[Vô Hạn Lưu] Mười Vạn Câu Hỏi Vì Sao - Chương 107: Vạn Tam
Cập nhật lúc: 2024-08-06 11:54:02
Lượt xem: 175
Ngày hôm sau, khi mở cửa chuẩn bị đi làm, cô phát hiện ra Vạn Tam đang ngồi xổm trước cửa nhà mình.
Thấy cô ra ngoài, gã vội vàng nhét nửa chiếc bánh bao đang ăn dở vào miệng. Hai má phồng lên như con ếch đang phồng mang, nhai vài cái rồi nuốt xuống một cách khó khăn. Vì ăn quá nhanh, nuốt xong còn suýt bị nghẹn chết, may mà Cố Sở đưa cho đối phương chai nước khoáng chưa mở, để gã uống vài ngụm, mới cảm thấy dễ chịu hơn nhiều.
“Đội phó Cố.”
Vạn Tam dùng tay vuốt vuốt cổ họng và ngực, sau đó nở một nụ cười lấy lòng với Cố Sở.
Đã một thời gian kể từ lần cùng nhau vào thế giới công trường, đây là lần thứ hai họ gặp lại nhau sau khi thoát khỏi câu chuyện đó.
Lần đầu tiên gặp lại là khi vừa thoát khỏi thế giới câu chuyện, Vạn Tam tìm đến Cố Sở, hỏi rất nhiều về 《 Mười vạn 》.
Sau khi Cố Sở nói hết những gì có thể nói với gã ta, Vạn Tam không xuất hiện nữa, cũng không yêu cầu Cố Sở cho mình một số thứ để bảo vệ mạng sống trong những nhiệm vụ sau này. Bời vì Vạn Tam biết rằng, những ngày sau, gã vẫn phải tự dựa vào bản thân mình.
Hôm nay gã tìm đến là vì thực sự không còn cách nào khác.
“Đội phó Cố, tôi không biết cô thích ăn gì, nên mua đại vài món ăn sáng. Cô xem có gì muốn ăn không, nếu không thích, tôi sẽ đi mua cái khác.”
Vạn Tam giơ tay lên, lộ ra mấy phần bữa sáng đang cầm trên tay trái, có bánh bao, bánh kếp, còn có bánh dầu và hai quả trứng trà. Tay phải thì cầm hai loại đồ uống, sữa đậu nành và nước đậu xanh, nhìn Cố Sở với vẻ mặt đầy mong đợi.
“Sau này đừng gọi tôi là đội phó Cố nữa, gọi tôi là Cố Sở là được.”
Cố Sở cũng không khách sáo, lấy túi bánh bao và nước đậu xanh, cũng không vội ăn trên đường.
“Tôi phải đi làm rồi, có chuyện gì thì chúng ta vừa đi vừa nói.”
Cố Sở biết, chắc chắn Vạn Tam gặp phải rắc rối gì đó.
“À à, được được!”
Vạn Tam gật đầu liên tục, cũng không thèm chú ý đến hình tượng, vừa ăn chỗ đồ còn lại vừa nói.
Hóa ra mới vừa hôm qua, Vạn Tam đã bước vào câu chuyện thứ hai.
Khoảng cách giữa các nhiệm vụ của Cố Sở rất ngắn, đừng nhìn cô sau khi kết thúc câu chuyện cùng Vạn Tam thì mới chỉ thực hiện hai nhiệm vụ. Trên thực tế, nhiệm vụ công trường và nhiệm vụ mới nhất của cô chỉ cách nhau hơn nửa tháng.
Nói cách khác, sau khi kết thúc nhiệm vụ tân thủ, Vạn Tam chỉ mất một chút thời gian để thực hiện nhiệm vụ thứ hai.
Đối với những độc giả trong nhóm luôn kêu ca về việc khoảng cách giữa các nhiệm vụ ngắn lại, khoảng cách của Vạn Tam cũng khá ngắn.
“Nhiệm vụ thứ hai của tôi là về bảo gia tiên, cũng là cơ duyên xảo hợp, tôi không chỉ sống sót mà còn nhận được một phần thưởng đặc biệt, có thể tạm thời triệu hồi Hoàng Đại Tiên nhập thể.”
Vạn Tam sờ mũi, biết mình trông không đẹp, mặt mày nhọn hoắt, trông chẳng giống người tốt. Cũng phải nói, diện mạo này thực sự có chút giống Hoàng Đại Tiên.
Bảo gia tiên?
Cố Sở biết một chút, trong phong tục dân gian Đông Bắc, có năm loại bảo gia tiên là Hồ, Hoàng, Bạch, Liễu, Hôi, tương ứng với cáo, chồn, nhím, rắn, chuột, là những tồn tại vừa là tiên vừa là yêu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./vo-han-luu-muoi-van-cau-hoi-vi-sao/chuong-107-van-tam.html.]
Trong thời phong kiến và một số khu vực chưa khai hóa hiện nay, vẫn cho rằng những người khóc lóc, phát bệnh thần kinh là bị Hoàng Đại Tiên nhập. Trong một số pháp đạo, pháp sư sẽ mời Hoàng Đại Tiên nhập thân, lúc này họ sẽ nói ra một số chuyện thần thần bí bí.
Theo giải thích của Vạn Tam, sau khi biến thành Hoàng Đại Tiên, gã có khả năng như pháp sư mời Hoàng Đại Tiên nhập thân.
Không thể không nói, vận may của Vạn Tam cực kỳ tốt.
Vì thường xuyên tiếp xúc với đồ cổ (đồ đào mộ), gã đặc biệt quan tâm đến những truyền thuyết dân gian kỳ lạ. Do đó, trong câu chuyện thứ hai liên quan đến Hoàng Đại Tiên, gã không chỉ sống sót mà còn nhận được phần thưởng đặc biệt.
Tuy nhiên, Vạn Tam không dám sử dụng thường xuyên, vì hầu hết các phần thưởng đặc biệt đều có nhược điểm. Ví dụ như năng lực của Vạn Tam, Hoàng Đại Tiên ở trong cơ thể càng lâu, khả năng chiếm đoạt cơ thể gã càng lớn. Do đó, nếu không có tình huống đặc biệt, Vạn Tam có thể sẽ không bao giờ sử dụng phần thưởng này.
Tất nhiên, đây không phải là lý do gã đến đây hôm nay.
“Đội phó Cố, Cố Sở, cô có cảm thấy có gì đó không ổn không?”
Vạn Tam sợ có người nghe thấy, thì thầm nói nhỏ.
Gã ta lo lắng gãi đầu.
“Không biết có phải tôi nghi thần nghi quỷ không, luôn cảm thấy hiện thực cũng không sạch sẽ. Gần đây, một ông lão sống gần nhà tôi qua đời vì bệnh nặng. Bác sĩ nói không cần chữa trị nữa và bảo gia đình đưa ông về nhà. Con cái ông đã làm theo và không lâu sau, ông qua đời. Từ đó, tôi luôn cảm thấy bất an, như có một bóng đen luôn ở bên cạnh. Hôm qua, khi vừa hoàn thành nhiệm vụ và trở về nhà, mới không chú ý một chút, bóng đen đó đã từ phòng ông lão đi ra, dán lên lưng tôi, làm tôi sợ c.h.ế.t khiếp. Cuối cùng, tôi phải dùng một lá bùa để xua đuổi nó.”
Vạn Tam kể về trải nghiệm của mình, thỉnh thoảng cảnh giác nhìn xung quanh.
“Trong thế giới thứ hai, một độc giả nhắc tôi, nếu có vợ thì ly hôn ngay, có con thì để vợ mang đi, bố mẹ còn sống thì cố gắng không thăm. Vì những người tiếp xúc với chúng ta càng nhiều, càng có khả năng trở thành người tiếp theo bị cái đồ quái quỷ kia chọn. Điều này dường như chỉ giới hạn ở những người có quan hệ huyết thống hoặc đã có quan hệ thân mật, bạn bè đồng nghiệp thì không nghe nói bị chọn.”
Vạn Tam là một người cô độc. Gã cảm thấy may mắn vì năm xưa không cưới người góa phụ kia. Vì nếu đã kết hôn, chắc chắn sẽ có quan hệ thân mật, đến lúc đó lại làm hại người ta. Quá tội lỗi.
Còn mẹ già đáng thương của gã, nghĩ lại cũng là may mắn, bà đã qua đời trước khi gã bị thứ ma quỷ này chọn. Nếu không thì dù có bị chọn hay không, Vạn Tam cũng không thể ở bên chăm sóc bà, bà sẽ rất đau khổ. <bản chuyển ngữ được thực hiện bởi Amireux - vui lòng không re-up>
Amireux - thơ thẩn giữa đời...
(vui lòng không reup)
Tuy không cần phải lo lắng về sự an nguy của nhiều người thân và bạn bè như người khác, nhưng những trải nghiệm gần đây nhắc nhở gã rằng mọi chuyện không đơn giản như vậy. Không chỉ những người thân thiết dễ bị 《 Mười vạn 》 chọn, mà dường như những người đã c.h.ế.t xung quanh cũng dễ trở thành ma quỷ hơn.
Nói cách khác, hiện thực không an toàn chút nào.
Cố Sở dừng bước, trải nghiệm của Vạn Tam rất giống với cô, điểm khác biệt duy nhất có lẽ là con quỷ mà đối phương gặp c.h.ế.t tự nhiên, nên oán khí không nặng. Lý do nó ở lại nhân gian có lẽ là vì không nỡ rời xa người thân, nên mới dễ dàng bị gã dùng một lá bùa giải quyết.
Nếu mỗi độc giả đều là nguồn gốc gây ra sự xuất hiện của ma quỷ, thì một ngày nào đó, khi phần lớn người trên thế giới đều là độc giả, thế giới sẽ ra sao?
Địa ngục trần gian, bách quỷ dạ hành?
Không đúng, 《 Mười vạn 》 thực sự đang không ngừng tìm kiếm người mới, nhưng số lượng độc giả c.h.ế.t không ít hơn số người mới được chọn vào trò chơi. Rõ ràng 《 Mười vạn 》 không phải là không có giới hạn, dường như nó cũng đang bị hạn chế bởi một số điều gì đó.
Sự tồn tại cao hơn cả độc giả cao cấp, độc giả cấp thần trong truyền thuyết là loại tồn tại gì?
Người anh trai đã biến mất, có lẽ vì anh trai nên cô bị《 Mười vạn 》nhắm đến…
Rốt cuộc có liên quan gì ẩn giấu ở đây…