Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Vợ Ngốc - Chương 25: Ăn giấm

Cập nhật lúc: 2025-01-17 08:45:51
Lượt xem: 17

"Rảnh rỗi lắm phải không? Trợ lý Dương, chi nhánh bên Mỹ của công ty dù sao cũng đang thiếu quản lí, nếu cậu rảnh như thế hay mai tôi điều cậu sang bên đấy luôn nhé!" Lời nói của người đàn ông này sặc mùi giấm chua, không chỉ có lời nói, cả người của Sở Duật đều tỏa ra một mùi chua loét loèn loẹt.

 

Vị trợ lý Dương kia sợ xanh mặt nhìn Sở Duật, khoé môi của anh hơi giật giật. Một mùi chua nồng nặc đang phả ở trong không khí, anh có thể ngửi thấy rõ điều đó. Nhưng mà thế này cũng công khai quá rồi đấy. 

 

Sở tổng là đang ăn giấm với anh à? 

 

Nhưng mà cũng không thể vì chuyện này mà điều anh sang Mỹ được chứ? Sở tổng ra tay cũng quá ác độc rồi đó. 

 

Lyly

Người nào đó vội vã xua tay: "Ấy ấy Sở tổng, làm người ai lại làm thế chứ? Tôi còn ba mẹ, còn bạn gái ở đây mà, ngài mà điều tôi sang Mỹ thì ai ở cạnh chăm sóc họ đây?" Trong lòng của trợ lý Dương đang không ngừng gào thét, làm ơn đi mà Sở tổng, tôi vẫn yêu đất nước của mình lắm, không muốn xa quê hương của mình đâu. 

 

Sở Duật hung hăng lườm trợ lý Dương: "Chẳng phải cậu rảnh lắm hay sao? Chê công ty giao cho cậu ít việc, vậy thì tôi chỉ đành cho cậu sang bên Mỹ làm việc thôi. Ở đó công việc chất thành đống đấy, cậu làm cả ngày cũng không hết đâu." Một cảm giác chua chua toát ra từ trong lời nói của Sở Duật, người đàn ông này là đang ăn giấm với trợ lý của mình đây mà. 

 

Ai kêu trợ lý Dương cứ thích gần gũi cô ngốc này của anh, Sở Duật đã muốn cậu ta đi, vậy mà người đàn ông này vẫn còn cố tình không hiểu mà đứng lì ở đây nữa chứ, thật là làm anh tức c.h.ế.t mà. Hơn nữa còn năm lần bảy lượt phá hỏng chuyện tốt của anh, như thế này đáng bị phạt lắm. 

 

Gương mặt của Sở Duật đã đen kịt lại rồi, cả Hướng Thanh Y nhìn vào cũng thấy sợ hãi không dám nói gì. 

 

Trợ lý Dương không ngừng van xin: "Ấy ấy Sở tổng, tôi nào có ý đó. Bên này tôi còn chưa xử lý xong việc, làm sao mà sang bên Mỹ được. Ngài đại ân đại đức tha cho một nhân viên nhỏ nhoi như tôi đi, tôi không muốn sang bên Mỹ đâu." Người nào đó khóc ròng cầu xin, cũng ngu thật, ai kêu anh lại nói ra mấy lời kia cơ chứ, lại còn để cho người mới vướng vào tình yêu như Sở tổng ăn giấm của mình mới đau chứ. 

 

Trời ơi! 

 

Có ai ngờ ông sếp này của anh lại là người lấy chuyện công ra trả thù tư như thế đâu chứ. Trước đây Sở Duật luôn là người công tư phân minh mà, nhưng từ khi lấy phu nhân xong liền biến thành một con người khác luôn. 

 

Ai mà ngờ được cơ chứ! 

 

Sở Duật hừ lạnh một tiếng: "Lần này coi như tôi bỏ qua cho cậu, mau đi làm việc đi, còn có lần sau tôi liền ký vào văn kiện điều cậu thẳng sang Mỹ luôn đấy. Đến lúc đó cậu đừng có khóc lóc mà van xin, tôi sẽ không mềm lòng đâu." Ngoài mặt có thể hiểu là Sở Duật đang nói về công việc nhưng thực chất câu nói của anh mang một hàm ý đó chính là: "Nếu mà để tôi nhìn thấy cậu dính sát lấy vợ tôi như thế thì cậu cứ chuẩn bị tinh thần đi sang Mỹ cho tôi." Khuôn mặt của người đàn ông vẫn đen kịt, mùi chua tỏa ra ngày càng nhiều. 

 

Người đàn ông nào đó hậm hực, trợ lý Dương cũng đã có bạn gái rồi, dính sát Hướng Thanh Y như thế để làm gì không biết nữa? 

 

Tính đập chậu cướp hoa luôn à? 

 

Trợ lý Dương lúc này vừa buồn cười lại vừa lo sợ. Ai lại đi ăn giấm với nhân viên của mình thế cơ chứ? Đúng là chẳng có ai bình thường khi yêu cả. Buồn cười lắm đấy, nhưng trợ lý Dương vẫn phải cố nhịn: "Dạ, tôi biết rồi thưa Sở tổng. Ngài yên tâm, tuyệt đối sẽ không có lần sau đâu ạ!" 

 

"Giờ không còn chuyện của cậu nữa, mau đi làm việc đi, đứng đây nói nhiều như thế làm gì?" Nghe Sở tổng muốn đuổi người, trợ lý Dương chỉ có thể ngậm ngùi rời đi. Giờ này anh cũng chẳng dám nói lại vị Sở tổng kia đâu, lỡ như nói sai ở đâu rồi bị điều sang Mỹ thì c.h.ế.t anh đấy.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./vo-ngoc/chuong-25-an-giam.html.]

 

Hướng Thanh Y ngó nghiêng nhìn trợ lý Dương đã ra khỏi phòng, người con gái ấy vẫn không biết chuyện gì đang xảy ra cả. Cô vẫn ngây ngô như một đứa trẻ, tươi cười nhìn Sở Duật: "Ông xã, ở đây chán quá, Y Y muốn về nhà, Y Y đói, muốn ăn cơm. Chúng ta về nhà được không?" Cô vòng cánh tay qua người của Sở Duật, hai mắt sáng lên như sao vậy đấy. 

 

Gương mặt của Sở Duật từ từ giãn ra, không còn căng thẳng như trước nữa. Anh thở dài một hơi nhẹ nhàng véo lên má của Hướng Thanh Y: "Được rồi, đợi anh thu dọn một lát rồi chúng ta sẽ trở về nhà được không? Y Y gắng đợi thêm một chút nhé!" Hướng Thanh Y cười khúc khích, vui vẻ gật đầu. 

 

Nhưng mà cô gái nhỏ này không thể làm Sở Duật hết lo được! 

 

Hướng Thanh Y ngốc thì ngốc thật đấy, nhưng mấy người ở xung quanh anh hình như đều nhìn cô bé này bằng cái ánh mắt vô cùng kỳ lạ, làm cho Sở Duật lo c.h.ế.t đi được. Anh chính là lo cô gái nhỏ này sẽ bị người ta cướp đi mất thôi. 

 

Sau khi thu dọn đồ đạc ở trong phòng, Sở Duật mới lái xe đưa Hướng Thanh Y về nhà, trời cũng đã gần tối rồi, cô vợ của anh có lẽ cũng đã đói. Ở công ty thì vô vị quá, Hướng Thanh Y đương nhiên cũng sẽ cảm thấy nhàm chán. 

 

Đang tập trung lái xe thì Hướng Thanh Y ngây ngô quay sang nhìn anh mà hỏi: "Ông xã, không phải lúc chiều ông xã bảo là khi trở về thì sẽ mua kẹo cho Y Y mà. Vậy kẹo của Y Y đâu rồi?" Cô ngốc này đột nhiên nhớ ra. 

 

Cũng đúng nhỉ. 

 

Cô thích ăn kẹo nhất mà, miệng không ngừng nhớ đến kẹo cũng là lẽ đương nhiên. 

 

Hai mắt của Hướng Thanh Y long lanh to tròn nhìn Sở Duật đang lái xe bên cạnh.

 

Ờ đấy.

 

Nói mới nhớ, lúc nãy vì mải chuyện của trợ lý Dương mà Sở Duật lại quên mất đưa Hướng Thanh Y mua một ít kẹo ngọt. Tưởng cô ngốc này đã quên rồi chứ, nhưng không ngờ lại nhớ dai như vậy. Ôi trời, ở đây làm gì có chỗ nào bán kẹo chứ, đúng là cái miệng hại cái thân mà. 

 

Người đàn ông nào đó gượng cười an ủi Hướng Thanh Y: "Y Y, lúc anh đi mua, người ta bán hết kẹo rồi. Để mai anh mua cho Y Y nhé, mua một túi luôn có được không?" Trình độ nói dối của Sở Duật càng ngày càng lên một tầm cao mới rồi đấy. 

 

Hướng Thanh Y nghe như thế, cô liền buồn bã cụp mắt xuống: "Nhưng bây giờ Y Y thích ăn kẹo mà!" Coi ngốc này cũng thật là, không được đáp ứng liền tỏ ra buồn bã, làm cho Sở Duật luống cuống không biết phải làm thế nào. 

 

"Y Y đừng buồn nữa! Thật ra trên người của ông xã có một cây kẹo, không biết Y Y có thích ăn không nhỉ?" Người nào đó cười xấu xa nhìn Hướng Thanh Y, đầu óc của Sở Duật lúc này chắc hẳn là đang vô cùng đen tối. 

 

Cô gái nhỏ kia đang buồn bã liền lập tức trở nên vui vẻ trở lại: "Trên người ông xã có kẹo gì thế? Sao trước giờ Y Y không biết vậy ta? Mau đưa cho Y Y đi mà!" Hướng Thanh Y ngây thơ không hề biết mình đã bị dụ vào hang sói rồi. 

 

Sở Duật cong môi cười, trên môi người đàn ông này hiện lên một sự nham hiểm và xấu xa: "Đó là kẹo mút, một cây kẹo mút siêu to khổng lồ dành riêng cho Y Y đấy. Hơn nữa cây kẹo này còn là kẹo mút không tan nữa, Y Y ăn mãi không hết luôn. Chỉ là cây kẹo này nó hơi thô cứng một chút, chỉ sợ em không ăn được hết thôi."

 

Loading...