Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Vợ Ngốc - Chương 24: Rung động

Cập nhật lúc: 2025-01-17 08:45:23
Lượt xem: 19

Người nào đó chỉ biết đưa tay gãi gãi đầu: "Hai người cứ tiếp tục, tôi không làm phiền hai người nữa!" Khuôn mặt của trợ lý Dương cứng đờ, trong lòng anh đang âm thầm cầu nguyện. Toang rồi, toang rồi, lần này toang thật rồi.

 

Trợ lý Dương hai chân đông cứng lại, khuôn mặt méo mó lúc trắng lúc xanh, khoé môi thỉnh thoảng còn hơi giật giật lên. Toàn thân cứng đờ nhìn cả người của sếp tổng tỏa ra một khí thế lạnh lẽo đến đáng sợ kia, trợ lý Dương chỉ biết cầu nguyện ở trong lòng mà thôi. 

 

Chuyện tốt đang nhiên bị phá hư, dĩ nhiên là người nào đó sẽ cảm thấy khó chịu rồi. Ánh mắt của Sở Duật sắc bén như lưỡi d.a.o nhìn về phía của người đàn ông đang run lên cầm cập kia: "Trợ lý Dương, mấy việc tôi giao cho cậu đã làm xong hết chưa? Chạy như ma đuổi đến đây làm gì hả? Bị trừ hai tháng lương vẫn chưa đủ hả?" Nếu có thể g.i.ế.c người bằng ánh mắt, thì chắc chắn trợ lý Dương đã c.h.ế.t ngay tại chỗ rồi.

 

Trong lòng của Sở Duật đang không ngừng oán hận. 

 

Đến lúc nào không đến, lại đến đúng lúc này cơ chứ. Trợ lý Dương này của anh cũng biết lựa chọn thời điểm quá đấy nhỉ? Mãi mới có cơ hội gần cô vợ ngốc này của mình, ai ngờ lại bị tên này phá hủy mất rồi. 

 

Trợ lý Dương chỉ biết cười trong sợ hãi: "Dạ, tôi đã hoàn thành hết những việc ngài giao rồi ạ! Vốn muốn đến đây xem Sở tổng còn việc gì căn dặn không, nhưng có lẽ đã không còn chuyện gì nữa rồi! Vậy tôi xin phép đi trước!" Anh vội vàng xoay người muốn rời đi, trong lòng lại thầm rủa, đến lúc nào không đến lại đến đúng lúc này mới hay chứ. 

Lyly

 

Tôi rốt cuộc đã tạo cái nghiệp gì vậy trời? 

 

Không biết Sở tổng có g.i.ế.c anh để mà diệt khẩu hay không đây? 

 

"Đứng lại đó!" Trợ lý Dương đang định bỏ đi nhưng bị tiếng gọi lạnh lùng của Sở Duật gọi lại. Người đàn ông máy móc xoay người, một nụ cười miễn cưỡng nở ra trên môi của trợ lý Dương: "Sở tổng còn có việc gì căn dặn ạ?" Lúc này, toàn thân của trợ lý Dương đã đổ đầy mồ hôi vì hoảng sợ rồi. 

 

Bề ngoài thì trông người đàn ông này bình tĩnh như vậy thôi, nhưng qua lớp áo kia, toàn thân anh đang không ngừng run lên bần bật kìa. Gương mặt của trợ lý Dương ngày càng cứng lại, trong lòng lại càng sợ hãi. Không biết Sở tổng gọi anh lại đây là để làm gì đây? Chẳng lẽ lại muốn g.i.ế.c anh để giệt khẩu à? Người nào đó sợ xanh mặt, trong lòng không ngừng gào thét. 

 

Ông trời ơi, không phải chứ! 

 

Con đây còn muốn sống lắm!

 

Con còn trẻ tuổi, chưa giúp ích được gì cho đời mà ông đã muốn lấy mạng của con rồi à? 

 

Sở Duật giận thì giận thật, nhưng anh cũng không trút giận lên người của trợ lý Dương, chỉ lạnh lùng lệnh cho trợ lý của mình: "Cậu ở đây chơi với vợ tôi một lúc, không được phép để vợ tôi xảy ra chuyện gì. Đầu óc của Thanh Y có chút vấn đề, nếu mà cậu làm vợ tôi khóc, để tôi biết được, hoặc để người nào động vào vợ tôi, tôi nhất định sẽ hỏi tội cậu đầu tiên." Anh vốn muốn đi giải quyết nốt cuộc họp còn đang dang dở kia nên mới phải đi. Nhưng anh lo lắng Hướng Thanh Y sẽ lại xảy ra chuyện gì nữa nên mới bảo trợ lý Dương ở đây trông chừng cô gái ngốc này. 

 

Trợ lý Dương lúc đầu có hơi ngạc nhiên, nhưng anh cũng vội vã gật đầu: "Tôi biết rồi thưa Sở tổng, ngài yên tâm đi, tôi nhất định sẽ chăm sóc cho thiếu phu nhân thật tốt. Tôi sẽ không để phu nhân gặp chuyện đâu." Đó cũng được xem là một lời bảo đảm đến từ phía của trợ lý Dương. 

 

Sở Duật gật đầu, rồi anh quay sang, dịu dàng nhìn Hướng Thanh Y chứ không còn là ánh mắt lạnh lùng như nhìn trợ lý Dương nữa: "Y Y ngồi đây chơi với trợ lý Dương nhé! Anh đi một lát rồi sẽ quay lại ngay. Ngồi đây chờ anh, anh quay về sẽ mua kẹo cho em nhé!" Sự dịu dàng của người đàn ông này khiến cho trợ lý Dương cũng phải giật mình. 

 

Đây là Sở tổng của anh hay sao? 

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./vo-ngoc/chuong-24-rung-dong.html.]

Không phải chứ? 

 

Tảng băng nghìn năm mà cũng biết dịu dàng với người khác nữa à? Chẳng lẽ là anh đang nằm mơ? Cũng không phải. Đây rõ ràng không phải là mơ. Nhưng Sở tổng lại dịu dàng với vợ mình như thế kia, đừng nói là núi băng ngàn năm biết yêu rồi đấy nhé! Nhưng họ kết hôn mới được nửa tháng, không lẽ Sở tổng lại yêu từ cái nhìn đầu tiên à? 

 

Hướng Thanh Y cười khúc khích gật đầu, nhắc đến kẹo là người con gái ấy sẽ ngoan ngay. Sở Duật rời đi, để lại Hướng Thanh Y cho trợ lý của mình chăm sóc. Dù sao anh cũng đặt niềm tin vào trợ lý Dương, cho nên Sở Duật mới an tâm rời đi. 

 

Sau khi vị tổng giám đốc kia đi khỏi đây, trợ lý Dương mới vội vàng lao đến chỗ của phu nhân với vẻ mặt đầy tò mò: "Phu nhân à, cô đã dùng cách gì để câu mất trái tim của Sở tổng nhà chúng tôi vậy?" Trợ lý Dương là người đã trải qua mấy mối tình, anh đương nhiên là nhận ra cái núi băng ngàn năm kia đang bắt đầu tan chảy rồi, lại còn quan tâm người ta hết lòng như vậy nữa.

 

Nhưng vị phu nhân này đã dùng cách gì để khiến cho Sở tổng động lòng trong vài ngày như vậy cơ chứ? Có biết bao nhiêu người phụ nữ dùng mọi cách để được Sở Duật chú ý đến, nhưng có vẻ như người đàn ông đó cũng chẳng quan tâm. Nhưng sao cô gái này lại làm được vậy trời? 

 

Hướng Thanh Y nhướn mày, gương mặt ngây thơ của cô tỏ vẻ không hiểu: "Anh là ai? Y Y không hiểu anh đang nói gì hết?" Nghe Hướng Thanh Y nói, trợ lý Dương cũng phải giật mình. Phu nhân nhà anh, đầu óc có vấn đề sao? Đúng rồi ha, cô ấy họ Hướng mà, làm sao anh lại quên mất chuyện này. Cô hai nhà họ Hướng đầu óc có vấn đề, không một ai là không biết chuyện này. 

 

Nhưng ông chủ của anh lại có hứng thú với kiểu này, gu cũng mặn à nha! 

 

"Không có gì đâu, phu nhân, tôi xin giới thiệu, tôi là trợ lý của Sở tổng, cô có thể gọi tôi là trợ lý Dương cũng được." Trợ lý Dương chìa tay ra trước mặt của Hướng Thanh Y. 

 

Đến khi Sở Duật trở lại đây, Hướng Thanh Y và trợ lý Dương đang nói chuyện gì đó rất vui vẻ, nói hăng say đến mức Sở Duật đang đứng ở đây mà không ai nhận ra cả. Người đàn ông nào đó đen mặt, ho mấy tiếng nhưng dường như hai người kia không chú ý đến mình.

 

Chết tiệt! 

 

Anh chỉ mới đi có một lúc thôi mà, sao vợ của anh lại dính lấy trợ lý Dương thế kia. 

 

Hai người họ thân thiết như thế, Sở Duật liền tức không chịu được, anh ho mạnh một tiếng, trợ lý Dương mới giật mình quay sang: "Sở tổng, ngài trở lại từ lúc nào thế, sao tôi không biết?" Sở Duật dường như ngó lơ câu hỏi của trợ lý Dương, anh đi thẳng đến chỗ của Hướng Thanh Y, trên người tỏa ra một luồng sát khí đáng sợ. 

 

Đến cũng một lúc rồi đó, nhưng không ai để ý đến thôi. 

 

Bực bội lắm nhưng người đàn ông nào đó lại không dám nổi giận với vợ mình, anh chỉ tỏ ra ôn nhu: "Y Y, chơi vui không? Cậu ta không bắt nạt em đấy chứ?" Hướng Thanh Y chu môi, cô lắc đầu, "Không có, trợ lý Dương không bắt nạt Y Y đâu. Ông xã bận thì cứ đi trước đi, vợ ở lại chơi với trợ lý Dương là được rồi."

 

"Phải đó Sở tổng, ngài còn bận gì thì cứ đi làm đi, còn phu nhân cứ giao cho tôi." Trợ lý Dương vỗ n.g.ự.c đầy tự tin nhưng anh lại không biết rằng điều đó lại làm cho sát khí trên người của Sở Duật ngày một tăng cao. Sở Duật lúc này điên lắm rồi đấy: "Trợ lý Dương, cậu còn việc gì thì đi làm nốt đi, không cần phải phí thời gian ở đây đâu."

 

"Nhưng Sở tổng, tôi không bận việc gì, lúc này tôi rất rảnh nha!"

 

"Rảnh rỗi lắm phải không? Trợ lý Dương, chi nhánh bên Mỹ của công ty dù sao cũng đang thiếu quản lí, nếu cậu rảnh như thế hay mai tôi điều cậu sang bên đấy luôn nhé!" Lời nói của người đàn ông này sặc mùi giấm chua, không chỉ có lời nói, cả người của Sở Duật đều tỏa ra một mùi chua loét loèn loẹt. 

 

Loading...