Vợ Ngốc - Chương 16: Giải cứu kịp thời
Cập nhật lúc: 2025-01-17 08:41:32
Lượt xem: 18
"Con mẹ nó!" Một tên vô tình tóm được tóc của Hướng Thanh Y, hắn ta giằng mạnh một cái: "Rượu mời không uống mà lại muốn uống rượu phạt à? Cô em hôm nay không thoát khỏi tụi anh đâu, mau đi theo hầu hạ tụi này đi."
Hướng Thanh Y liền gào khóc trong đau đớn: "Ông xã, cứu Y Y với! Ông xã!"
Cô gái ngốc ấy gào khóc trong đau khổ, cố gắng thoát khỏi bốn năm tên đang giữ chặt lấy người của cô kia, dường như bọn chúng muốn lôi cô đi. Những người đi qua đó tuy có nhìn thấy cảnh Hướng Thanh Y bị bốn năm tên đàn ông lôi đi, thế nhưng bọn họ vẫn ngoảnh mặt làm ngơ, coi như không thấy gì mà cứ tiếp tục đi về phía trước.
Cả người Hướng Thanh Y bị bốn năm tên giữ chặt, cô vùng vẫy khắp nơi: "Mấy người là người xấu, mau thả tôi ra. Y Y không muốn đi cùng mấy người, Y Y muốn ở đây đợi ông xã, thả tôi ra. Ông xã sẽ không tha cho mấy người đâu." Người con gái ấy vừa khóc vừa kêu gào lớn lên, nhưng rất nhanh sau đó miệng của cô đã bị đám đàn ông kia bịt chặt lại. Mà sức của một người con gái yếu ớt như Hướng Thanh Y làm sao có thể một mình chống trả lại bốn năm tên đàn ông khốn kiếp kia cơ chứ.
Cho dù cô có gào khóc cỡ nào, những người qua đường vẫn ngoảnh mặt làm ngơ. Một tên đàn ông giữ lấy người của Hướng Thanh Y không cho cô vùng vẫy. Còn một tên ghé sát tai của người con gái ấy không ngừng thì thầm: "Cô em tốt nhất là nên ngoan ngoãn phục vụ tụi anh đêm nay đi. Nếu ngoan ngoãn một chút, tụi này sẽ nhẹ nhàng với em, nhưng nếu em không ngoan thì chỉ có đau đớn mà thôi. Đừng kêu nữa, ngậm miệng lại đi, không ai cứu được cô em cả, ngay cả người em gọi là ông xã kia cũng không làm gì được thằng này đâu." Gã đàn ông kia vô cùng kiêu ngạo, từng hơi thở hôi thối của gã đàn ông kia phả lên da thịt của Hướng Thanh Y.
Hướng Thanh Y sợ lắm, càng lúc cô lại càng khóc lớn hơn. Nước mắt không ngừng chảy xuống, miệng cứ kêu lên ư ư, dường như cô gái này đang muốn nói điều gì đó nhưng miệng lại bị bịt chặt. Cô không ngừng lắc đầu, tỏ vẻ không muốn đi. Cả người của Hướng Thanh Y run lên bần bật ,cô sợ lắm, tiếng khóc mỗi lúc một lớn hơn.
Ông xã, ông xã đến cứu Y Y đi!
Y Y sợ lắm!
Y Y gặp phải kẻ xấu rồi!
Thế nhưng cho dù Hướng Thanh Y có cầu cứu như thế nào cũng không có ai đến cứu cô cả.
Nhìn Hướng Thanh Y chống đối, tên đàn ông kiêu ngạo kia túm lấy tóc của người con gái đáng thương ấy: "Con khốn này, hôm nay mày đừng có hòng chạy thoát. Nhất định hôm nay tao phải chiếm lấy cơ thể xinh đẹp của mày." Dứt lời, Hướng Thanh Y bị mấy tên đàn ông đó lôi đi một cách thô bạo, mặc cho người con gái ấy gào khóc dữ dội.
Những tên đàn ông kia đưa Hướng Thanh Y đến một con hẻm tối tăm, ít người qua lại. Thân thể của người con gái yếu ớt ấy nhanh chóng bị ép lại ở một góc tường. Những tên khốn kia nhìn cô bằng ánh mắt dâm dục. Một tên trong đó còn cười rộ lên: "Anh em, xem ra hôm nay chúng ta có một món hời lớn rồi. Nói xem, ai lên trước nhỉ?" Lời vừa dứt, những tiếng cười thay nhau rộ lên.
"Chúng ta cùng nhau lên đi! Dù sao đây cũng là một món hàng tốt, anh em tốt chúng ta phải cùng nhau hưởng chứ nhỉ?" Một gã đàn ông lên tiếng, ý kiến này của gã ai cũng gật đầu đồng ý. Ai nấy đều gật đầu, trên khuôn mặt là một nụ cười cực kỳ nham hiểm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./vo-ngoc/chuong-16-giai-cuu-kip-thoi.html.]
Đám người đó còn l.i.ế.m môi một cái nhìn Hướng Thanh Y giống như là đang thèm khát lắm vậy. Ánh mắt của đám người đó nhìn chằm chằm lên người của Hướng Thanh Y, làm cho cô càng lúc càng sợ hãi hơn. Miệng của người con gái ấy không ngừng khóc lớn: "Mấy người muốn làm gì? Mấy người mau thả Y Y ra. Tôi không muốn ở đây, Y Y muốn trở về nhà."
Một tên đàn ông thô lỗ bóp mạnh lấy cằm của Hướng Thanh Y: "Tốt nhất là cô em nên ngoan ngoãn một chút, có như thế tụi anh mới có thể làm cho em sung sướng được. Lát nữa em nhất định sẽ thích cho mà xem." Dứt lời, những tên đàn ông kia đồng loạt xông tới.
Kẻ thì giữ chặt người của Hướng Thanh Y, kẻ thì xé rách bộ quần áo ở trên người của người con gái ấy. Ánh mắt bọn chúng liền đỏ lên ngay khi nhìn thấy thân thể của người con gái ấy phơi bày ra. Hướng Thanh Y lại càng khóc lớn hơn, cô sợ lắm, cô đau lắm. Đám người này là người xấu, bọn họ làm đau cô rồi!
Ông xã, cứu Y Y với!
Ngay khi đám người kia vừa mới chạm vào Hướng Thanh Y, một cánh tay đã giữ bọn chúng lại. Không những thế, đám người kia lần lượt bị giữ chặt bởi những người vừa xông tới đây.
Lyly
Sở Duật ngay lập tức giáng cho tên cầm đầu đám người này một trận, hai mắt của anh đỏ ngầu lên, tay siết chặt lấy cổ áo của hắn ta: "Mày là kẻ nào mà to gan dám động vào vợ của tao? Có phải là không muốn sống nữa rồi hay không?" Tên đàn ông kia bị Sở Duật đánh cho đau đớn nằm lăn lóc ở trên nền đất bẩn thỉu kia.
Đàn em của hắn ta cũng đã bị người của Sở Duật đưa tới đây giữ lại rồi!
Sở Duật nhìn Hướng Thanh Y co quắp lại ở một góc kia, anh nhanh chóng ôm lấy cô, nhân tiện cởi áo khoác ngoài khoác lên người của cô gái đáng thương ấy. Cảm nhận được sự đụng chạm, Hướng Thanh Y liền thất thanh la lên: "Không muốn! Y Y muốn về nhà! Mau tránh xa Y Y ra! Y Y muốn về nhà! Hu hu!" Tiếng khóc của người con gái trở nên lớn hơn.
Sở Duật đau lòng giữ lấy đôi tay đang không ngừng cựa quậy kia của Hướng Thanh Y, anh ôm chặt lấy người của cô: "Y Y, là tôi đây. Là ông xã của em! Mở mắt ra nhìn tôi, là tôi, những kẻ đó đều bị xử lý hết rồi. Không có chuyện gì nữa." Nghe những lời an ủi của Sở Duật, Hướng Thanh Y mới trở nên bình tĩnh hơn.
Cô ngước mắt lên nhìn Sở Duật, đôi mắt của người con gái ấy ngập nước, sợ hãi ôm chầm lấy Sở Duật: "Ông xã! Y Y sợ lắm! Bọn họ là người xấu, bọn họ bắt nạt Y Y hu hu." Sở Duật liền ôm chặt lấy Hướng Thanh Y nhẹ nhàng an ủi: "Không sao nữa! Đám người đó, tôi nhất định sẽ không để yên đâu!" Nhắc đến những người kia, Sở Duật liền trở nên giận dữ.
Tên cầm đầu đám người kia vẫn tỏ ra ngạo mạn, không coi ai ra gì: "Mày là thằng nào mà dám ra tay phá hoại chuyện tốt của tao? Mày có biết tao là ai không? Tao có thể hủy hoại mày chỉ trong chốc lát đấy." Gã ta vô cùng tự tin, không biết trời cao đất dày là gì.
Sở Duật nhấc bổng cả người đang run rẩy của Hướng Thanh Y lên, anh ôm cô vào trong lòng, hờ hững đáp trả tên khốn kia: "Tao chẳng cần biết mày là thằng nào, hay mày có thân phận lớn như thế nào, tao cũng không cần quan tâm, cũng không muốn biết. Nhưng mày dám động vào vợ tao, tao nhất định sẽ không để yên cho mày. Mày nên biết, chọc phải tao thì chỉ có đường chết!" Giọng nói của Sở Duật vô cùng lạnh nhạt nhưng sâu bên trong đó là một cơn giận đang tích tụ chỉ chờ bộc phát ra bên ngoài.
Gã đàn ông kia ngay lập tức cười ha hả: "Tao nói cho mày biết, tao chính là Đường Diệc Minh, con trai của Đường Diệc Phong đấy. Sao nào, sợ rồi chứ? Sợ rồi mau thả ông đây ra, không ông đây sẽ cho mày thân bại danh liệt."