Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Vợ Ngốc - Chương 22: Vợ tôi

Cập nhật lúc: 2025-01-17 08:44:23
Lượt xem: 24

"Xảy ra chuyện gì?" Ánh mắt lạnh lẽo của Sở Duật hướng về phía của nữ thư ký kia, làm cho cô ta sợ phát run.

 

Cô thư ký kia bị Sở Duật dọa cho sợ hãi, miệng không ngừng giải thích: "Sở tổng, không có chuyện gì đâu, chẳng qua là tôi thấy người phụ nữ kia vào đây lục lọi phòng của ngài nên mới đuổi cô ta đi mà thôi. Tôi cho rằng đó là người của công ty phía đối diện cử sang đây đấy ạ!" Ả ta trở nên luống cuống, lời nói thì ngắt quãng liên tục. 

 

Hướng Thanh Y núp ở phía sau của Sở Duật, hai mắt của cô ướt đẫm lệ nhìn về phía người phụ nữ kia. Sở Duật không quan tâm đến mấy lời giải thích vô nghĩa của cô à thư ký của mình, anh quay sang nhìn Hướng Thanh Y: "Y Y, cô ta làm gì em? Có phải cô ta đánh em không?"

 

"Ông xã, chị ấy giằng tóc của Y Y, đánh Y Y, còn muốn đuổi Y Y ra khỏi đây nữa? Chị ấy còn nói không được phép gọi ông xã là ông xã nữa! Tay của Y Y sưng hết lên rồi này!" Hướng Thanh Y khóc thút thít dơ cánh tay chằng chịt những vết đỏ ửng của mình ra trước mặt của Sở Duật, cô càng khóc càng lớn. Sở Duật đau lòng cầm lấy đôi bàn tay sưng đỏ của Hướng Thanh Y: "Cô ta làm em ra thế này?"

 

Hướng Thanh Y chậm rãi gật đầu, mái tóc của cô bù xù che đi phân nửa gương mặt ngây thơ ấy của người con gái. 

 

Sở Duật xoa nhẹ cánh tay của Hướng Thanh Y, anh ngay lập tức trừng mắt nhìn cô ả thư ký của mình: "Là cô đánh cô ấy thành ra như thế này? Nói cho tôi?" Người đàn ông phẫn nộ quát lớn khiến cho cô thư ký kia giật mình một cái. 

 

Ả ta vội vàng giải thích, chân tay đã run lên cầm cập lúc nào không hay biết: "Sở tổng, không phải tôi. Tôi thật sự không ra tay đánh cô gái này mà. Tôi nghĩ cô ta đang giả vờ để lấy lòng thương hại của anh đấy, anh đừng có tin cô ta." Nữ thư ký này còn muốn đổ hết tội lên đầu của Hướng Thanh Y nữa. 

 

"Đến giờ này mà cô còn dám cãi à? Cô nghĩ camera ở trong phòng tôi để đấy làm mô à?" Sở Duật chỉ thẳng về phía chiếc camera được lắp ở trong phòng kia. Khuôn mặt của nữ thư ký ấy liền xanh lại, không ngừng vặn vẹo, thậm chí là cả người còn đang run lên. Khoé môi của Sở Duật giương cao: "Cô còn không mau nhận tội. Đừng để tôi phải cho người mang đoạn phim vừa nãy đến đây, đến lúc đó cô không biết phải giấu mặt đi đâu đâu."

 

Người phụ nữ bị dọa cho sợ hãi, cô ta luống cuống giải thích với sếp của mình: "Tổng giám đốc, xin anh tha cho tôi. Tôi thật sự không cố ý làm như vậy đâu. Chẳng qua tôi cho rằng cô ta là người của đối thủ nên mới ra tay thôi, mong anh bỏ qua cho tôi. Tôi không biết cô ấy lại là người quen của anh." Bây giờ cô ta có muốn chối cũng không chối được nữa rồi. 

 

"Hay cho cách xử lý của cô! Cho dù là người của phía bên kia, cô cũng ra tay đánh người ta như vậy à? Hơn nữa, chẳng lẽ cô không nhận ra, đầu óc của cô ấy không được bình thường? Đánh một người bệnh như thế cô không thấy có lỗi hay sao?" Sở Duật nhìn chằm chằm cô ta, anh thật không ngờ cô thư ký mà mình tin tưởng lại là con người như vậy. Đánh vợ anh sưng hết cả tay lên rồi đây này. 

 

Hướng Thanh Y thút thít lay lay cánh tay áo của Sở Duật: "Ông xã, chị ấy còn mắng Y Y, nói ông xã là chồng của chị ấy, Y Y không được phép gọi ông xã là ông xã nữa. Hu hu. Chị ấy nói mình mới là vợ của ông xã, muốn đuổi Y Y rời khỏi đây. Còn giật tóc Y Y, mắng Y Y nữa." Cô gái này ấm ức kể lể, nước mắt cứ không ngừng rơi ra. 

 

"Còn có chuyện này à? Tôi trở thành chồng của cô từ khi nào thế?" Sở Duật nghiến răng nghiến lợi nhìn cô thư ký đang quỳ rạp ở dưới đất kia. Mặt mũi của cô ta hiện giờ trắng bệch ra, luống cuống giải thích: "Không phải như vậy đâu Sở tổng. Anh hiểu lầm rồi, tôi không có ý đó." Cô ta luôn ảo tưởng Sở Duật là người đàn ông của mình, nhưng khi ở trước mặt của người đàn ông này, cô ta cũng không thể đến gần anh được. 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./vo-ngoc/chuong-22-vo-toi.html.]

 

Sở Duật để Hướng Thanh Y ngồi xuống dưới, hai mắt lạnh lẽo như muốn g.i.ế.c người nhìn về người phụ nữ kia: "Đến bây giờ cô còn dám cãi à? Cô ấy đã nói như thế rồi cô còn không thừa nhận. Cô đừng tưởng cô làm những gì ở sau lưng tôi mà tôi không biết. Chẳng qua là tôi nể mặt anh trai của cô, không thèm chấp vặt cô mà thôi. Nhưng không phải là tôi để yên cho cô mà cô muốn làm gì thì làm đâu." Đây chính là lời nhắc nhở và cảnh cáo của Sở Duật. 

 

Người phụ nữ không biết yên phận, cô ta đã làm ra những chuyện gì ở sau lưng anh, nghĩ anh không biết sao? Sở Duật đã làm ngơ đi rồi, không ngờ cô ta lại còn quá đáng động cả vào Hướng Thanh Y. Giờ này thì không phải nể mặt ai nữa, người phụ nữ này, Sở Duật tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho cô ta đâu. 

 

Cô ả thư ký kia trong lòng lo lắng, chân tay luống cuống chạy tới chỗ của Sở Duật: "Sở tổng, thật sự không phải là như vậy mà. Là tại cô ta, cô ta cứ nói mình là vợ của anh, cho nên... Cho nên... Cho nên tôi mới…" Cô ta chỉ tay về phía của Hướng Thanh Y, ánh mắt cay nghiệt nhìn cô, nhưng miệng của người phụ nữ này thì cứ ấp a ấp úng, không nói lên lời. 

 

"Cô nghĩ cô ngốc ấy nói dối sao? Nhưng rất tiếc, Hướng Thanh Y chính là vợ của tôi, là người danh chính ngôn thuận được Sở Duật tôi cưới về đấy!" Một lời tuyên bố của Sở Duật đã hoàn toàn phá nát hy vọng của cô thư ký kia. Cô ta dường như đã sụp đổ hoàn toàn: "Không thể nào... Cô ta... Cô ta sao có thể là vợ anh được? Sao Sở tổng lại đi cưới một con ngốc chứ?" Khuôn mặt của nữ thư ký ấy chính là ngỡ ngàng và kinh ngạc. 

Lyly

 

Không thể nào có chuyện ấy được! 

 

Rõ ràng là Sở Duật đã thích thầm cô ta không phải sao? Sao anh lại cưới người phụ nữ khác, hơn thế nữa đó lại còn là một con ngốc chứ? 

 

Cô ta không chấp nhận chuyện này. 

 

Khoé môi của Sở Duật hơi cong lên: "Tại sao lại không thể? Cô ấy là người vợ duy nhất được Sở Duật tôi thừa nhận. Còn cô, trong đầu cô đang muốn làm gì cô nghĩ tôi không biết sao? Đừng tưởng tôi không biết cô cậy quyền cậy tiền ở đằng sau lưng tôi làm mưa làm gió ở trong công ty này. Loại phụ nữ ngông cuồng như cô, tôi không muốn giữ ở bên cạnh mình." Từng âm thanh lạnh lùng phun ra từ miệng của Sở Duật, anh đã hoàn toàn chặt đứt mọi đường lui của cô thư ký kia: "Không những thế, hôm nay, cô đã làm gì với vợ tôi, tôi nhất định sẽ bắt cô phải trả giá thật đắt."

 

Lúc này, ả thư ký ấy mới bắt đầu hoảng sợ, cô ta lao đến túm lấy ống quần của Sở Duật: "Sở tổng, tôi xin anh, tôi biết lỗi rồi, anh đừng đuổi việc tôi mà. Tôi sai rồi, lần sau tôi không dám tái phạm nữa, anh hãy bỏ qua cho tôi đi. Anh bắt tôi làm gì cũng được, nhưng xin anh đừng đuổi việc tôi." Cô ta khóc lóc van xin người đàn ông phía trước, nhưng đến liếc mắt một cái Sở Duật cũng chẳng thèm. 

 

Không những thế, người đàn ông này còn tàn nhẫn đá cô ta ra: "Đừng có dùng đôi tay bẩn thỉu của cô đụng vào người tôi. Nể mặt anh trai cô, những chuyện cô gây sóng gió ở công ty tôi có thể bỏ qua. Nhưng đánh Hướng Thanh Y, tôi sẽ bắt cô phải trả giá vì việc đã làm với cô bé ấy." 

 

Trong sự hoảng loạn của nữ thư ký kia, Sở Duật lấy điện thoại ra: "Trợ lý Dương, cho cậu năm phút để đến phòng làm việc của tôi. Nhanh chân lên, không tôi đuổi việc cả cậu đấy."

 

Loading...