng đến mức đầu óc mê muội, giờ phút này mới chú ý Vân Diễn đứng sau Thời Oánh, cố ý thở dài một tiếng, quay đầu chạy ra ngoài.
Thời Oánh vuốt bụng, cúi đầu trên mặt lộ ra chút hưng phấn. Cuộc đời này của nàng ấy thích nhất chính là chinh chiến tứ phương, gần nửa đời người lúc trước thống nhất Ma tộc hỗn loạn, nạp Hoàng phu, kéo dài huyết mạch, thời gian sau nàng ấy muốn chiến vì con dân của Ma tộc.
Số lượng Ma tộc bọn họ đông đảo, lại không thể không co đầu rụt cổ ở chỗ bé xíu này, vô số ma vật cấp thấp phải chui vào dưới rãnh chật chội, khó tu luyện.
Số người của Nhân tộc và Yêu tộc ít hơn rất nhiều Ma tộc, nhưng lại ở Vân giới rộng lớn như vậy.
Nhân tộc Yêu tộc có, Ma tộc bọn họ cũng phải có!
Thời Oánh không chú ý đến, thanh niên bên cạnh nàng ấy, dần dần thay đổi sắc mặt.
Vân Diễn tìm đến cửa, sáu người bọn họ cũng không cảm thấy kỳ lạ.
Mặc kệ là Thời Lưu truyền tin tức giả, nhưng chuyện liên quan đến Vân Cảnh thánh địa, hắn ta cũng không thể mặc kệ không quan tâm đến.
Vào đêm khuya Vân Diễn chờ lúc Thời Oánh ngủ sau, lặng lẽ đến cửa tìm Kỷ Phù say đến bí tỉ bị đuổi về.
"Ngươi chính là Kỷ Phù? Cũng là đệ tử của Vân Cảnh thánh địa?"
Kỷ Phù đỏ mặt, gật đầu,
"Ngu xuẩn!" Sắc mặt Vân Diễn tái xanh, mắng một trận: "Vân Cảnh thánh địa đối xử với ngươi không tệ, vì sao ngươi lại hại tông môn của mình như vậy?"
Kỷ Phù nháy đôi mắt ngậm hơi nước mê mang của mình, có chút không hiểu hắn ta nói gì.
Vân Diễn lại hỏi: "Tin tức mà người tiết lộ cho Thời Lưu là vào lúc nào, xảy ra một năm nào?"
Kỷ Phù không lên tiếng, trực tiếp nhắm mặt lại, ngủ.
Vân Diễn: "..."
Hắn ta không nên nói chuyện với một con quỷ say!
Mặc dù Vân Diễn rất tức giận, nhưng không g.i.ế.c Kỷ Phù. Giờ phút quan trọng này ra tay sẽ làm cho Thời Oánh chú ý đến.
Hắn ta tìm được phòng của Linh Tu.
Linh Tu đang ngồi xếp bằng dưới đất tu luyện.
Vân Diễn không khỏi coi trọng hắn ta, dưới đất linh khí rất mỏng manh, tu luyện là chuyện rất tốn sức, nhưng Linh Tu vẫn cố gắng tu luyện như vậy.
Vân Diễn trực tiếp nói vào vấn đề chính: "Linh Tu, hôm nay miệng của Kỷ Phù gây ra họa cho Vân Cảnh thánh địa ta. Tất nhiên Ma vương sẽ sớm phái người theo dõi Vân Cảnh thánh địa, một khi thật sự nội loạn, sẽ điều động đội ma tinh tinh nhuệ nhất, trong thời gian ngắn toàn lực công hãm Vân Cảnh thánh địa."*