Vợ Ngốc - Chương 23: Trả giá
Cập nhật lúc: 2025-01-17 08:44:46
Lượt xem: 25
Trong sự hoảng loạn của nữ thư ký kia, Sở Duật lấy điện thoại ra: "Trợ lý Dương, cho cậu năm phút để đến phòng làm việc của tôi. Nhanh chân lên, không tôi đuổi việc cả cậu đấy."
Trợ lý Dương ở đầu dây bên kia sau khi nhận được lệnh thì vội vã chạy đến văn phòng của tổng giám đốc ngay, không dám hỏi thêm câu gì nữa. Không biết ai lại chọc vào Sở tổng rồi, nghe giọng của người này dường như đang giận dữ. Tốt nhất là không nên chọc vào tổ kiến lửa lúc này, nếu không công việc của anh nó cũng sẽ không cánh mà bay mất thôi.
Chưa đến năm phút sau, trợ lý Dương đã có mặt ở căn phòng này trong tình trạng đang không ngừng thở dốc, đồng thời người đàn ông này còn vội vã hỏi: "Sở tổng, ngài gọi tôi đến đây là có việc gì cần tôi làm ạ? Không phải ngài nói tôi giúp ngài xử lý nốt cuộc họp hay sao?" Người nào đó nói không ra hơi, mồ hôi thì nhễ nhại trên khắp khuôn mặt.
Vị sếp này của anh đúng là biết hành hạ người khác đấy!
Hại anh sắp c.h.ế.t rồi đây này!
Sở Duật lạnh lùng nhìn về phía của trợ lý Dương: "Xem đi, người tôi giao cho cậu quản lý đã gây ra chuyện gì rồi đây này! Tôi tưởng cậu quản lý nghiêm lắm mà không phải sao, sao còn để cô ta tác quai tác quái ở nơi này. Tôi bắt đầu nghi ngờ về cách dùng người của cậu rồi đấy!" Trợ lý Dương là người thay mặt anh xử lý các chuyện lặt vặt, ngay cả vấn đề về nhân sự.
Nhưng không ngờ cậu ta lại tâng bốc người phụ nữ không biết điều này lên hẳn chức vụ thư ký.
Vị trợ lý Dương nào đó sợ xanh mặt nhìn đến chỗ cô thư ký đang khóc lóc cầu xin ông sếp của mình kia, anh ngờ vực hỏi: "Sở tổng, người này đã gây ra chuyện gì mà khiến ngài tức giận đến như thế ạ?" Trợ lý Dương toát hết cả mồ hôi, anh ở trong lòng đang âm thầm hy vọng bản thân mình đừng nói sai ở chỗ nào. Sếp của anh có vẻ như đang vô cùng giận dữ, vì thế rất có thể anh cũng sẽ bị vợ lây theo.
"Cậu còn hỏi được à?" Sở Duật liền hằn giọng, trừng mắt nhìn trợ lý Dương: "Cô ta ra tay đánh vợ của tôi, còn dám nói mình là chủ nhân của Sở thị, cậu nói xem người phụ nữ này phải xử trí như thế nào đây hả?" Trợ lý Dương chính là người đề bạt cô ả này lên vị trí thư ký, vì thế cô ta gây ra lỗi lầm, tất nhiên Sở Duật phải tìm trợ lý Dương rồi.
Trợ lý Dương sợ hãi đưa tay lau mồ hôi: "Cô ta dám ra tay đánh phu nhân ạ? Thế thì là tội lớn rồi, phải phạt thật nặng, thật nặng cho cô ta nhớ!" Nói xong, người đàn ông này mới nhận ra, là có gì đó không đúng: "Nhưng vợ của ngài hiện giờ đang ở đâu ạ?" Vị trợ lý nào đó ngó nghiêng xung quanh.
Sở Duật hừ lạnh một tiếng, nhưng anh cũng không đáp lời.
Cuối cùng trợ lý Dương cũng nhận ra, cô gái đang nép vào trong người của Sở Duật, có lẽ đó chính là thiếu phu nhân của anh. Nhìn bộ dạng kia của thiếu phu nhân, e rằng đã bị nữ thư ký này đánh cho thê thảm rồi. Haizz, người phụ nữ này lần này c.h.ế.t chắc rồi!
Nhưng anh chính là người tiến cử cô ta, chẳng lẽ tổng giám đốc Sở lại muốn anh chịu tội cùng cô ta?
Thế thì hỏng rồi!
Đúng là ngu quá đi mất!
Ai bảo trước đây tự dưng anh tiến cử cô ta làm gì chứ? Để bây giờ tự mình rước họa vào thân rồi đây này! Ôi trời ơi! Trợ lý Dương liếc nhìn sang chỗ của nữ thư ký kia âm thầm oán hận, cô muốn c.h.ế.t nhưng đừng có lôi tôi đi cùng chứ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./vo-ngoc/chuong-23-tra-gia.html.]
Sở Duật đưa tay vào túi quần, lạnh lùng bảo trợ lý của mình: "Cậu giải quyết chuyện này cho tốt đi, tôi không muốn thấy người phụ nữ này ở công ty nữa. Còn nữa, phạt cậu hai tháng lương vì dám để người phụ nữ này ngồi lên được chức thư ký."
"Dạ, tôi biết rồi thưa Sở tổng! Tôi sẽ ngay lập tức xử lý ạ!" Trợ lý Dương khóc ròng vì bị trừ hai tháng lương, đau lòng kêu bảo vệ lôi người phụ nữ kia ra bên ngoài. Nhưng anh may mắn hơn cô ta đó là anh không bị mất việc. Làm việc ở cạnh Sở tổng là tốt nhất rồi, anh còn chưa muốn về hưu sớm như thế đâu.
Trước khi đi, Sở Duật còn nhắc trợ lý Dương một câu: "Nhớ đem hòm thuốc khử trùng vào đây cho tôi!"
Sau khi hòm thuốc khử trùng được đưa vào, Sở Duật nhanh chóng sát trùng vết thương cho Hướng Thanh Y. Nhìn cánh tay của người con gái ấy đã trở nên sưng đỏ như thế kia, anh nhìn mà cảm thấy đau lòng khôn xiết. Chỉ tại người phụ nữ độc địa kia hại cô ngốc nhà anh trở nên như vậy.
"Đau quá!" Đột nhiên, Hướng Thanh Y kêu lên một tiếng làm cho Sở Duật vô cùng hoảng hốt: "Y Y, em sao thế, em đau à?" Hướng Thanh Y liền ấm ức gật đầu, Sở Duật đau lòng an ủi cô: "Xin lỗi em, em cố chịu một chút, anh sẽ nhẹ nhàng nhất có thể. Một lát nữa thôi, sắp xong rồi."
Sở Duật băng bó qua loa cho Hướng Thanh Y, nhưng nhìn cách Sở Duật băng thật khiến cho người ta cảm thấy buồn cười. Ai lại buộc hình chiếc nơ như thế kia chứ. Nếu đầu óc của Hướng Thanh Y bình thường thì chắc chắn cô sẽ tẩn cho người đàn ông này một trận đấy chứ không đùa đâu.
Băng bó xong, Sở Duật mới xích lại bên cạnh của Hướng Thanh Y, cẩn thận chỉnh lại tóc tai cho cô: "Y Y còn đau không? Cô ta làm em sợ lắm hả?" Hướng Thanh Y cũng chỉ gật đầu, động tác của cô dường như có ý muốn tránh né Sở Duật.
Anh cảm thấy hơi kỳ lạ, mới hỏi cô ngốc này: "Em làm sao thế? Anh lại làm gì sai à? Y Y giận anh có đúng không?" Nghe Sở Duật nói, Hướng Thanh Y lúc này mới mở miệng hỏi: "Ông xã, có phải anh sẽ bỏ rơi Y Y không?"
"Sao em lại nói như thế?" Sở Duật vô cùng ngạc nhiên nhìn Hướng Thanh Y. Sao đột nhiên cô lại hỏi câu này. Hướng Thanh Y rụt rè trả lời: "Tại chị kia nói ông xã là chồng của chị ấy, ông xã cưới chị ấy rồi sẽ không cần Y Y nữa." Người con gái ấy ấm ức cúi đầu xuống.
Sở Duật cười khổ, anh không biết lúc này mình nên vui hay là nên buồn nữa đây. Ôm cô gái nhỏ ấy vào lòng, Sở Duật vội vàng an ủi cô: "Không phải đâu, cô ấy nói dối em đấy. Ông xã sẽ chỉ thương một mình Y Y thôi, sẽ không có người khác đâu." Anh có thể hiểu là cô ngốc này đang ghen hay không vậy?
Hai mắt của Hướng Thanh Y mở to, cô ngẩng mặt lên, vô tình chạm vào cằm của Sở Duật: "Ông xã nói thật sao?" Sau khi Sở Duật gật đầu, Hướng Thanh Y mới vui vẻ trở lại. Cô nằm gọn trong người của Sở Duật, không nhúc nhích nữa.
Anh cúi đầu xuống, vô tình bắt gặp đôi mắt to và kia đang nhìn mình, trái tim trong lồng n.g.ự.c của anh vô thức đập nhanh hơn. Sở Duật ngây người ngắm nghía cô ngốc ở trong lòng mình. Theo bản năng, người đàn ông từ từ cúi đầu xuống, dường như anh muốn hôn lên đôi môi đỏ hồng ấy.
Nhưng đúng lúc này, vị trợ lý Dương kia đột nhiên xông vào: "Sở tổng, tôi đã giải quyết xong rồi, ngài còn cần gì nữa không ạ?" Lời nói còn chưa hết, trợ lý Dương đã vô tình chứng kiến cảnh này, chân tay anh đột nhiên mềm nhũn ra.
Sở Duật giật mình hung hăng lườm về phía của trợ lý Dương.
Người nào đó chỉ biết đưa tay gãi gãi đầu: "Hai người cứ tiếp tục, tôi không làm phiền hai người nữa!" Khuôn mặt của trợ lý Dương cứng đờ, trong lòng anh đang âm thầm cầu nguyện. Toang rồi, toang rồi, lần này toang thật rồi.
Lyly