Vợ Ngốc - Chương 19: Cha mẹ chồng quốc dân
Cập nhật lúc: 2025-01-17 08:43:05
Lượt xem: 18
Vị Sở phu nhân kia cẩn thận gật đầu, dường như đã hiểu ý của con trai mình. Tiếng của bà rất nhỏ cố gắng không làm kinh động đến Hướng Thanh Y: "Xảy ra chuyện gì thế? Tại sao Thanh Y lại biến thành như vậy? Không phải lúc sáng còn rất tốt sao?"
Sở Duật lách ra ngoài, đây không phải là địa điểm thích hợp để nói chuyện này: "Mẹ, chúng ta xuống nhà nói chuyện, đừng làm phiền đến cô ấy nghỉ ngơi. Thanh Y mới ngủ được một lát thôi, chúng ta không nên làm phiền đến cô ấy như vậy." Nhân tiện, người đàn ông cẩn thận đóng cửa, cố gắng không làm kinh động đến Hướng Thanh Y vừa mới ngủ say ở bên trong kia.
Sở phu nhân gật gù, con trai bà nói rất có lý: "Con nói cũng đúng. Đi, đi xuống nhà nói chuyện. Hôm nay mày không nói cho mẹ biết con dâu mẹ xảy ra chuyện gì thì cứ biết tay." Sở phu nhân liền lôi thằng con trai của mình xuống nhà, nhưng bà cũng vô cùng cẩn thận không tạo ra tiếng động mạnh, tránh làm cho con dâu của bà thức giấc.
Xuống dưới nhà, có cả Sở lão gia, ba của Sở Duật đang ngồi chờ ở đó. Ông cũng vô cùng lo lắng khi trông thấy con dâu của mình ở trong bộ dạng nhếch nhác như thế kia. Nhưng vợ ông cũng đã lên đó rồi, bà bảo ông không nên lên đó nhiều. Vì thế ông mới ngồi ở phòng khách chờ tin của vợ mình.
Sau khi vợ con mình ngồi xuống, Sở lão gia mới gấp gáp hỏi: "Sở Duật, mau nói đi, rốt cuộc là hôm nay hai đứa đã gặp phải chuyện gì? Sao con bé lại biến thành như vậy?" Không chỉ có Sở lão gia, ngay cả Sở phu nhân cũng muốn biết. Rõ ràng là hai đứa trẻ này khi ra khỏi nhà còn vô cùng vui vẻ, nhưng trở về lại trở nên như vậy.
Sở Duật thở dài từ từ kể lại mọi chuyện cho ba mẹ của mình nghe!
Nhớ đến những chuyện đó, anh lại bắt đầu tự trách bản thân mình. Là anh không bảo vệ tốt cho Hướng Thanh Y nên mới để cô rơi vào tình trạng như hiện giờ.
Nghe xong mọi chuyện, Sở lão gia vô cùng tức giận, ông đập mạnh tay xuống bàn một cái: "Thật không thể nào chấp nhận được! Người nhà họ Đường dám động vào con bé như thế, chuyện này đúng là không thể bỏ qua. Bọn họ muốn đến đây phải không? Có giỏi thì đến đây đi, nhà họ Sở chúng ta chưa từng ngán một ai đâu." Trông bộ dạng của ông Sở lúc này chỉ muốn dạy dỗ những tên đã động vào con dâu của ông một trận vậy.
Cục tức này, ông thật sự không nuốt trôi được!
Người nhà họ Sở có thể dễ dàng bị bắt nạt như vậy sao? Lại còn dám động vào đứa con dâu yêu quý của nhà họ Sở, Đường Diệc Minh kia đúng là chán sống rồi.
Không chỉ có Sở lão gia, vị Sở phu nhân kia cũng cảm thấy cực kỳ phẫn nộ: "Đúng là không thể bỏ qua chuyện này! Thanh Y đã gả vào nhà họ Sở thì con bé chính là người nhà chúng ta rồi. Đụng vào con bé cũng chính là đụng vào chúng ta, không thể để yên chuyện này được." Sở phu nhân phát tiết một hồi, xong bà quay sang đánh lên người của Sở Minh một cái: "Mẹ ủng hộ mày đem người đến nhà họ Đường kia quậy tung một trận cho mẹ. Giết c.h.ế.t thằng nghịch tử kia cũng được, xong ba mẹ sẽ dọn xác cho mày."
Cục tức này thật không thể nuốt trôi được mà!
Khoé môi của Sở Duật hơi giật giật, gương mặt của anh cứng đờ. Ba mẹ của anh vừa mới bảo anh đem người đi quậy phá nhà người ta đấy hả? Lại còn muốn g.i.ế.c người nữa. Chẳng phải trước đây hai người họ còn cấm anh sử dụng vũ lực để giải quyết vấn đề hay sao?
Bây giờ chính họ là người bảo anh dùng vũ lực như thế!
Quả thật là không tài nào tin được mà!.
Nhưng cũng đúng thôi, hai người này yêu thương con dâu của mình như vậy, nhìn con dâu bị ức hiếp, tất nhiên là cha mẹ Sở sẽ không chấp nhận được rồi. Sở Duật đột nhiên cảm thấy mình trở thành con ghẻ trong cái nhà này rồi. Con trai ruột như anh còn không quan trọng bằng con dâu nữa kìa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./vo-ngoc/chuong-19-cha-me-chong-quoc-dan.html.]
Đợi cha mẹ bình tĩnh lại, Sở Duật mới lên tiếng, biểu cảm trên khuôn mặt của người đàn ông này trở nên kì lạ: "Ba mẹ, hai người hãy bình tĩnh lại đi. Con đã nói nếu bọn họ muốn tính sổ chuyện này thì hãy tìm đến nhà họ Sở rồi nói tiếp rồi. Hai người không phải lo, con sẽ không để cho đám người đó được yên ổn đâu." Cần gì phải phí công tốn sức đem người đến chứ, ngồi ở nhà chờ đám người đó tự tìm đến không phải là tốt hơn rất nhiều hay sao?
Ba Sở cũng gật đầu ủng hộ: "Làm tốt lắm con trai! Đợi bọn chúng đến đây, ba mẹ nhất định sẽ hỗ trợ con!"
Sở Duật không biết là nên khóc hay nên cười bây giờ đây!
Ba mẹ khen anh, nhưng họ khen anh vì anh đã bảo vệ cho cô con dâu của mình mà thôi. Haizz, hình như người nào đó đã thật sự trở thành con ghẻ ở trong nhà họ Sở này rồi. Số phận thật bất hạnh mà!
Sở phu nhân vẫn bực tức, đột nhiên, bà đánh lên người của Sở Duật một cái: "Nhưng cái thằng này, mày lúc đấy bỏ đi đâu mà vứt con bé ở đó một mình thế hả? Hay mày lại chăng hoa ong bướm ở chỗ nào nên để con dâu của tao bị người ta hại như thế!" Hai vợ chồng nhà họ Sở liền ngay lập tức nhìn chằm chằm lên thằng con trai của mình.
Đấy đấy.
Lại bắt đầu rồi đấy.
Sở Duật biết ngay mà! Anh còn tưởng cha mẹ của mình không nhắc đến chuyện này vì anh đã lấy công chuộc tội rồi cơ. Nhưng ai ngờ họ vẫn nhắc đến chuyện này. Haizz, con dâu của họ quan trọng đến như vậy à?
Người đàn ông nào đó liền bày ra cái vẻ mặt oan ức, anh dơ hai tay lên vội vàng giải thích với hai người đang nhìn chằm chằm mình kia: "Ấy ấy, chuyện này đúng là lỗi của con khi bỏ cô ấy ở lại một mình. Nhưng con không có chăng hoa ong bướm đâu, con dâu của hai người muốn ăn kẹo bông gòn nên con đi mua cho con dâu của hai người thôi. Con sợ Thanh Y bị mệt nên mới để cô bé ngồi lại ở đó đấy chứ."
Lyly
"Mày tốt nhất là nên cảm thấy may mắn vì con dâu của tao không sao, nếu không mẹ nhất định sẽ "thiến" mày đấy!" Sở phu nhân véo lên người của Sở Duật một cái, hại anh liên tục kêu đau. Khuôn mặt của người đàn ông nào đó liền nhăn nhó: "Mẫu thân đại nhân à, người tha cho con đi! Con biết lỗi rồi mà!"
Vị Sở phu nhân kia hừ lạnh một tiếng, miễn cưỡng buông tha cho đứa con trai của mình!
Đang im lặng thì từ trên phòng có tiếng loảng xoảng. Đó là phòng của anh và Hướng Thanh Y mà. Sở Duật nghĩ cô gái ngốc ấy có chuyện gì rồi, vội vàng chạy ra khỏi phòng khách thì nhìn thấy cô gái kia đi chân trần đang đứng trên cầu thang.
Sở Duật lo lắng chạy đến ôm cô: "Y Y, sao em không ngủ lại chạy xuống đây làm gì? Ở bên ngoài lạnh lắm, sao không đi dép vào chứ?" Người đàn ông vừa đau lòng vừa xót xa nhìn cô gái ngốc ấy.
Hai mắt của Hướng Thanh Y rưng rưng lệ, cô nép vào người của Sở Duật: "Y Y tỉnh lại không thấy ông xã ở đó nên mới đi tìm. Y Y sợ ở một mình lắm, sợ người xấu sẽ đến bắt Y Y đi. Ông xã đã nói là sẽ ở cạnh bảo vệ Y Y mà! Y Y tưởng ông xã lại bỏ Y Y nữa." Giọng nói thút tha thút thít của cô ngốc ấy nghe sao mà đau lòng.
"Xin lỗi em! Chẳng qua là anh xuống nhà một chút thôi, anh không bỏ Y Y một mình đâu!"