Vợ Ngốc - Chương 35: Về nhà mẹ đẻ
Cập nhật lúc: 2025-01-18 18:03:53
Lượt xem: 18
Sở Duật gật gù, mẹ anh nói cũng có lý: "Mẹ, con biết rồi! Để con sắp xếp công việc rồi cuối tuần đưa Y Y về đó chơi luôn. Dù sao cô ấy cũng lâu rồi chưa về nhà." Vả lại, anh cũng đang muốn khẳng định Hướng Thanh Y chính là vợ của anh.
Hơn nữa, Hướng Thanh Y cũng đã lâu rồi không về nhà mẹ đẻ rồi, chắc cô bé ngốc ấy cũng nhớ nhà lắm. Vì thế, cho dù cuối tuần có bận như thế nào, Sở Duật cũng muốn đưa Hướng Thanh Y về nhà mẹ đẻ. Anh không muốn mình làm con rể không danh không phận đâu.
Nghe con trai nói như thế, hai ông bà Sở mới hài lòng gật đầu. Không những thế, Sở lão gia còn cẩn trọng nhắc nhở con trai mình: "Hôm đấy nhớ mua một ít quà đến đó, đừng có bất lịch sự đi tay không đấy. Đừng có làm nhà họ Sở chúng ta mất mặt là được. Hơn nữa, Sở Duật à, con tuyệt đối không được lỗ mãng đâu đấy." Tuy con trai đã lớn đầu rồi nhưng Sở lão gia vẫn phải dặn dò con trai của mình. Thanh Y gả đến nhà của ông, nhà họ Sở cũng nên làm đúng trách nhiệm của gia đình nhà chồng.
"Con biết rồi, thưa ba! Con tự biết mình phải làm gì, con sẽ không để cho nhà họ Sở mất mặt đâu. Con trai bà tự biết làm tròn nghĩa vụ của một người chồng và một người con rể mà." Sở Duật gật đầu, khuôn mặt của người đàn ông trông vô cùng nghiêm túc. Nhưng trong lòng anh cảm thấy hơi lo lắng và bất an trong lần ra mắt mẹ vợ lần này. Nói chính xác hơn là hồi hộp, bởi vì đây là lần đầu tiên anh gặp mẹ vợ mà.
Thật không ngờ Sở tổng đây cũng biết lo lắng đấy!
Người ta nói Sở Duật là người đàn ông không sợ trời không sợ đất, nhưng bây giờ người đàn ông này đang cảm thấy run sợ vì việc phải về nhà ra mắt gia đình nhà vợ.
Chẳng mấy chốc đã đến cuối tuần rồi!
Sở Duật lái xe đưa Hướng Thanh Y về nhà mẹ vợ của mình, cô ngốc nhà anh cũng vô cùng hào hứng vì được gặp mẹ. Trên đường đi, Sở Duật cũng không quên dừng lại mua một ít quà xem như là quà gặp mặt.
Trong lúc Sở Duật đưa Hướng Thanh Y đi mua quà thì lúc này tại nhà họ Hướng, Hướng phu nhân nghe nói hôm nay con rể đến chơi, bà liền vui mừng chuẩn bị tươm tất mọi thứ. Nhưng nhìn đồng hồ đã quá khoảng ba mươi phút so với giờ hẹn cho nên Hướng phu nhân bắt đầu cảm thấy lo lắng.
Lyly
Sao giờ này vẫn chưa đến cơ chứ?
Hướng Thanh Lan nhìn mẹ mình cuống lên như thế, cô ta bực dọc bảo với mẹ mình: "Mẹ cuống cái gì chứ? Nói thế thôi chắc gì tên tàn tật đó đã đến. Bọn họ coi trọng mặt mũi lắm, chắc cũng giống như lần trước chỉ có đứa ngốc kia về mà thôi." Cô ta ngồi dũa móng tay, vừa khinh bỉ hai người được nhắc tới.
Mọi lần đều chỉ là một mình Hướng Thanh Y về nhà thôi, làm gì có người đàn ông tên là Sở Duật đó. Hướng Thanh Lan cho rằng chắc lần này cũng chỉ có một mình Hướng Thanh Y về nhà thôi, còn cái người được gọi là tàn tật kia chắc không có mặt mũi mà đến đây đâu ha.
Con ngốc kia gả cho người đàn ông tên Sở Duật đó chắc khổ lắm nhỉ? Nhưng hai người đó cũng thật xứng đôi, một con ngốc ở cạnh một tên tàn tật, quá tương xứng rồi còn gì nữa.
Hướng Thanh Lan còn đang cảm thấy bản thân mình may mắn vì không phải gả cho cái tên tàn tật kia.
Hướng phu nhân đang cuống cuồng hết cả lên: "Sao con lại nói như thế chứ? Lần đầu con rể đến nhà, mẹ không chuẩn bị làm sao cho được." Hướng Thanh Lan còn bĩu môi tỏ ra cực kỳ khinh bỉ, chắc gì người ta đã đến, bà ấy cần gì phải hoảng hốt như thế chứ.
Lúc này, người giúp việc chạy vào trong báo tin: "Bà chủ, đại tiểu thư, nhị tiểu thư và chồng cô ấy đã tới rồi ạ? Họ còn đang ở ngoài cổng."
"Còn không mau mời vào nhà, sao lại để cho hai đứa chúng nó đứng ngoài đấy thế?" Hướng phu nhân cuống quýt bảo người giúp việc, bà luống cuống chạy ra bên ngoài, không quên bảo Hướng Thanh Lan: "Thanh Lan, con còn ngồi ở đó làm gì nữa, mau ra ngoài đón em con đi."
Hướng Thanh Lan vốn không muốn đi, nhưng do Hướng phu nhân cứ không ngừng thúc dục khiến cô ta không đi không được. Hướng Thanh Lan lười nhác đứng dậy, người phụ nữ này lê từng bước mãi mới đến cửa.
Ở đó, Hướng Thanh Y và Sở Duật đã đứng chờ sẵn ở ngoài!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/vo-ngoc/chuong-35-ve-nha-me-de.html.]
Thấy Hướng phu nhân ra, Sở Duật cúi chào bà một cái: "Mẹ, xin lỗi vì đã tới muộn, trên đường xe kẹt quá, mong mẹ thông cảm. Đây chính là một ít quà của con, mong mẹ không chê." Sở Duật đưa túi quà trên tay của mình ra trước mặt của Hướng phu nhân, động tác vô cùng cẩn thận. Chính xác là vì đi lựa quà cho mẹ vợ nên anh và Hướng Thanh Y mới đến muộn như thế đấy.
"Cậu là?" Hướng phu nhân nhướn mày đầy nghi hoặc nhìn về người đàn ông đang đứng trước mặt mình. Sở Duật cười lịch sự trả lời: "Mẹ, con là Sở Duật, là chồng của Thanh Y."
Lời giới thiệu ngắn gọn xúc tích của Sở Duật không khỏi khiến cho Hướng phu nhân bất ngờ. Bà hoàn toàn ngỡ ngàng, người đang đứng trước mặt bà chính là Sở Duật hay sao?
Không thể nào.
Không phải người ta nói rằng Sở Duật là một người đàn ông tàn tật, không những thế bộ dạng còn vô cùng xấu xí hay sao? Nhưng người này lại là một người hoàn toàn khỏe mạnh, không những thế còn rất đẹp trai nữa.
Mãi mới lấy lại được bình tĩnh, Hướng phu nhân vội vàng bảo Sở Duật: "Hai đứa đến là mẹ vui lắm rồi, còn mua quà làm gì nữa? Đừng đứng đây nữa, mau đi vào trong nhà đi." Do Sở Duật cứ cố chấp nên Hướng phu nhân chỉ đành nhận lấy túi quà ấy, đồng thời đưa con gái và con rể mình vào trong nhà.
Hướng Thanh Y ngay lập tức quấn lấy mẹ mình. Ba người cứ thế đi vào trong nhà, bỏ mặc một mình Hướng Thanh Lan lẽo đẽo theo sau.
Từ lúc nhìn thấy Sở Duật, cô ta đã bị người đàn ông này thu hút. Khí chất, phong thái của Sở Duật khiến cho Hướng Thanh Lan không thể rời mắt được. Hóa ra, đây chính là người chồng được định sẵn cho cô ta hay sao? Thì ra người được cho là tàn tật ấy lại là một người đàn ông đẹp trai, tài giỏi như thế.
Nếu ban đầu cô ta gả cho Sở Duật có phải là bây giờ cô ta đã vô cùng sung sướng rồi hay sao?
Hướng Thanh Lan trong lòng bỗng dâng lên một suy nghĩ, cô ta muốn đoạt lấy người đàn ông này từ tay của Hướng Thanh Y. Cô ta còn vô cùng tự tin, cô ta xinh đẹp như thế, chắc chắn Sở Duật sẽ không thoát khỏi được lòng bàn tay của cô ta đâu. Hướng Thanh Lan trước đây thì đẩy hết cho em gái mình, vậy mà bây giờ cô ta lại còn muốn cướp lại từ tay của Hướng Thanh Y.
Nhưng cho dù Hướng Thanh Lan có làm như thế nào, cho dù là không ngừng lượn lờ trước mặt của Sở Duật, hay là cố tình bắt chuyện, Sở Duật cũng không thèm liếc mắt nhìn Hướng Thanh Lan dù chỉ một cái. Cô ta tức lắm nhưng vẫn phải cố gắng mà nhịn xuống.
Trong suốt bữa cơm tối, ánh mắt của Sở Duật vẫn dán chặt trên người của bà xã nhà mình, dù Hướng Thanh Lan gắp thức ăn cho anh, hay là cố tình cười nói nhưng Sở Duật vẫn chỉ dành ánh mắt dịu dàng của mình cho Hướng Thanh Y mà thôi.
Điều đó làm cho Hướng Thanh Lan vô cùng tức giận.
Cô ta nghiến răng nghiến lợi, ánh mắt đầy căm hận nhìn Hướng Thanh Y.
Cái con ngốc đó sao số của nó lại tốt như thế chứ?
Ngay cả Sở Duật cũng yêu thương nó như vậy!
Nhưng Hướng Thanh Lan tao sẽ không để cho mày hạnh phúc được bao lâu nữa đâu. Tao chắc chắn sẽ cướp lại Sở Duật, với nhan sắc của tao, tao không tin là Sở Duật không về tay tao!