Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Vợ Ngốc - Chương 18: Bảo vệ

Cập nhật lúc: 2025-01-17 08:42:26
Lượt xem: 10

Trở về nhà, khi ba mẹ Sở nhìn thấy Hướng Thanh Y ở trong bộ dạng nhếch nhác như thế, họ liền cảm thấy lo lắng: "Sở Duật, con bé nó bị làm sao thế? Không phải lúc đi rất tốt hay sao, xảy ra chuyện gì, sao Y Y của chúng ta lại trở thành như vậy? Có phải mày không chăm sóc tốt cho con bé hay không?"

 

Sở phu nhân vừa trách mắng lại vừa lo lắng cho đứa con dâu đáng thương kia của mình. Bà còn cho rằng là thằng con trai không hiểu biết gì này của bà lại mải mê công việc bỏ mặc con dâu của bà như thế. Nếu đó là sự thật thì Sở phu nhân sẽ không bỏ qua cho thằng nhóc c.h.ế.t tiệt này đâu! 

 

Đứa con dâu này, bà thương còn không hết, vậy mà thằng nhóc thối này lại để cho con dâu của bà xảy ra chuyện thế kia. 

 

Sở Duật ôm chặt lấy Hướng Thanh Y, lúc này anh chẳng còn tâm trạng để mà giải thích nữa: "Ba, mẹ, chuyện này để sau hẵng nói. Giờ đưa vợ con về phòng trước đã. Bây giờ cô ấy cần phải được nghỉ ngơi." Anh nhanh chóng đưa Hướng Thanh Y trở về phòng. 

 

"Đúng đó, mau đưa con bé vào phòng nghỉ ngơi đi. Trông Thanh Y có vẻ mệt mỏi và đang rất sợ đấy. Để cho con bé nghỉ ngơi rồi giải quyết mọi chuyện sau." Sở lão gia kéo vợ mình sang một bên để Sở Duật tiện thể bế Hướng Thanh Y trở về phòng. Sở phu nhân cũng nhanh chóng lùi lại một bên, bây giờ con dâu của bà chính là quan trọng nhất. 

 

Đặt Hướng Thanh Y xuống giường, cẩn thận đắp chăn cho cô, Sở Duật quay người định lấy cho Hướng Thanh Y một bộ quần áo khác. Nhưng chưa kịp đi thì người con gái ấy đã chồm dậy giữ chặt lấy người Sở Duật, cô không ngừng khóc thút thít: "Ông xã, đừng bỏ Y Y lại mà. Y Y sợ người xấu lắm! Y Y không muốn bị đánh đâu! Ông xã đừng đi mà!" Hướng Thanh Y dường như đang khẩn cầu thiết tha người đàn ông này đừng đi. 

 

Y Y sợ lắm! 

 

Nhìn những người đó thật hung tợn, nếu ông xã bỏ đi, bọn họ chắc chắn sẽ đến tìm Y Y và làm hại Y Y mất thôi! Ông xã đừng đi mà!

 

Sở Duật đau lòng ngồi xuống bên cạnh Hướng Thanh Y, đôi mắt của người đàn ông này thoáng chốc hiện lên một tia đau buồn: "Y Y ngoan, anh đi lấy quần áo cho em thay thôi mà. Y Y là bé ngoan, trước khi đi ngủ phải thay quần áo trước chứ nhỉ? Yên tâm đi, ông xã sẽ không bỏ em lại một mình giống như lúc chiều đâu." Người đàn ông ân cần xoa đầu cô: "Với lại an toàn rồi! Ở đây sẽ không có ai làm hại được em nữa!"

 

Anh xin đảm bảo rằng, ở nơi này không có kẻ nào lớn gan đến mức dám vào đây làm hại Hướng Thanh Y đâu.

 

Lyly

Sở Duật tuyệt đối không cho phép kẻ nào động vào cô ngốc nhà anh cho dù chỉ là một sợi tóc. Anh đã quyết định coi Hướng Thanh Y là vợ của mình, vậy thì anh chắc chắn sẽ chịu trách nhiệm với cô gái này đến cùng. 

 

"Ông xã nói thật sao? Ông xã sẽ không bỏ rơi Y Y lại một mình nữa chứ?" Hai mắt của Hướng Thanh Y vẫn còn ướt đẫm lệ, cả người cô vẫn còn đang run lên vì sợ. Cô ôm chặt cánh tay của Sở Duật như thể sợ người ta sẽ biến mất vậy đấy. Sở Duật không kìm được đau lòng mà an ủi cô: "Không đâu! Anh đảm bảo với em, anh sẽ không để em lại một mình đâu. Anh chỉ là đi lấy quần áo cho Y Y thôi, sẽ không rời khỏi đây đâu."

 

Sự khẳng định vô cùng chắc chắn của Sở Minh như tiếp thêm niềm tin dành cho Hướng Thanh Y. Cánh tay của cô từ từ buông lỏng ra, Sở Duật cười trấn an cô rồi đi về phía tủ quần áo lấy ra một bộ đồ ngủ của Hướng Thanh Y cho người con gái ấy mặc. Thật ra Sở Duật chỉ lấy bừa một bộ mà thôi, anh có bao giờ lấy quần áo cho con gái bao giờ đâu mà biết. 

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./vo-ngoc/chuong-18-bao-ve.html.]

Hướng Thanh Y cũng ngoan ngoãn để cho Sở Duật thay quần áo cho mình, Sở Duật toát hết mồ hôi, cắn răng cẩn thận từng động tác sợ sẽ làm đau cô. Lần đầu tiên thay quần áo cho con gái, Sở Duật thật không tránh khỏi được sự luống cuống. Tuy nhiên, thỉnh thoảng người con gái ấy còn phát ra những tiếng nấc dài nghe sao mà đau lòng. 

 

Sở Duật vẫn cảm thấy có lỗi lắm, vì anh mà Hướng Thanh Y gặp phải chuyện kinh khủng như thế này mà! 

 

Anh nên làm sao để cho cô gái đáng thương này không còn cảm thấy sợ hãi nữa đây?

 

Thay đồ xong, Sở Duật dỗ dành "đứa trẻ" đang khóc thút thít ấy: "Y Y, ngủ thôi. Ngủ một giấc, mọi chuyện đều sẽ trôi qua. Đó chỉ là ác mộng mà thôi, em hãy coi đó là ác mộng, không cần phải nghĩ đến điều đó. Ngoan nào, ngủ đi!" Sở Duật ngoài những lời này ra, anh thật không biết phải dỗ cô gái nhỏ này như thế nào nữa. Mà những lời này anh học ở trên mạng cả, chứ anh đã bao giờ dỗ con gái đâu. 

 

Hướng Thanh Y sợ hãi lắc đầu: "Nhưng nếu Y Y ngủ rồi, những người xấu kia đến tìm Y Y thì phải làm sao? Y Y sợ họ lắm, sợ họ sẽ bắt Y Y đi lần nữa." Nhắc đến chuyện này, cô gái nhỏ ấy lại cảm thấy sợ hãi đến tột cùng. 

 

Thanh Y thật sự rất sợ mấy kẻ xấu xa kia đến đây rồi bắt nạt cô! 

 

Sở Duật trong lòng đau xót, nhưng anh vẫn cho Hướng Thanh Y một lời đảm bảo: "Y Y, ngoan, đám người đó đều bị phạt vì làm sai rồi, sẽ không ai đến tìm em cả. Y Y cứ an tâm ngủ đi, ông xã sẽ ở bên cạnh bảo vệ Y Y có được không? Có anh ở đây, sẽ không có ai có thể động tới Y Y cả." Anh nhất định sẽ bảo vệ cô, sẽ không để cô chịu thêm tổn thương nào nữa. 

 

"Ông xã nói thật sao? Ông xã sẽ bảo vệ Y Y à?" Hướng Thanh Y trở nên ngờ vực, thật sự ông xã sẽ không bỏ cô lại một mình thật sao? Sở Duật gật đầu một cái, anh tiếp thêm cho cô niềm tin vững chắc: "Chắc chắn rồi! Bảo vệ em chính là trách nhiệm, là nghĩa vụ của anh mà. Ông xã đảm bảo với em, chồng của em nhất định sẽ hoàn thành nhiệm vụ của mình."

 

Hướng Thanh Y dần trở nên xao động, cô được Sở Duật đỡ nằm xuống giường. Sở Duật cũng nằm xuống ở bên cạnh cô, để cho Hướng Thanh Y ôm chặt lấy mình, người con gái ấy cũng dần trở nên an tâm hơn, từ từ chìm vào trong giấc ngủ. 

 

Sở Duật đưa tay chạm nhẹ lên những giọt nước mắt còn đọng lại ở trên khuôn mặt của Hướng Thanh Y kia, cô gái ấy tuy đã ngủ say nhưng cả người thỉnh thoảng còn khẽ run lên vì sợ. Đối diện ở khoảng cách gần như thế, bây giờ Sở Duật mới cảm thấy vợ mình thật sự cũng rất đáng yêu. Cô gái này hoàn toàn khác xa những người phụ nữ ngoài kia, cũng là người duy nhất cho anh một cảm giác đặc biệt. 

 

Người con gái trong lòng đã ngủ say, Sở Duật mới cảm thấy an tâm hơn, anh cũng muốn từ từ ngủ đi. Nhưng Sở Duật vừa nhắm mắt lại, bên ngoài đã vang lên tiếng gõ cửa: "Sở Duật, Thanh Y con bé nó sao rồi? Đã ngủ hay chưa? Con bé nó có làm sao không? Cần phải đi đến bệnh viện không?" Đó là giọng của Sở phu nhân, tuy nhiên bà cũng vô cùng cẩn thận không kinh động đến Hướng Thanh Y. 

 

Sở Duật cẩn thận rời giường, đắp chăn kín người cho vợ mình, rón rén đi ra ngoài mở cửa. Nhìn thấy anh, Sở phu nhân định nói gì đó, Sở Duật liền ra hiệu cho bà giữ im lặng. Hướng Thanh Y chỉ mới ngủ được một lát, không nên làm phiền cô ấy như vậy. 

 

Vị Sở phu nhân kia cẩn thận gật đầu, dường như đã hiểu ý của con trai mình. Tiếng của bà rất nhỏ cố gắng không làm kinh động đến Hướng Thanh Y: "Xảy ra chuyện gì thế? Tại sao Thanh Y lại biến thành như vậy? Không phải lúc sáng còn rất tốt sao?"

 

Loading...