Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Vợ Ngốc - Chương 3: Thay chị lấy chồng

Cập nhật lúc: 2025-01-17 01:35:02
Lượt xem: 66

Bây giờ, ngoại trừ để Thanh Y chịu khổ ra, Hướng phu nhân đúng là không còn cách nào khác rồi! 

 

Hôn lễ sau đó nhanh chóng được diễn ra! 

 

Hôm ấy, Hướng phu nhân phải đưa Hướng Thanh Y, đứa con gái thứ hai của mình gả đi, mặc dù đầu óc của con bé vốn không được bình thường, thậm chí là còn như đứa trẻ. Hôn lễ hôm ấy cũng không có chú rể, cũng được tổ chức rất đơn giản. Chỉ là đón dâu về nhà mà thôi, hoàn toàn không mời khách khứa gì, nếu có người thì đó cũng chỉ là anh em thân thiết lắm với nhà họ Sở mà thôi. 

 

Thanh Y trở thành vợ của người ta sau khi cô ngây ngô làm theo lời mẹ mình, ký vào tờ giấy đăng ký kết hôn kia. Hướng Thanh Y cũng không biết bản thân mình đã làm cái gì, đầu óc cô cứ như một đứa trẻ lên ba, cứ nghĩ ký vào đó sẽ có kẹo mà thôi. 

 

Hôn lễ diễn ra một cách nhanh chóng! 

 

Sau khi làm đủ các nghi thức cần phải làm, Hướng Thanh Y được người giúp việc dẫn về phòng tân hôn. Ban đầu, cô gái nhỏ này còn ương bướng nhất định không chịu đi, nhưng mẹ chồng nói nếu đến đó sẽ có kẹo ăn, thế là Thanh Y vui vẻ đi luôn. 

 

Cô gái này thì biết lấy chồng là gì đâu! 

 

Hướng Thanh Y thì chỉ có một niềm đam mê bất tận với mấy loại kẹo đủ màu sắc mà thôi. 

 

Ngồi trên giường trải đầy hoa, trên người của Hướng Thanh Y vẫn còn khoác lên một bộ váy cưới tinh xảo tôn lên nước da trắng muốt của cô. Hai tay cô ôm chặt một con gấu nhỏ, đôi mắt long lanh to tròn nhìn một lượt xung quanh, dường như người con gái này đang tìm kiếm điều gì đó. 

 

Cô ngó nghiêng xung quanh! 

 

Không phải nói đến đây là sẽ được ăn kẹo thoả thích hay sao? 

 

Sao lại chẳng thấy kẹo đâu nhỉ? 

 

Thanh Y ảo não nhìn con gấu bông trên tay mình: "Bé gấu à, hình như nơi này không có kẹo thì phải? Nhưng rõ ràng là mẹ bảo ở đây có kẹo mà, sao lại không thấy nhỉ?" Giọng nói của cô gái ấy ngây ngô, trong trẻo, nghe thật là dễ thương, chỉ tiếc là đầu óc của Hướng Thanh Y lại có vấn đề mà thôi. 

 

Đang ngồi ngây ra đó thì cánh cửa ở phía trước mở ra, từng bước chân vang lên ngày một lớn hơn tiến về phía của người con gái đang ngồi trên giường. Trước mặt của Thanh Y là một bóng đen cao lớn. Cô ngây ngô nhướn mày, rồi tò mò ngước mắt lên. Trước mặt cô hiện giờ là một người đàn ông cao lớn, trên người anh ta khoác một bộ âu phục sang trọng, hai tay anh ta cho vào trong túi quần của mình. Dáng người cao lớn, ngũ quan thanh tú, đôi lông mày rậm rạp vô cùng dũng mãnh. 

 

Hướng Thanh Y mở to mắt nhìn người vừa bước vào, cô không hề tỏ ra sợ hãi mà ngây thơ hỏi: "Chú à? Chú là ai thế? Có phải chú mang kẹo đến cho Y Y phải không?" Nhắc đến kẹo, hai mắt của cô bé kia liền sáng lên như sao, trên khuôn mặt còn đang cười khúc khích nhìn người đàn ông ở trước mặt mình. 

 

Khoé môi của Sở Duật hơi giật giật! 

 

Anh nhíu mày nhìn cô gái ở trước mặt với một tâm trạng vô cùng bàng hoàng. 

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/vo-ngoc/chuong-3-thay-chi-lay-chong.html.]

Chú sao?

 

Sở Duật năm nay mới có hai mươi tư tuổi thôi đấy, cô gái này sao lại gọi anh là chú rồi? Bây giờ Sở Duật không biết phải dùng từ ngữ nào để hình dung tâm trạng của mình hiện giờ nữa. 

 

Khoé môi của Sở Duật giương cao, hai mắt của người đàn ông nhìn chằm chằm người con gái xinh đẹp trước mặt: "Cô gái? Cô không sợ tôi sao? Đối diện với tôi cô không sợ à?" Đây chính là điều khiến cho Sở Duật bất ngờ về người vợ kia của mình. Trước đây, mỗi khi ai đối diện với Sở Duật đều tỏ ra vô cùng sợ hãi, nay người vợ này của anh lại không hề sợ. 

 

Đúng thật là khiến anh hơi bất ngờ đấy! 

 

Hướng Thanh Y thu lại nụ cười trên môi mình, cô liên tục lắc đầu: "Không sợ! Chú à, chú đến chơi với Y Y ạ? Mẹ bảo Y Y đến đây nhưng lại không mang kẹo cho Y Y, có phải chú mang đồ ăn đến cho Y Y có đúng không ạ?" Cô gái nhỏ này mím môi lại, hai mắt to tròn nhìn người đàn ông trước mặt mình. 

 

Đầu óc của cô vốn đã không được bình thường, nên làm gì có chuyện biết sợ hay là không cơ chứ. 

 

Sở Duật không biết hình dung tâm trạng hiện giờ của mình như thế nào nữa. Cô gái này cứ một câu gọi chú, hai câu gọi chú, trông anh già đến như vậy cơ à? Sở Duật hơi nhíu mày quan sát người con gái trên giường kia. 

 

Cô gái này vốn rất xinh đẹp mà! 

 

Nhưng có vẻ như đầu óc không được bình thường cho lắm! 

 

Hướng Thanh Y vốn dĩ rất thông minh, cô cũng rất xinh đẹp nữa,  cô còn đẹp hơn người chị tên Hướng Thanh Lan kia của mình nữa. Nhưng chỉ tiếc rằng vào đúng ngày sinh nhật tuổi mười tám của mình, Hướng Thanh Y đã gặp tai nạn giao thông, một tai nạn rất nghiêm trọng. 

 

Tuy vụ tai nạn ấy không hề cướp đi tính mạng của cô, thế nhưng nó đã khiến cô từ một cô gái thông minh biến thành một đứa trẻ ba tuổi vô lo vô nghĩ. Nhà họ Hướng đã tìm mọi cách để chữa trị cho cô, nhưng vẫn không có cách nào hiệu quả. Hướng Thanh Y vẫn cứ như vậy, trong suốt hai năm nay, cô vẫn chỉ sống trong tiềm thức của một đứa trẻ ba tuổi mà thôi. 

 

Hướng Thanh Y hơi chau mày, thấy người kia không trả lời, cô khoanh tay giận dỗi cứ như một đứa trẻ rồi chạy lon ton xuống giường: "Chú à, sao chú không trả lời thế? Có phải là chú ghét Y Y phải không? Chú ghét Y Y thì đi đi, Y Y cũng không muốn nhìn thái chú." Do còn mặc váy trên người cho nên Hướng Thanh Y chỉ mới lon ton được vài buổi thì vô tình giẫm vào chiếc váy lòe xòe ở trên người, tí nữa thì ngã ra, cũng may là Sở Duật đỡ được cô. 

 

Anh ấn cô gái này ngồi xuống giường, hung hăng liếc mắt nhìn cô một cái: "Cô ngồi im một chỗ đi, đừng có chạy lung tung, không có ngã ra đấy thì ba mẹ tôi lại mắng tôi không chăm sóc tốt cho cô." Sở Duật nhìn cô, anh còn tỏ vẻ ghét bỏ nữa. 

 

"Hơn nữa cô gái này, tôi cũng cần phải nhắc nhở cô một câu. Tuy bây giờ tôi là chồng của cô, nhưng đó chỉ là trên danh nghĩa mà thôi. Tôi với cô có lẽ đều bị người khác ép hôn, nên cũng không cần phải tỏ ra thân thiết làm gì cả. Chúng ta cứ sống cuộc sống của mình, thân ai nấy lo." Sở Duật lạnh lùng quăng cho Hướng Thanh Y một câu, anh vốn đâu có muốn lấy vợ, chỉ tại cha mẹ ép anh đấy chứ. 

Lyly

 

Suốt những năm nay, Sở Duật không ngừng nghe những lời lải nhải của cha mẹ mình, suốt ngày ép anh lấy vợ. Chính vì thế anh mới tung tin đồn là bản thân mình tàn tật ra bên ngoài, khiến những cô gái kia chạy mất dép. Sở Duật cũng chẳng bao giờ để lộ mặt mình trước giới truyền thông, cho nên khi gặp anh cũng chẳng ai nhận ra cả. 

 

Tưởng rằng như vậy cha mẹ sẽ để yên, nhưng không ngờ họ lại nhất quyết ép anh lấy vợ cơ chứ. Lại còn bị ép hôn nữa chứ. Sở Duật lần này chống đối mấy cũng không được, thế nên anh đành phải chấp nhận lấy một cô vợ hờ mà thôi? 

 

"Chồng, chú là chồng của Y Y sao?" Hướng Thanh Y ngẩng mặt lên, đôi mắt đen láy to tròn như hai viên ngọc chăm chăm nhìn người ở trước mặt mình. Sở Duật gật đầu một cái, Thanh Y lại vô cùng hào hứng hỏi anh: "Chú ơi, thế chồng là gì vậy chú? Có ăn được không? Chồng có ngon như kẹo không?"

 

Loading...